Chương 64: Xuất hiện Thánh Thể Shared by: epubtruyendich.com === oOo ===
Sau khi thuyền cập bờ, Diệp Vô Trần xuống thuyền, sau đó tiếp tục đi sâu vào Đống Thổ.
Với tốc độ Vạn Long Bảo Khải của hắn, hắn tiếp tục đi một ngày đường nữa mới có thể đến gần sào huyệt của Địa Long.
Sau khi xác định bốn phía không có người, Diệp Vô Trần gọi Vạn Long Bảo Khải ra, sau đó thúc giục Ngự Long đại trận ở bên trong, long dực mở ra, trong nháy mắt đã đi xa.
Sau một ngày, Diệp Vô Trần đã hạ xuống một ngọn núi hoang tàn vắng vẻ. Ở đây cách sào huyệt Địa Long không xa, đi tới mười dặm chính là sào huyệt của Địa Long, chỉ có điều, Diệp Vô Trần cũng không định săn giết Địa Long ngay, mà dự định ở nơi này nuốt nội đan Bạch Giao tu luyện, để xem có thể kích hoạt Đỉnh Luân hay không.
Nếu hắn có thể kích hoạt Đỉnh Luân, cho dù chỉ là Đỉnh Luân thì nội lực của hắn cũng tăng lên rất nhiều, đến lúc đó đối phó với Địa Long sẽ nắm chắc thêm một phần.
Diệp Vô Trần tìm thấy một sơn động, sơn động ở phía sau ngọn núi, rất bí mật, trong động khô thoáng, chỉ có mấy mét vuông nhưng cũng đủ rồi.
Diệp Vô Trần ở trong sơn động bố trí hai đại trận ở xung quanh, một đại trận phòng ngự, một đại trận công kích, lúc này mới ngồi xếp bằng xuống, lấy viên nội đan Bạch Giao vàng óng ánh kia ra.
Cảm nhận được chân nguyên Bạch Giao cuồn cuộn khủng bố ẩn chứa trong nội đan Bạch Giao, Diệp Vô Trần hít một hơi thật sâu, sau đó vận chuyển Thủy Long Quyết.
Theo Diệp Vô Trần không ngừng vận chuyển Thủy Long Quyết, nội đan Bạch Giao từ từ lơ lửng lên đỉnh đầu hắn, chân nguyên Bạch Giao trong nội đan giống như thác nước, đột nhiên đổ xuống, từ trên đỉnh đầu tràn vào trong cơ thể của Diệp Vô Trần.
Oành!
Diệp Vô Trần chỉ cảm thấy toàn thân rung động mãnh liệt.
Chân nguyên Bạch Giao thật sự là quá to lớn, không ngừng gào thét mãnh liệt, Diệp Vô Trần đã từng không ngừng mở rộng kinh mạch, vậy mà cũng có chút khó có thể chịu đựng được.
Lúc chân nguyên Bạch Giao tràn vào, kỳ kinh bát mạch rắn chắc của Diệp Vô Trần yếu ớt như ống thủy tinh, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ nát.
Diệp Vô Trần dốc toàn lực vận chuyển Thủy Long Quyết, dẫn dắt chân nguyên Bạch Giao không ngừng tràn vào trong Đỉnh Luân.
Không gian Đỉnh Luân vốn dĩ không có sinh cơ, giống như sa mạc vô tận, bây giờ đã nhiễm ánh hào quang vàng óng ánh.
Đồng thời, linh khí Mộc Long từ trên hư không rơi xuống, cùng chân nguyên Bạch Giao không ngừng rót vào trong Đỉnh Luân.
Lúc chân nguyên Bạch Giao không ngừng tập kích vào, kỳ kinh bát mạch và đan điền của Diệp Vô Trần đã mở rộng một lần nữa, trở nên cứng cáp hơn, thế nhưng điều làm cho Diệp Vô Trần không nghĩ tới chính là, lúc này Vạn Diệt Vương Đỉnh trên đan điền lại có động tĩnh, bắt đầu nuốt chửng chân nguyên Bạch Giao.
Diệp Vô Trần có chút tức giận, tên tiểu tử này lúc có việc thì cái rắm cũng không thả một cái, còn lúc không có chuyện gì làm thì chỉ toàn đi ra giật đồ của hắn.
Lúc Lôi chi nguyên lực như vậy, bây giờ chân nguyên Bạch Giao cũng như vậy.
Diệp Vô Trần tăng nhanh tốc độ vận chuyển Thủy Long Quyết.
Linh khí Mộc Long gào thét kinh người, giống như dòng nước lũ cuồn cuộn.
Một ngày trôi qua.
Không gian trong Đỉnh Luân đã hoàn toàn bị chân nguyên Bạch Giao chiếu thành ánh sáng màu vàng, thế nhưng cho dù là như vậy, Đỉnh Luân vẫn không hề biến hóa, vẫn là một vùng âm u đầy tử khí.
Dường như Đỉnh Luân đang bày ra một tấm mặt thối, mặc cho ngươi loay hoay như thế nào cũng không hề có phản ứng và biến hóa.
Diệp Vô Trần không tin, hắn không ngừng vận chuyển Thủy Long Quyết.
Trên thực tế, những ngày này lúc đi đường, mỗi ngày hắn đều nuốt chửng linh khí Long tộc vào Đỉnh Luân, Diệp Vô Trần có thể cảm nhận được tử khí âm u nằm sâu trong Đỉnh Luân kia đang đột ngột phun trào, một khi đã đạt tới cực hạn, mạch nước ngầm trong lòng đất này sẽ giống như nham thạch trong núi lửa phun trào ra ngoài.
Ba ngày, bốn ngày, năm ngày...
Chân nguyên Bạch Giao vẫn cuồn cuộn như nước Thiên Hà, không ngừng tràn vào Đỉnh Luân.
Linh khí Mộc Long ở trong không gian Đỉnh Luân giống như từng Mộc Long, không ngừng bay lượn.
Dưới sự tràn vào liên tục của linh khí Mộc Long và chân nguyên Bạch Giao, cuối cùng lòng đất âm u đầy tử khí của Đỉnh Luân cũng bắt đầu run rẩy, lòng đất dần dần buông lỏng.
Rất nhanh, mười ngày trôi qua.
Lòng đất Đỉnh Luân, mạch nước ngầm không ngừng lớn mạnh, hình thành một dòng sông, không ngừng đánh thẳng vào đất chết vạn năm không đổi của Đỉnh Luân.
Năm ngày nữa lại trôi qua.
Đất chết dưới lòng đất lại tiếp tục sụp đổ.
Thế nhưng vào lúc này, nội đan Bạch Giao trên đỉnh đầu Diệp Vô Trần đã rút nhỏ hơn phân nửa.
Ba ngày nữa lại trôi qua, nội đan Bạch Giao đã hoàn toàn biến mất.
Diệp Vô Trần ngừng tu luyện, nhướng mày, không nghĩ tới cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc, vẫn chưa hoàn toàn kích hoạt Đỉnh Luân, mặc dù không gian trong lòng đất của Đỉnh Luân đã buông lỏng, thế nhưng vẫn chưa tính là kích hoạt.
"Vạn Diệt, cái tên nhà ngươi cũng không đáng làm bằng hữu!" Diệp Vô Trần không khỏi mắng Vạn Diệt Vương Đỉnh trong đan điền mình, nếu không phải Vạn Diệt Vương Đỉnh đi ra cướp chân nguyên Bạch Giao của hắn, nói không chừng lần này hắn thật sự có thể kích hoạt Đỉnh Luân.
Thế nhưng sau khi Vạn Diệt Vương Đỉnh chiếm đoạt chân nguyên Bạch Giao, lại không có động tĩnh gì, Diệp Vô Trần đành phải trợn trắng mắt.
Chỉ có điều, lần này mặc dù vẫn chưa kích hoạt Đỉnh Luân, thế nhưng kinh mạch và đan điền của hắn đã được mở rộng rất lớn, lúc trước kinh mạch của hắn đã gấp 10 lần cao thủ cùng cảnh giới, bây giờ đủ để gấp 14 lần!
Đan điền cũng mở rộng gấp đôi so với mười ngày trước.
Hơn nữa, trải qua việc rèn luyện chân nguyên Bạch Giao, tạp chất trong cơ thể hắn đã được thanh lọc đi rất nhiều.
Nếu tiếp tục như vậy nữa, có lẽ hắn sẽ có thể đạt được Vô Ô Chi Thể!
Vô Ô Chi Thể, có thể vạn ma bất xâm, bách độc không vào, thu nạp linh khí Long tộc sẽ không hề có trở ngại nào, không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với phàm thể này của hắn.
"Vô Ô Chi Thể." Diệp Vô Trần thì thầm.
Năm đó, hắn cũng không phải là Vô Ô Chi Thể, bởi vì chỉ có ở cảnh giới Linh Thể mới có thể rèn đúc Vô Ô Chi Thể, một khi tiến vào bí cảnh Thần Thông, bất luận là cố gắng như thế nào cũng không thể tu luyện thành Vô Ô Chi Thể.
Diệp Vô Trần thanh lọc hết vết máu tạp chất bên ngoài cơ thể, trên người không còn nhuốm bụi trần, từ trong sơn động đi ra.
Ngay lúc Diệp Vô Trần muốn đi tới sào huyệt của Địa Long, đột nhiên, phía trước có một chấn động kịch liệt, toàn bộ mặt đất đều đang rung chuyển, một sức mạnh kinh người từ phía trước truyền đến, hơn nữa còn có tiếng rồng gầm.
"Đây là?!" Diệp Vô Trần kinh ngạc.
Có người đang giao thủ với con Địa Long kia?
Là ai?!
Chẳng lẽ là Kim Hồ Duệ cố ý tiết lộ tin tức này ra bên ngoài?
Diệp Vô Trần nghi hoặc, Vạn Long Bảo Khải bao trùm toàn thân, sau đó đồng thời thúc giục Vạn Long Bảo Khải, Ngự Long đại trận và Ẩn Long đại trận, bay tới phía trước.
Ngự Long đại trận, có thể trợ giúp việc bay đi, còn Ẩn Long đại trận, có thể trợ ẩn thân, việc bay dưới Ẩn Long đại trận sẽ không tạo nên sự rung chuyển, như vậy những Huyền thú và cao thủ Thần Hồn cảnh cũng không phát hiện ra hắn.
Rất nhanh, Diệp Vô Trần đã đi tới hiện trường chiến đấu kịch liệt.
Quả nhiên, đúng như Diệp Vô Trần suy đoán, có người đang giao thủ với Địa Long.
Chỉ là, điều làm cho Diệp Vô Trần không nghĩ tới chính là, người cùng giao thủ với Địa Long lại là một nữ tử khoảng 17~18 tuổi! Đối phương mặc cẩm bào màu đen, ngay cả khuôn mặt cũng có một màn che mặt màu đen, xuyên qua lớp màng che mặt có thể nhìn ra ngũ quan xinh xắn dưới lớp màng che này, đặc biệt là cặp mắt kia, linh động, mị hoặc, lãnh diễm, vũ mị.
Toàn thân Địa Long cuồn cuộn hào quang màu vàng đất, còn nữ tử kia thì toàn thân dâng lên hắc khí, thế nhưng nữ tử kia cũng vẫn chưa đột phá đến Thần Hồn cảnh, chỉ là Nguyên Đan thập trọng hậu kỳ đỉnh phong, dù vậy vẫn có thể khó phân cao thấp với Địa Long cảnh giới Huyền thú.