Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 70: Ca ca sau này kêu là Giang Tinh Thần (1)

Chương 70: Ca ca sau này kêu là Giang Tinh Thần (1)



Giang Tinh Thần chạy về tới nhà, vừa qua buổi trưa. Vừa đây cổng, hắn đã nghe một mùi cháy khét.

- Hả?

Giang Tinh Thần hơi kinh ngạc một chút, lập tức liền hiểu, sải bước đi vào phòng bếp. Không cần hỏi cũng biết tiểu nha đầu đang nấu cơm.

Đẩy ra cửa phòng bếp, Giang Tinh Thần liền thấy Mị Nhi đang bận rộn nhào bột mì, trên trán rịn ra lớp lớp mồ hôi mịn. Bên cạnh bếp lò đặt 3 miếng bánh nướng không ra hình dáng gì, bất quá phía trên cháy đen khắp nơi, hiển nhiên đều nướng quá sát lửa.

Nghe tiếng mở cửa, Mị Nhi nghiêng đầu nhìn lại, thấy là Giang Tinh Thần, kinh ngạc hỏi: - Ca ca hôm nay sao về sớm như vậy?

- Chuyện xong xuôi, dĩ nhiên quay về!

Xoay người đóng cửa phòng, Giang Tinh Thần đi tới trước mặt Mị Nhi, nhẹ lau mồ hôi trên trán nàng, nói:

- Không phải đã để lại tiền cho muội mua đồ ăn sao, thế nào còn phải nấu cơm! Trời lạnh như thế này, muội cũng không biết chú ý, để toát mồ hôi như thế, lỡ bị nhiễm gió lạnh thì sao?

- Ca ca, bệnh của Mị Nhi đã khỏe, thân thể không có vấn đề. Sau này ca ca ở bên ngoài kiếm tiền nuôi gia đinh, trở về cũng không cần bận việc, mọi chuyện trong nhà muội đều làm được!

Mị Nhi có chút chột dạ cười cười, nhỏ giọng nói.

- Ai nói thân thể của muội khỏe, không nên cảm thấy không sao rồi không thèm để ý! Tường thúc nói thân thể của muội cần điều dưỡng thời gian dài. Còn nói có thể làm việc trong nhà... nấu cơm muội cũng làm được sao?

Giang Tinh Thần ngoài miệng quở trách, nhưng bàn tay lại vỗ nhẹ đỉnh đầu Mị Nhi, trong mắt cũng lộ ra ý đau lòng. Hắn hiểu rất rõ trong lòng tiểu cô nương, bất kể là điên điên nói giỡn đùa giỡn với mình, hay là lo liệu chuyện trong nhà, nói đến cùng cũng là để tăng lên cảm giác có mình tồn tại, ý nghĩ của nàng là sợ hãi mình không có tồn tại trong nhà này.

Mà hết thảy căn nguyên chuyện này, chính là nội tâm của nàng nhạy cảm, nhiều năm cô độc đã làm nàng luôn không tự chủ biểu hiện mình ở trước mặt Giang Tinh Thần, thậm chí đã tạo thành thói quen...

Nghe ca ca nói nấu cơm, Mị Nhi nhìn thoáng qua bánh nướng trên bếp lò, sắc mặt ửng đỏ, cúi đầu nói lầm bầm:

- Không phải là ta đang học nấu nướng sao. Ba năm trước, không phải đều là ta nấu cơm sao.

Giang Tinh Thần ngồi xổm xuống, nhéo nhéo khuôn mặt trắng noãn của Mị Nhi, dịu dàng nói:

- Ba năm này, vẫn luôn là Mị Nhi chăm sóc ca ca! Lúc ca ca ăn thuốc giả bị thương, Mị Nhi ngủ dưới đất nhường giường cho ca ca, còn đi ra ngoài làm việc khổ kiếm tiền, bệnh của muội cũng vì vừa khổ vừa mệt như Vậy mà ra... Hiện tại Mị Nhi bị bệnh, dĩ nhiên ca ca nên chăm sóc muội! Nếu như muội thật muốn trông nom nhà cửa, thì hãy mau chóng dưỡng bệnh cho khỏe hẳn, rồi muội muốn làm gì, ca ca đều sẽ ủng hộ muội!

Nghe Giang Tinh Thần nói, ánh mắt của Mị Nhi càng ngày càng đỏ, nước mắt không tự chủ nhỏ giọt xuống.

- Tại sao khóc rồi! Không phải bởi vì mình làm cơm không tốt chứ... để ta nếm thử!

Giang Tinh Thần dùng ngón cái nhẹ nhàng lau nước mắt cho tiểu cô nương, rồi xoay tay cầm lên một miếng bánh, xé một mảnh cho vào miệng.

- Ừm... hình dáng tuy rằng khó coi, mùi vị cũng không tệ! Tốt hơn nhiều so với lần trước cho ta ăn món chưa chín kia!

Giang Tinh Thần làm ra vẻ hài lòng, dùng sức nhai nuốt, tiếp đó lại xé một mảnh cho vào trong miệng.

Mị Nhi ngừng rơi nước mắt, chớp chớp mắt, nhìn miếng bánh nướng biến thành đen, lại nhìn Giang Tinh Thần dùng sức nhai nuốt, lộ ra vẻ nghi ngờ, sau đó từ từ đưa tay ra xé một miếng nhỏ cho vào miệng!

“Phì phì phì... ” Mị Nhi giựt miếng bánh trong tay Giang Tinh Thần lớn tiếng nói: - Ca ca không cần ăn!

- A a... Tiểu nha đầu, đừng khóc! Giang Tinh Thần cười hì hì nói.

- Đáng ghét!

Mị Nhi nũng nịu, đánh nhẹ trên cánh tay Giang Tinh Thần, sau đó bổ nhào tới trước, ôm lấy cổ, gác cằm trên bờ vai của hắn.

Ca ca vì an ủi nàng, đã ăn miếng bánh nướng đắng ngét kia, làm nàng hết sức cảm động, tình cảm sâu kín trong lòng trào lên, liền dùng phương thức này để tiết ra.

Giang Tinh Thần sững sờ một thoáng, sau đó khép cánh tay lại ôm thân hình nho nhỏ của Mị Nhi...

Thật lâu sau, Giang Tinh Thần vỗ vỗ lưng Mị Nhi, nhỏ giọng nói: - Ca ca cho muội xem cái này!

- Cái gì? Mị Nhi dường như không nghe rõ, nhích ra vòng tay Giang Tinh Thần, nghi hoặc nhìn hắn.

Sau đó, trước mắt nàng liền xuất hiện một tấm thẻ màu vàng nhạt, phía trên viết bốn chữ rõ ràng: Nam Tước Tam Đẳng.

- Đây là... Mị Nhi đồng tử chợt co rụt lại, ánh mắt mở thật lớn, vẻ vui sướng trên mặt càng lúc càng nhiều.

- Ca ca nghiên cứu ra phương pháp may miệng vết thương, làm ra cống hiến lớn cho đế quốc, liên tiếp thăng lên hai cấp! Đây là thẻ bài thân phận Định Bắc Hầu tạm thời cấp cho ca ca, khoảng mười ngày sau, đúng dịp Dự tuyển ca vũ tân niên sẽ chính thức xác định thân phận Nam tước tam đẳng của ca ca!

- Ca ca! Điều này có phải nói, chúng ta...

Mị Nhi lúc này có lối suy nghĩ hơi chậm một chút, từ từ đưa tay cầm lấy thẻ bài thân phận, nhìn chằm chằm bốn chữ kia, sờ nhẹ, dường như sợ đó là cảnh trong mơ.

- Không sai! Chúng ta sắp lấy lại lãnh địa, chỉ còn kém một một bước!

Giang Tinh Thần xác nhận.

- Thật tốt quá! Mị Nhi hoan hô, toàn thân bao phủ trong niềm vui sướng. Lúc này nàng mới hoàn toàn xác định, đây không phải là cảnh trong mơ, ca ca thật sự đã lấy được tước vị.

Nhớ lại khi mình bệnh nặng ca ca hứa hẹn với mình, tiểu nha đầu không nhịn được lại ôm chầm lấy Giang Tinh Thần, quá vui mừng mà khóc. Trong tay còn nắm chặt thẻ bài thân phận tạm thời, như là đang cầm vật quý báu nhất, sợ mới lỏng tay sẽ bị mất đi.

“Ôi!” Giang Tinh Thần chớp chớp mắt, có chút kỳ quái: “Lần này tại sao tiểu nha đầu không có điên điên!”

Một hồi lâu, Mị Nhi mới dần dần bình tĩnh lại, phát hiện mình đang áp sát trong lòng ca ca, gương mặt nhỏ đỏ lên, ngượng ngùng cười cười, vội vàng đứng lên, sau đó hí hửng cầm thẻ bài thân phận cẩn thận quan sát.

Mà khi nàng đưa thẻ bài thân phận lên ngay mặt, khuôn mặt nhỏ nhăn lại đột nhiên cứng đờ, kinh hoảng hỏi: - Ca ca, tấm thẻ này không phải ca ca?

- Ai nói không phải, ca ca đổi tên mà thôi! Giang Tinh Thần hết sức bình thản nói.





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch