Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 16: Ám Toán

Chương 16: Ám Toán

Ba ngày trôi qua rất nhanh, Giang Bắc Nhiên chuẩn bị xong thì đi tới chỗ hẹn, chuẩn bị xem Ngô Thanh Sách như đá thử vàng để kiểm nghiệm thực lực bản thân.

Nhưng hiệp nhị đại đúng là hiệp nhị đại, người ta mặt ngoài là tân đệ tử của Quy Tâm tông nhưng kỳ thật đã sớm có thủ pháp ám khí cao minh, một tay phi châm đâm cho Giang Bắc Nhiên còn thảm hơn cả Tử Vi trong Hoàn Châu Cách Cách.

Nhưng biểu hiện của Giang Bắc Nhiên tốt hơn Ngô Thanh Sách nhiều. Vào lúc xuống núi thí luyện trước đó, Ngô Thanh Sách đã phát hiện Giang Bắc Nhiên chỉ mới luyện Quy Tâm Quyết tới tầng hai, ngang với Luyện Khí tầng hai thôi.

Nhưng lúc thực chiến, năng lực của Giang Bắc Nhiên khác hẳn, cao hơn cả những gì Ngô Thanh Sách nghĩ, khiến tiết tấu công kích của con hàng này bị xáo trộn hoàn toàn.

Cộng với việc Giang Bắc Nhiên dùng thêm thuốc mê, cuối cùng loạn quyền đả chết lão sư phó, đánh cho Ngô Thanh Sách ngã nhào trên đất.



"Khụ khụ. . . Thì tiểu sư muội thấy được sư huynh che giấu thực lực nên mới có thể cảm mến sư huynh như vậy. Ai, là ánh mắt tại hạ vụng về a."

Ngô Thanh Sách nằm trên bãi cỏ cười khổ nói.

Giang Bắc Nhiên ở bên cạnh nhìn Ngô Thanh Sách như thế thì đích thân dạy dỗ, nói cho con hàng này biết tình yêu là gì, cuối cùng dùng thiên ngôn cổ ngữ thu phục.

"Ngô sư đệ, thiên nhai nơi nào không cỏ thơm a."

"Thiên nhai nơi nào không cỏ thơm. . . Thiên nhai nơi nào không cỏ thơm? Tốt một câu thiên nhai nơi nào không cỏ thơm!"

Ngô Thanh Sách cười to ba tiếng rồi chống đỡ bò lên, ôm quyền nói với Giang Bắc Nhiên:

"Thanh Sách lĩnh giáo học thức của sư huynh, vạn phần bội phục!"

Tiếp đó là vô số lời xin lỗi, hắn bảo nguyện ý làm mọi chuyện để bù đắp lại lần mạo phạm này.

Thấy cừu nhỏ lạc đường biết quay lại, Giang Bắc Nhiên cũng rất vui mừng, vỗ vai Ngô Thanh Sách:

"Sư huynh đệ luận bàn thôi, có gì mà mạo phạm, bất quá sư huynh thật sự có một việc muốn nhờ ngươi, đó chính là đừng nói cho ai biết chuyện hôm nay, xem như bí mật giữa ngươi và ta."

Đã biết không phải lần nào hệ thống cũng có thể để hắn toàn thân trở ra, Giang Bắc Nhiên cũng hiểu bản thân cần biết điều hơn, vì ác ý của thế giới này đối với hắn thực sự quá lớn.

"Sư huynh lòng dạ rộng như biển, Thanh Sách thụ giáo."

Ngô Thanh Sách nói xong thì phát lời thề, hứa hẹn tuyệt không nói chuyện này cho người ngoài.

"Tốt, mau ngồi xuống, ta giúp ngươi trừ độc chữa thương."

"Sư huynh còn biết y thuật!?"

Ngô Thanh Sách kinh ngạc không gì sánh được.

"Hiểu sơ, hiểu sơ thôi."

Giang Bắc Nhiên vừa nói vừa mở một bọc da, lấy ngân chân trong đó ra.

Vào lúc hắn tìm đúng huyệt vị chuẩn bị đâm xuống thì Ngô Thanh Sách đột nhiên hét lớn:

"Sư huynh cẩn thận!"

Ngay sau đó, Giang Bắc Nhiên cảm giác bản thân đột nhiên bị đánh một cái, ngực đau đớn vô cùng.

"Sư huynh? Sư huynh!? Sư huynh ngươi cố gắng chịu đựng!"

"Đạo chích phương nào! Có bản lĩnh đi ra đại chiến ba trăm hiệp cùng ta!"

Đây là câu nói sau cùng Giang Bắc Nhiên nghe được trước khi ngất.

Lần nữa tỉnh lại, Giang Bắc Nhiên phát hiện bản thân nằm trong căn phòng có mùi thơm thảo dược, cũng nhanh chóng hiểu rõ đầu đuôi sự tình.

Đầu tiên là chuyện hắn trúng tên, trên tên có độc, nếu không phải Ngô Thanh Sách kịp thời đưa hắn đến Thanh Tâm đường, có thể hắn đã sớm quy thiên.

Hơn nữa Hình Đường đã phái người điều tra chuyện này, cũng nói hắn biết rất nhanh sẽ tra ra manh mối.

Nhưng Giang Bắc Nhiên hiểu rõ, rất nhanh sẽ tra ra manh mối chỉ là an ủi hắn thôi. Hắn đã ở Quy Tâm tông hơn một năm, loại chuyện đệ tử bị người âm thầm đánh lén như hắn có không ít, điều tra ra cũng chỉ là lời nói phiến diện.

Không có cách nào khác, thời đại này không có dấu vân tay, không có thủ đoạn tra án tiên tiến, càng chẳng có Conan, khả năng lần ra tội phạm thật sự rất thấp.

Vào lúc Giang Bắc Nhiên tự mình phân tích xem rốt cục là ai ra tay thì nhiệm vụ Hoàng cấp hạ phẩm đột nhiên xuất hiện, xuất hiện hai cái tên là Ngô Thanh Sách và Lâm Cửu Ca.

Giang Bắc Nhiên suy nghĩ một chút liền rõ, người có địch ý với hắn trừ hai người này chỉ còn Vương Dư An.

Quả nhiên là biết người biết mặt không biết lòng a!

Không thể không nói, trước đó Giang Bắc Nhiên có ấn tượng rất tốt với Vương Dư An. Ấn tượng tốt đầu teien là quân tử khiêm tốn, cha hắn lại là quan viên được bách tính kính yêu, gia giáo hẳn không tệ, lại thêm việc đối phương vừa nói chuyện đã đỏ mặt ngại ngùng nữa.

Đủ loại "quang hoàn" bao bọc trên người con hàng này, chứng tỏ hắn là một tên vô hại.

Trước khi nhận được sự nhắc nhở của hệ thống, Giang Bắc Nhiên thậm chí còn phân tích, có phải Lâm Cửu Ca mặt ngoài tỏ vẻ thân thiện nhưng lại vụng trộm hạ độc thủ với mình không.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch