Chương 90: Khảo hạch Trận Pháp Đồ Shared by: epubtruyendich.com === oOo ===
"Vương thành Linh Sơn quốc nhìn đẹp thật." Sau khi tiến vào vương thành Linh Sơn quốc, đầu gỗ A Lực mở miệng nói.
Vương thành Linh Sơn quốc, là núi và thành kết hợp với nhau, cây cối kết hợp với kiến trúc, có một phong cách rất đặc biệt, khắp nơi linh động, có vẻ đẹp tự nhiên, trong thành, khắp nơi có thể thấy được từng dòng sông linh động, đường đi nhộn nhịp, nhưng không hề nhiễu loạn, người đi đường như thoi đưa, nhưng không chen chúc nhau.
Trần Hải cười nói: "Ngay cả A Lực cũng mở miệng khen vương thành Linh Sơn quốc đẹp, thật khó có được a." Sau đó cười nói: "Bất quá khoan hãy nói, vương thành Linh Sơn quốc đẹp, nữ hài tử cũng đẹp, từng người nhìn rất có linh tú."
Diệp Vô Trần cười nói: "Hải thúc, ngươi không có ý định tìm bạn đời lại à."
Trần Hải thở dài, cười nói: "Sau này hãy nói đi."
Chí ít, hắn bây giờ còn không có ý nghĩ này.
Bạn đời hắn, đã chết mười mấy năm trước rồi.
Mười mấy năm qua, hắn vẫn không hề có ý nghĩ này.
Diệp Vô Trần cũng không khuyên tiếp, ba người đi theo dòng người.
Có đệ tử qua lại, không ít người chỉ trỏ, tựa hồ là đang nghị luận về Tiểu Hắc Tử.
Dù sao lần đầu bọn hắn nhìn thấy một đầu Linh thú cảnh Ô Thú Mã.
"Các hạ, Ô Thú Mã này của ngươi, mua ở chỗ nào vậy?" Một vị tiểu thư nhà giàu đi gần xe ngựa, đi đến bên cạnh, hiếu kỳ hỏi.
Diệp Vô Trần ngồi trên đầu xe ngựa: "Sao vậy?"
"Ô Thú Mã này ngươi có bán không? Hoặc là bán luôn cả cổ xe ngựa cho ta." Tiểu thư nhà giàu kia dò hỏi.
Diệp Vô Trần lắc đầu: "Không bán."
Bán? Xe ngựa hắn khắc họa mười cái đại trận cấp ba đỉnh tiêm trên đó, 13 nước ai mua nổi?
"Chúng ta, cho ngươi một vạn khối linh thạch hạ phẩm." Một người trẻ tuổi bên người bên người đối phương mở miệng nói.
Diệp Vô Trần nhìn đối phương một chút, hai người hẳn là tỷ đệ: "Không bán."
"Một vạn khối linh thạch hạ phẩm vẫn còn chê ít?" Người tuổi trẻ kia nói ra: "Ô Thú Mã, tác dụng không lớn, Ô Thú Mã này của ngươi mặc dù là Linh thú, nhiều lắm là tốc độ nhanh hơn một chút, 10,000 hạ phẩm linh thạch, đã nhiều rồi!"
Diệp Vô Trần không thèm để ý.
Trần Hải để Tiểu Hắc Tử tăng nhanh tốc độ.
"Được rồi, Tứ đệ." Tiểu thư nhà giàu kia lắc đầu: "Chúng ta lần này tới đây, chủ yếu là đến khảo hạch Trận Pháp sư trung giai, không cần gây chuyện."
Sau khi rời đi, Trần Hải nói: "Xem bọn trang phục hai người bọn họ, hẳn là đệ tử hạch tâm Trần gia ở Linh Sơn quốc!"
Linh Sơn quốc Trần gia!
Trần Bách Nhất Trần gia.
Bất quá, hai tỷ đệ người này là đệ tử hạch tâm Trần gia, thân phận địa vị ở Trần gia cao hơn Trần Bách Nhất.
Nửa giờ sau, Diệp Vô Trần đi tới phân hội Kiêu Dương thương hội.
Lần này, hắn muốn khảo hạch Đại Trận Pháp Sư, nhưng theo quy định công hội Trận Pháp sư, chỉ có Trận Pháp sư mới có thể khảo hạch Đại Trận Pháp Sư, cho nên, trước tiên Diệp Vô Trần phải khảo hạch Trận Pháp Đồ, sau đó lại khảo hạch Trận Pháp sư, Đại Trận Pháp Sư, chỉ có thể từng bước một.
Khảo hạch Trận Pháp Đồ, phải khắc hoạ linh phù cần phù bút và lá bùa.
Những thứ này, đều phải tự mang theo.
Cho nên, Diệp Vô Trần tới phân hội Kiêu Dương thương hội mua phù bút và lá bùa.
Sau khi đi vào Kiêu Dương thương hội, Diệp Vô Trần nói với tiểu nhị mình muốn mua phù bút và lá bùa, tiểu nhị rất nhiệt tình, mang theo ba người Diệp Vô Trần đi tới phù bút và lá bùa ở trước mặt.
Tiểu nhị giới thiệu kỹ càng các loại phù bút và tác dụng lá bùa cho Diệp Vô Trần.
Phù bút, có mang theo thuộc tính Hỏa, hoặc thuộc tính Băng, hoặc thuộc tính Phong, những phù bút mang theo thuộc tính này, lúc khắc hoạ linh phù, đều sẽ có tác dụng tăng phúc, hơn nữa xác xuất thành công sẽ cao hơn.
Mà lá bùa mang theo thuộc tính cũng như thế.
Nhìn những phù bút và lá bùa rực rỡ muôn màu này, không dướ 100 loại này, Diệp Vô Trần có chút hoa mắt, trực tiếp hỏi: "Phù bút và lá bùa tốt nhất của các ngươi ở đâu?"
Kỳ thật phù bút tốt hay xấu, đối với Diệp Vô Trần mà nói cũng không đáng kể gì, bất quá, người bình thường trên người có tiền, đều sẽ như vậy.
Diệp Vô Trần cũng không ngoại lệ, trên người hắn còn hơn 60 triệu linh thạch hạ phẩm lận.
Tiểu nhị kia nghe xong, lúc này mang Diệp Vô Trần đi tới một ô ở cuối cùng, chỉ vào phù bút màu vàng nhạt kia, nói: "Đây là Cửu Cung Kim Bút, là phù bút tốt nhất nơi này của chúng ta, bất quá giá cả hơi cao 5000 linh thạch hạ phẩm."
Diệp Vô Trần cũng không có trả giá, liền thanh toán xong 5000 linh thạch hạ phẩm, sau đó lại tốn thêm 100 linh thạch hạ phẩm mua mười cái lá bùa tốt.
Theo quy củ của công hội Trận Pháp sư, chỉ cần có thể thành công khắc hoạ ra mười cái linh phù theo yêu cầu của bọn hắn, là có thể thông qua khảo hạch.
Mua xong Cửu Cung Kim Bút và lá bùa, ba người Diệp Vô Trần cũng không ngừng lại, mà rời khỏi Kiêu Dương thương hội, bất quá, lúc đi ra khỏi Kiêu Dương thương hội, đã nhìn thấy tỷ đệ Trần gia vừa rồi đối diện đi tới, hiển nhiên là cũng đến Kiêu Dương thương hội mua đồ.
Người tuổi trẻ kia thấy trên tay Diệp Vô Trần cầm Cửu Cung Kim Bút, cười xùy nói: "Ngươi cũng đến khảo hạch Trận Pháp Đồ? Bất quá, cũng chỉ có những kẻ tư chất thực sự chẳng ra sao kia, mới có thể mua loại phù bút thượng đẳng này."
Khảo hạch Trận Pháp Đồ, có một số đệ tử không nắm chắc được, nên thường sẽ mua một phù bút thượng đẳng để đề cao xác xuất thành công.
Trần Hải cười lạnh: "Nếu bàn về trận pháp, gia chủ Trần gia các ngươi, ở trước mặt thiếu gia chúng ta cũng chỉ là chuyện tiếu lâm mà thôi!"
Trần gia là gia tộc đỉnh cấp ở Linh Sơn quốc, cùng nổi danh với Khương gia, gia chủ Trần gia không chỉ là một vị cao thủ Nguyên Đan cảnh thập trọng, mà còn là một vị Đại Trận Pháp Sư cao giai.
Người tuổi trẻ kia nghe Trần Hải nói trận pháp của gia chủ ở trước mặt Diệp Vô Trần là chuyện tiếu lâm, không khỏi giận dữ: "Nô tài đáng chết, ngươi muốn chết!" Nói xong, liền muốn rút kiếm.
Bất quá, lúc này tiểu thư nhà giàu kia đưa tay ra cản lại, lắc đầu nói: "Tứ đệ, đừng xúc động!" Sau đó nói với Diệp Vô Trần: "Nô tài nhà ngươi quá vô lễ, ngươi có biết hay không câu nói vừa rồi của hắn, sẽ mang lại cho ngươi bao nhiêu phiền phức!"
Gia chủ Trần gia của nàng, một nô tài có thể mở miệng chửi bới sao!
Diệp Vô Trần lạnh nhạt: "Vô lễ? Ta không cảm thấy." Sau đó mang hai người Trần Hải, A Lực rời đi: "Trần gia, với ta mà nói, không được tính là phiền phức."
Tiểu thư nhà giàu kia nghe xong, một nghẹn, lông mày nhăn lại.
Người trẻ tuổi căm tức nhìn thân ảnh Diệp Vô Trần rời đi: "Tỷ, nếu ngươi không phải ngăn cản, hôm nay ta phải đánh nát miệng hắn."
Tiểu thư nhà giàu hừ lạnh nói: "Chúng ta đi mua trận cán, sau đó đi đến công hội Trận Pháp sư tham gia khảo hạch, chờ đến công hội Trận Pháp sư, ta ngược lại muốn xem xem, hắn có thể thông qua Trận Pháp Đồ hay không, một cái Linh Thể cảnh, cũng dám khinh thị đại bá chúng ta!"
Gia chủ Trần gia, chính là đại bá của hai người.
Hai người, tên là Trần Diễm và Trần Nguyên, tạo nghệ trận pháp không tồi, lần này tới là để tấn thăng trung giai Trận Pháp sư.
Một lát sau, hai người mua xong trận cán, đi tới công hội Trận Pháp sư. Bất quá, hai người vừa đi ra khỏi Kiêu Dương thương hội không bao xa, thấy phía trước một thanh niên mặc áo lục đứng ở nơi đó, cười tự nhiên nhìn hai người.
"Lưu Đường đại ca!" Hai người kinh hỉ, bước nhanh về phía trước.
Người tới, chính là Lưu Đường đệ tử duy nhất của Mộc Ân.
Trần Dũng là chất nhi của Mộc Ân, cho nên, Trần gia và Mộc Ân quan hệ cũng không tệ, hai người Trần Diễm, Trần Nguyên, tự nhiên cũng quen biết với Lưu Đường, hơn nữa tương giao ba người cũng không tệ, Trần Diễm và Trần Nguyên thường xuyên thỉnh giáo Lưu Đường về tri thức trận pháp.
Lưu Đường tiến lên, cười nói với hai người: "Các ngươi đến vương thành cũng không nói cho ta một tiếng, để ta đi đón các ngươi."
Trần Nguyên cười nói: "Lưu Đường đại ca sợ là muốn đi tiếp tỷ ta thôi." .
Khuôn mặt Trần Diễm đỏ lên, trừng đệ đệ Trần Nguyên một chút, kỳ thật, nàng đối với Lưu Đường cũng có hảo cảm, đương nhiên, Lưu Đường đối với nàng cũng có ý tứ.
"Đi thôi, ta đi cùng với các ngươi đến công hội Trận Pháp sư tham gia khảo hạch." Lưu Đường cười nói.