- Quả đúng như vậy a, sư phụ! Bần tăng tìm Thái Thượng Lão Quân mượn tiên đan, lão gia hỏa kia sợ tới mức run rẩy cả người, ha ha!
Tôn Ngộ Không đem hạt kim đan kia trực tiếp đặt vào tay Đường Tiểu Huyền, nháy đôi hỏa nhãn kim tinh mà nói:
- Bởi lẽ sư phụ thân thể phàm thai, chỉ cần ăn một hạt có thể trường sinh bất lão, hơn nữa có khả năng tăng lên công lực a, ha ha.
- A? Bần tăng... Bần tăng hiện tại có thể ăn tiên đan này sao?
Đường Tiểu Huyền tâm tư cuồng loạn, kim đan trong tay dường như có chút ấm áp, trong lòng bàn tay nhấp nhô, hơi mờ ảo, bên trong kim đan tựa hồ lưu động một loại năng lượng chặt chẽ, thật khiến hắn thèm nhỏ dãi a.
- Có thể ăn, có thể ăn! Có lão Tôn ta ở đây, sư phụ cứ việc yên tâm mà dùng!
Tôn Ngộ Không quyết tâm muốn đề cao bổn sự cho Đường Tăng, chuẩn bị sau khi Đường Tăng ăn tiên đan xong sẽ giúp hắn sơ lý kinh mạch, trực tiếp rót vào linh lực, khiến cho hắn trong thoáng chốc vượt cấp thăng tiên a!
- Tốt! Sư phụ sẽ ăn tiên đan này, chỉ là... Đa tạ Ngộ Không, lao ngươi chạy đến thiên đình, bần tăng không biết cảm tạ sao cho đủ.
Đường Tiểu Huyền kiếp trước vốn là người mang binh, hiểu rõ thế nào thu phục nhân tâm, mấy câu nói đó dùng giọng điệu chân thành nói ra, khiến cho Tôn Ngộ Không thông minh cần lao này cảm động đến độ lệ nóng doanh tròng trong đôi hỏa nhãn kim tinh, lắc đầu liên tục bảo không cần cảm tạ.
Đường Tiểu Huyền lúc này mới đưa tiên đan vào miệng. Vốn còn muốn dùng nước nuốt xuống, không ngờ tiên đan kia nhập khẩu tức hóa, trơn tru đã xuống bụng. Đường Tiểu Huyền còn chưa kịp kinh dị, lập tức cảm thấy trong bụng như có một đoàn liệt diễm đang thiêu đốt. Trong khoảnh khắc, hắn cảm thấy toàn thân dường như bị hơi lửa đốt cháy có chút mùi khét, miệng đắng lưỡi khô không nói, dường như đến cả ruột gan cũng bị đốt thành tro!
- Ngộ Không... Ta... Khó chịu... Ngươi hại ta.
Đường Tiểu Huyền đứt quãng nói ra, toàn thân mồ hôi đầm đìa, cắn chặt răng, cố gắng thừa nhận đau đớn bị liệt diễm đốt cháy, liều mạng dùng chút công lực Kim Đan kỳ ít ỏi của mình luyện hóa năng lượng bàng bạc trong tiên đan. Nào ngờ năng lượng trong tiên đan thô bạo tràn trề, Đường Tiểu Huyền có thể luyện hóa được, e rằng ngay cả một phần vạn cũng chưa tới.
- Sư phụ!
Tôn Ngộ Không thấy một hạt tiên đan nhỏ nhoi vậy mà tra tấn Đường Tiểu Huyền thành ra như vậy, lúc này mới tin lời Thái Thượng Lão Quân nói quả nhiên không dối gạt hắn, lập tức bối rối, vội vàng duỗi hai tay ra, vận đủ pháp lực tu hành gần ngàn năm, giúp Đường Tiểu Huyền đạo nhập năng lượng trong tiên đan vào kinh mạch trong cơ thể, chậm rãi hấp thu.
Trải qua bảy tám ngày trong thời gian kết giới, Tôn Ngộ Không mới chuyển hóa chậm rãi năng lượng thô bạo trong tiên đan thành công lực của bản thân Đường Tiểu Huyền. Chỉ là bởi vì dùng thời gian quá lâu, năng lượng trong tiên đan ít nhất tổn thất một phần ba, nhưng Đường Tiểu Huyền hấp thu hai phần ba năng lượng tiên đan kia, biến hóa trên thân thể, cảnh giới tăng lên, cũng phi thường khả quan.
Đường Tiểu Huyền cảm giác kim đan trong cơ thể đã lớn bằng trứng gà, hơn nữa chia làm thất sắc, xoay tròn lúc thức dậy, tốc độ khi nhanh khi chậm. Mỗi khi xoay tròn một vòng, đều sẽ hấp thụ một lượng năng lượng nhất định từ tự nhiên chung quanh.
Kim đan này chỗ tốt quá lớn, mỗi ngày hai mươi bốn canh giờ xoay tròn như vậy, năng lượng có thể hấp thu sẽ không ngừng nghỉ tiến nhập trong cơ thể.
Đường Tiểu Huyền thu công, lập tức chứng kiến vẻ mặt lo lắng của Tôn Ngộ Không, đang trừng lớn đôi hỏa nhãn kim tinh nhìn mình. Đường Tiểu Huyền giả vờ thoải mái mà nói: