Chương 80: Ta muốn bái kiến một chút vị tiền bối kia Shared by: epubtruyendich.com === oOo ===
Nghe Tiết Tất há miệng đã muốn mười cái Bảo khí, Đoàn Vĩnh, Trần Hải, A Lực ai cũng giận dữ.
Mộc Lâm Sâm cũng hai mắt lạnh lùng mà nhìn môn chủ Đao Hoàng môn, vẻ mặt bất thiện, giống như như là hộ vệ của Diệp Vô Trần.
Diệp Vô Trần ngược lại là mặt lạnh nhạt: "Ta giết đệ tử của ngươi, ngươi hẳn là phải cảm tạ ta mới đúng, hắn ngu xuẩn như vậy, nếu ta không giết, không chừng về sau sẽ chọc họa diệt môn cho Đao Hoàng môn ngươi đó! Cho nên, ngươi phải xuất ra nữa bảo khố Đao Hoàng môn để cảm tạ ta."
Mộc Lâm Sâm miệng biến thành hình tròn, nhìn Diệp Vô Trần, lần đầu tiên hắn phát hiện ra, gia hỏa này có ý nghĩ rất mới lạ.
Tiết Tất có chút tức giận, hắn cười to: "Ngươi nói là, ngươi giết quan môn đệ tử ta, ta còn phải đưa nửa bảo khố Đao Hoàng môn đến cảm tạ ngươi? !"
Diệp Vô Trần lạnh nhạt: "Bây giờ đưa nửa bảo khố Đao Hoàng môn còn kịp, nếu để sau này chính là toàn bộ bảo khố Đao Hoàng môn."
Tiết Tất cười ha ha một tiếng, sau khi cười xong, hai mắt đầy sát ý mà nhìn chằm chằm vào Diệp Vô Trần: "Cho tới bây giờ ta chưa có ý nghĩ muốn giết người mãnh liệt như lúc này!"
Diệp Vô Trần lắc đầu: "Tốt nhất là Ngươi nhớ kỹ lời hôm nay ta đã nói, sau này đừng đến trêu chọc ta, nếu không, coi như đưa lên toàn bộ bảo khố Đao Hoàng môn cũng vô dụng." Đột nhiên trên thân Tiết Tất đao khí diệu động, hóa thành một thanh cự đao, chém tới đỉnh đầu Diệp Vô Trần thì ngừng lại.
Mặc kệ là Mộc Lâm Sâm, hay là Đoàn Vĩnh, Trần Hải, A Lực, đều bỗng nhiên đứng lên.
Diệp Vô Trần sắc mặt bình tĩnh, như không thấy cự đao kia.
Cuối cùng Tiết Tất cũng không dám chém xuống đi, tán đao khí đi, cự đao biến mất, hắn quay người, thân hình lóe lên, vào trong xe ngựa, cùng trưởng lão Đao Hoàng môn lái xe rời đi.
"Diệp Phong, ngươi tốt nhất cả đời đều co đầu rút cổ trong địa vực Lôi Cực tông, đừng rời khỏi Lôi Cực sơn mạch, nếu không vừa ra khỏi Lôi Cực sơn mạch, ta tất sẽ lấy mạng chó của ngươi!"
Âm thanh lạnh lùng của Tiết Tất từ trong xe truyền ra.
Xe ngựa, biến mất ở cuối con đường.
Mộc Lâm Sâm thở một ngụm đại khí: "Còn tốt lão đầu Tiết Tất này không có nổi điên, nếu không một đao kia chém xuống xuống, ngươi chết không thể nghi ngờ! Tiết Tất là Nguyên Đan thập trọng đỉnh phong, ta cũng không chặn được hắn."
Diệp Vô Trần cười cười, hỏi Mộc Lâm Sâm: "Tửu lâu tốt nhất Lôi Thành ở đâu?"
Mộc Lâm Sâm sững sờ, mặt xẹp xuống.
Đoàn Vĩnh lại cười nói: "Tửu lâu tốt nhất là Cẩm Tú, rượu của tửu lâu Cẩm Tú này rất có tiếng, gọi Cẩm Tú Sơn Hà Tửu, không ít cao thủ 13 nước chung quanh đều nghe danh mà tới."
"Ha ha, vậy thì đi Cẩm Tú!" Diệp Vô Trần cười ha ha một tiếng, sảng khoái cười nói: "Chúng ta uống no bụng, lại mua thêm 10. 000 bình Cẩm Tú Sơn Hà, chuyển về phủ, dểdanhf! Đến lúc đó ngươi đưa tiền."
Mộc Lâm Sâm sắc mặt biến thành mặt khổ, 10. 000 bình? Vậy bao nhiêu tiền? Chẳng phải là muốn cái mạng nhỏ của hắn.
Diệp Vô Trần cười nói: "Lần trước ta mời ngươi ăn thịt rồng, lần này ngươi mời ta uống chút rượu, ngươi lời thế còn gì, ngươi khổ mặt thế này, cũng quá hẹp hòi đi?"
Mộc Lâm Sâm rầu rĩ nói: "Ngươi không biết, ta gia đại nghiệp đại, chi tiêu lớn."
"Ngươi chi tiêu lớn hơn ta?" Diệp Vô Trần cười nói: "Ta tu luyện tới Linh Thể bát trọng, đã bỏ ra mấy triệu hạ phẩm linh thạch."
Mộc Lâm Sâm há hốc miệng, rốt cục thua trận.
Mẹ ngươi!
Tiểu tử này, vậy mà hào đến loại trình độ này, chỉ là Linh Thể cảnh bát trọng, đã dùng mấy triệu hạ phẩm linh thạch, cứ theo đà này, chờ đến Nguyên Đan cảnh, chỉ sợ Mộc gia hắn cũng nuôi không nổi một người giống tiểu tử này.
Kỳ thật, Mộc Lâm Sâm không biết, Diệp Vô Trần đây là nói ít đi, nếu không phải vậy, nội đan một viên Địa Long, giá trị bao nhiêu tiền chứ?
Mấy triệu hạ phẩm linh thạch, đây chẳng qua là số lẻ của một viên nội đan Địa Long thôi.
Một viên nội đan Địa Long, tính bằng đơn vị trăm triệu hơn nữa là linh thạch trung phẩm!
Vật hiếm thì quý, toàn bộ Thần Châu đại lục, cũng chỉ có vài đầu Long thú mà thôi.
Không phải vậy thì một giọt Địa Long chi huyết, Yêu Long thương hội cũng sẽ không bán được mấy vạn linh thạch hạ phẩm.
Cho nên nói, hiện tại, nếu Diệp Vô Trần bán hơn một trăm tấn thịt rồng còn có Địa Long chi huyết kia, thì 13 nước chung quanh đoán chừng hắn là giàu nhất, giàu đến không có nhân tính, ngay cả bảo khố Lôi Cực tông cũng chỉ là tiểu đệ thôi.
Rất nhanh, mấy người đã đến tửu lâu Cẩm Tú, sau đó chọn vị trí tốt nhất, đầu tiên là muốn năm vò Cẩm Tú Sơn Hà, một bàn đồ ăn ngon.
Trần Hải uống vào một vò Cẩm Tú Sơn Hà trị giá mấy trăm linh thạch hạ phẩm, nhớ tới thời gian hắn và thiếu gia trải qua khổ, tránh không khỏi cảm khái một phen. Hắn thường nghĩ, nếu gia chủ và chủ mẫu vẫn còn, thì thật tốt biết bao.
Sau hai giờ, mấy người rời khỏi tửu lâu, đương nhiên, lúc rời đi, Diệp Vô Trần muốn 10. 000 vò Cẩm Tú Sơn Hà, sau đó chứa vào Đại Địa Đỉnh.
Lúc trả tiền Mộc Lâm Sâm khóc không ra nước mắt.
Sau đó, mấy người đi tới Yêu Long thương hội.
Quản sự Yêu Long thương kia đã từng tiếp Diệp Vô Trần, nên lúc này nhiệt tình hoan nghênh, dẫn mấy người Diệp Vô Trần phòng khách quý.
Diệp Vô Trần không nói hai lời, lúc này lấy thi thể Bạch Giao ra.
Yêu Long quản sự và Mộc Lâm Sâm nhìn đống linh nhục Bạch Giao trước mắt, đều ngây người.
"Các ngươi tính thử xem linh nhục Bạch Giao này trị giá bao nhiêu linh thạch hạ phẩm." Diệp Vô Trần mở miệng hỏi.
Hiện tại đã có thịt rồng Địa Long, nên linh nhục Bạch Giao này ăn không còn thú vị nữa, thả trong Đại Địa Đỉnh cũng là lãng phí, chẳng bằng đổi thành linh thạch hạ phẩm.
Yêu Long quản sự kia giật mình tỉnh lại, nhanh chóng gọi người tới tính toán.
"Huynh đệ, cái này, linh nhục Bạch Giao này, thế nhưng là đồ tốt, ngươi không nên bán đi à?" Mộc Lâm Sâm nuốt nước miếng sau đó có chút xấu hổ nói: "Nếu ngươi thật sự không cần, có thể bán cho ta?"
Diệp Vô Trần cười nói: "Linh nhục Bạch Giao này mặc dù là đồ tốt, nhưng đối với ngươi tác dụng không lớn lắm, chờ trở về, ta bảo A Lực đưa trăm cân thịt rồng đến chỗ ngươi." Mộc Lâm Sâm dù sao cũng là Đế Thể.
100 cân! Mộc Lâm Sâm nghe xong, lập tức cảm động nước mắt doanh tròng, uyển chuyển mà nhìn Diệp Vô Trần, ôm Diệp Vô Trần, không ngừng gọi hảo huynh đệ.
Diệp Vô Trần đành phải để hắn cút xa một chút.
Rất nhanh, người của Yêu Long thương hội đã tính toán xong giá trị linh nhục Bạch Giao linh, có hơn 30 tấn, và bởi vì Bạch Giao thân có Long chi huyết mạch, cho nên giá trị cao hơn Nguyên thú bình thường rất nhiều, một cân có thể bán được 1000 hạ phẩm linh thạch, hơn 30 tấn, đó chính là hơn 60 triệu linh thạch hạ phẩm!
Trần Hải, A Lực, bao gồm Đoàn Vĩnh, nhìn hơn 60 triệu linh thạch hạ phẩm chồng chất như núi kia, đều là kinh ngạc.
Diệp Vô Trần thu hơn 60 triệu linh thạch hạ phẩm vào trong Đại Địa Đỉnh, cảm khái, xem ra muốn kiếm tiền nhanh, thì săn giết Yêu thú, so nhanh hơn so với trồng trọt linh quả linh dược.
Bất quá, giống Nguyên thú cảnh Bạch Giao có Long chi huyết mạch, cũng rất ít, muốn tìm ra một đầu cũng không dễ dàng.
Sau đó, Diệp Vô Trần lại tốn hơn một triệu linh thạch hạ phẩm mua toàn bộ linh dược Long tộc hiện có trong Yêu Long thương hội, trước đó, hắn mua linh dược Long tộc, chỉ đủ luyện chế hai lô Long Hồn Đan, nhưng hai lô với hắn mà nói thì còn thiếu rất nhiều, cho nên, hắn phải luyện chế lượng lớn Long Hồn Đan, dù sao hiện tại hắn có dùng cũng không hết Địa Long chi huyết.
Sau đó, Diệp Vô Trần lại mua đồ đón tết rồi mới rời khỏi Yêu Long thương hội.
Đi ra lúc, hội trưởng phân hội Yêu Long thương hội Ngô Thuận tự mình dẫn mấy người Diệp Vô Trần ra.
"Huynh đệ, bên cạnh ngươi có một vị cao thủ Trận Pháp tông sư à? Đầu Địa Long ở Đống Thổ là vị cao thủ bên cạnh giết sao?" Sau khi rời khỏi Yêu Long thương hội, Mộc Lâm Sâm đè ép ép thanh âm hỏi Diệp Vô Trần.
Chuyện giết Địa Long ở Đống Thổ, truyền đi xôn xao, hắn cũng nghe nói, hiện tại trên người Diệp Vô Trần lại có nhiều linh nhục Địa Long như vậy, dùng chân cũng có thể nghĩ là chuyện gì.
"Ngươi nói vậy thì coi như là vậy đi." Diệp Vô Trần cười nói.
Mộc Lâm Sâm xoa xoa đôi bàn tay: "Vậy ngươi có thể giúp ta một chút không, ta muốn bái kiến vị tiền bối kia một chút?"