Chương 65: Thập Phương Băng Kiếm đại trận Shared by: epubtruyendich.com === oOo ===
Đây là lần đầu tiên Diệp Vô Trần gặp phải Thánh Thể thiên phú từ sau khi trở về.
Ở Thần Châu đại lục, cho dù là Lê Thiên Thiên nắm giữ Linh Lung Hoàng Thể cũng tuyệt đối coi là thiên tài, về phần Mộc Lâm Sâm nắm giữ Đế Thể thì càng không cần phải nói.
Mà Thánh Thể, chính là toàn bộ khuôn mặt của Cửu Châu, cũng tuyệt đối là sự tồn tại của yêu nghiệt.
Thần Thể 100.000 năm không ra, Thần Thể không ra, Thánh Thể vô địch!
Nữ tử kia là một Nguyên Đan thập trọng đỉnh phong đã có thể chống lại Địa Long Huyền thú cảnh, đủ để thấy sự mạnh mẽ của Thánh Thể.
Nếu là Nguyên Đan thập trọng đỉnh phong bình thường, ngay cả một chưởng của Địa Long cũng không tiếp được.
Cho dù là Huyền thú bình thường, cũng tuyệt đối không phải cao thủ Nguyên Đan thập trọng đỉnh phong có thể chống đỡ, đừng nói là Địa Long huyết mạch của Long tộc.
Kiếm của nữ tử kia đều là màu đen.
Đây hoàn toàn tương phản với Diệp Vô Trần, Diệp Vô Trần ngay cả kiếm cũng đều là màu trắng.
Chỉ có điều, Diệp Vô Trần bất ngờ chính là kiếm pháp mà nữ tử kia đã sử dụng, lại là Yêu Long kiếm pháp của Yêu Long đế quốc!
Ở Thần Châu đại lục, Thiên Địa kiếm pháp mà hắn sáng lập được công nhận là đệ nhất kiếm pháp, mà thứ hai chính là Yêu Long kiếm pháp.
"Xem ra, cô nương này đã lĩnh ngộ ra ra sức mạnh cực hạn." Diệp Vô Trần cảm nhận được trong kiếm khí của nữ tử này ẩn chứa một sức mạnh hủy diệt, thầm nghĩ.
Trên Võ kỹ là thần thông, mà trên thần thông chính là các sức mạnh cực hạn!
Cô nương này trời sinh Thánh Thể, lĩnh ngộ sức mạnh Hắc Ám Cực Hạn, đã đạt tới cảnh giới nhập môn.
Ở Nguyên Đan cảnh, có thể lĩnh ngộ ra sức mạnh cực hạn, thiên phú có thể được xưng là cực kỳ kinh diễm, bởi vì có rất nhiều cao thủ bước vào Thần Hồn cảnh đều không thể lĩnh ngộ tới sức mạnh cực hạn.
Trận chiến này, chính là một canh giờ.
Mặc dù Yêu Long kiếm pháp của nữ tử này có uy lực kinh người, thế nhưng Địa Long phòng ngự quá mạnh, hơn nữa bản thân lại là Huyền thú nhất trọng, pháp lực vẫn hùng hậu hơn rất nhiều so với nữ tử, cho nên, một người một thú vẫn chiến đấu ngang nhau, ai cũng không rơi vào thế hạ phong.
Diệp Vô Trần thấy thế, ngược lại không vội.
Sức mạnh hai người ngang nhau thì càng tốt, như vậy nếu chém giết tiếp chắc chắn hai bên sẽ đều thương tích, đến lúc đó hắn có thể làm ngư ông đắc lợi, lúc đầu hắn muốn săn giết Địa Long Huyền thú cảnh, cần phải tốn rất nhiều sức lực thế nhưng nếu như Địa Long trọng thương, hắn ra tay cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Chỉ có điều, Diệp Vô Trần cũng không nhàn rỗi, bắt đầu dùng đá Cực Hàn bố trí Thập Phương Băng Kiếm đại trận.
Sau khi bố trí xong Băng Kiếm đại trận, Diệp Vô Trần lại bố trí một Hàng Long đại trận.
Mặc dù Hàng Long đại trận cũng là một trong những trận pháp đại trận cấp bốn, thế nhưng sau khi dung hợp với Thập Phương Băng Kiếm đại trận, uy lực song trận có thể tăng lên rất nhiều!
Ngay sau đó, Diệp Vô Trần lại bố trí một Mê Tình đại trận cấp bốn.
Mê Tình đại trận, chủ yếu là công kích về tinh thần, để cho người trong trận sinh ra ảo giác, Mê Tình đại trận phối hợp Thập Phương Băng Kiếm đại trận và Hàng Long đại trận, sẽ làm cho uy lực hai trận tăng lên một lần nữa.
Cuối cùng, Diệp Vô Trần vẫn không yên lòng, lại tiếp tục bố trí một Đại Địa Trận.
Đại Địa Trận, là một đại trận Thổ hệ cấp bốn, mạnh hơn Địa Mẫu Trận không ít.
Sau khi bố trí xong bốn trận, xác định Địa Long kia không thể chạy trốn được, Diệp Vô Trần mới ở một bên đợi.
Lần này đợi chính là bảy, tám tiếng, nữ tử kia đã chém giết Địa Long hơn bảy tám tiếng đồng hồ.
Diệp Vô Trần kinh ngạc về pháp lực hùng hậu của nữ tử, có thể cùng một con Địa Long Huyền thú nhất trọng chém giết bảy, tám tiếng, chỉ sợ rất nhiều cao thủ Thần Hồn cảnh tam trọng cũng không thể làm được.
Sắc trời, bắt đầu tối xuống.
Trước mắt nữ tử kia đã chém giết Địa Long đến bước cuối cùng, lúc trước toàn thân Địa Long là một hào quang màu vàng đất ngút thiên, mà bây giờ, hào quang màu vàng đất đã ảm đạm, ngay cả động tác cũng chậm hơn rất nhiều, có thể thấy được pháp lực đã tiêu hao rất nhiều.
Hắc khí toàn thân của nữ tử mờ nhạt đi rất nhiều, xung quanh cơ thể xuất hiện khí thể ở trạng thái sương mù nhàn nhạt, giống như lúc trước Diệp Vô Trần luyện chế Vạn Long Khải và Vạn Long Nhận cũng tiêu hao rất nhiều nội lực.
Thậm chí Diệp Vô Trần có thể cảm nhận được khí tức của nữ tử đã hỗn loạn.
"Ha ha, hôm nay đánh thật thoải mái, đã rất nhiều năm vẫn chưa đánh nhẹ nhàng vui vẻ như vậy, chỉ có điều chỉ là một tiểu cô nương, sắc trời đã tối, bản Long gia cũng không bồi ngươi chơi nữa." Lúc này, giọng nói hùng hậu của Địa Long vang lên.
Nhìn thấy Địa Long muốn độn thổ rời đi, nữ tử quýnh lên, nhảy lên không trung, lạnh lùng nói: "Thần Long Tại Thiên!" Nói xong, trường kiếm vung xuống, chỉ thấy kiếm khí kinh người hóa thành một con Kiếm Long to lớn, chém về phía Địa Long.
Địa Long thấy thế, ngửa đầu hô, long chưởng to lớn vỗ ra: "Thổ Vẫn Nhất Kích!"
Mặt đất xung quanh bay lên vô số cát đá, trong nháy mắt ngưng tụ thành cự thạch, giống như lưu tinh nghênh kích Thần Long Nhất Kiếm kia.
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang, vậy mà kiếm khí xuyên qua mặt đất, Địa Long nhất thời không tránh kịp, bị kiếm khí đánh trúng.
Chỉ có điều nữ tử kia cũng không hề dễ chịu, bị mấy khối tảng đá vỡ nát kia đánh trúng ngực, lặng lẽ bay ra ngoài.
Mặc dù nữ tử che mặt, nhưng vẫn có thể nhìn thấy khe hở trên cổ có vết máu chảy xuống.
Địa Long bị kiếm khí chém trúng, vảy rồng lật ra, vô cùng đau đớn, giận dữ: "Ngươi muốn chết sao, cho dù ngươi là đệ tử của Long gia, ngày hôm nay ta cũng muốn phế ngươi!" Nói xong, đột nhiên đánh giết về phía nữ tử.
Nữ tử kinh hãi, hoảng sợ phi thân lên.
Ầm ầm!
Chỉ thấy mặt đất mà lúc trước nàng đã nằm bị một chưởng của Địa Long oanh thành một cái hố to.
Thế nhưng tiếp sau Địa Long nhoáng một cái, đã đi tới phía sau nàng, tung ra một chưởng với vẻ mặt dữ tợn: "Thiên Long Chưởng!" Một chưởng với uy lực kinh người, mơ hồ có sự gào thét của Thiên Long.
Nữ tử quá sợ hãi, tránh cũng không thể tránh được, áo giáp trên người đã được gọi ra, đồng thời trường kiếm trong tay nàng đột nhiên đâm về phía mắt trái Địa Long.
"Bình!" Chưởng lực của Địa Long đột nhiên đè lên ngực của nữ tử.
Thế nhưng ngay lập tức "Bịch", trường kiếm của nữ tử đã đâm vào mắt trái của Địa Long.
Địa Long đau nhức kịch liệt kêu la thảm thiết, mắt trái máu chảy như mưa, đuôi lớn điên cuồng quét xung quanh ngọn núi, ngay lập tức, băng thạch bay tung tóe, vô số đại thụ che trời hóa thành bụi phấn.
Dưới cơn đau nhức kịch liệt, Địa Long muốn bỏ chạy, thế nhưng khi nó muốn bỏ chạy, đột nhiên phát hiện không biết từ lúc nào, mặt đất xung quanh đã biến thành như tinh cương cứng rắn, nó không thể nào chui vào được.
"Đại Địa Trận!" Địa Long kinh ngạc, biến sắc, tiếp theo kinh sợ nhìn về phía nữ tử: "Ngươi là Trận Pháp tông sư?!"
Nữ tử nghe vậy, vẻ mặt kinh ngạc, Trận Pháp tông sư?
Lúc này, Diệp Vô Trần toàn thân bao trùm Vạn Long Bảo Khải từ chỗ tối đi ra.
"Linh Thể thất trọng?" Địa Long nhìn thấy một tiểu tử Linh Thể thất trọng đột nhiên đi ra từ một phía thì vô cùng bất ngờ.
Còn vẻ mặt của nữ tử thì hoài nghi, rõ ràng thiếu niên Linh Thể cảnh này đã sớm núp ở bên cạnh, thế nhưng nàng và Địa Long không hề phát hiện ra!
Diệp Vô Trần hướng về phía Địa Long: "Đại Địa Trận là do ta bố trí."
Mặc kệ là nữ tử hay là Địa Long đều ngơ ngác.
Địa Long cười: "Ngươi bố trí Đại Địa Trận?!"
Vẻ mặt của nữ tử cũng không tin.
Toàn bộ Cửu Châu sẽ không ai tin một Linh Thể thất trọng có thể bố trí một đại trận cấp bốn.
Diệp Vô Trần thấy thế, cũng không giải thích nhiều, hai tay vung lên, ngay lập tức, cuồng phong gào thét ở bốn phía, băng khí vô tận điên cuồng ngưng tụ, vô số thanh băng kiếm xuất hiện, chỉ sợ phải hơn mấy vạn.