Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tây Du Diễm Ký

Chương 25: Vô Sỉ Thánh Tăng

Chương 25: Vô Sỉ Thánh Tăng


Cao Thúy Lan đôi mắt đẹp lay động, nũng nịu cất lời:

- Thánh tăng định dùng cách nào để cứu vớt tiểu nữ tử? Xin cứ phân phó.

Nàng len lén nhìn về phía Đường Tiểu Huyền, phát giác vị tuấn tú hòa thượng này càng nhìn càng yêu, không khỏi tâm hồn thiếu nữ rộn ràng, ngứa ngáy khó gãi.

- Ai... Nói đến cứu giúp nữ thí chủ, bần tăng lại gặp phải một mối khó xử.

Đường Tiểu Huyền thở dài một tiếng, tựa hồ vô cùng khó xử, liếc trộm Cao Thúy Lan, tiến đến gần nàng. Dáng người cao lớn của hắn trời sinh đã có thể khiến Cao Thúy Lan cảm thấy an toàn, nay lại giúp nàng thu phục Trư Bát Giới, Cao Thúy Lan càng cảm thấy vị thánh tăng trước mắt có thể dựa vào.

- Thánh tăng, rốt cuộc có gì khó xử?

Cao Thúy Lan theo lời Đường Tiểu Huyền mà hỏi. Đôi tay trắng nõn của nàng đan vào nhau, đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch, trước ngực đôi gò bồng đảo căng tròn trướng sa y, nhô ra một đôi bán cầu uyển chuyển vô cùng.

Bởi vì người xưa không có áo ngực như người hiện đại, cho nên hai bán cầu này nhô lên trên y phục, liền hoàn toàn bó sát vòng quanh hình dạng vốn có của chúng, đỉnh cầu nhỏ nhọn, hoạt bát rung động, câu dẫn người đến cực điểm.

- Nữ thí chủ toàn thân cũng đã dính đầy yêu khí, có điều pháp lực bần tăng còn thấp, nếu muốn trừ yêu khí, chỉ có thể chọn lựa pháp môn đặc biệt khác, đây là điều khó xử nhất.

Đường Tiểu Huyền từng bước dẫn dắt, thiết trí nên cái bẫy của mình.

- A? Ta... trên người ta lại có nhiều yêu khí đến vậy sao?

Trong lòng Cao Thúy Lan hoảng hốt, đã có yêu khí thì tự nhiên phải trừ, về phần phương pháp thế nào lại là chuyện nhỏ:

- Thánh tăng cứ việc phân phó, không cần khó xử, tiểu nữ tử cùng thánh tăng hết sức phối hợp là được.

- Ai... Thôi được, bần tăng cũng chỉ đành hy sinh hai mươi năm tu hành, để trừ yêu khí cho nữ thí chủ vậy.

Đường Tiểu Huyền vẻ mặt đau khổ nói:

- Kỳ thật yêu cầu của bần tăng cũng rất đơn giản, chỉ cần nữ thí chủ đứng bất động, mặc cho bần tăng làm, đây là bước đầu tiên.

- A, thánh tăng cứ việc.

Cao Thúy Lan đem tâm ngang qua, cắn răng, đem thân thể đứng thẳng trước mặt Đường Tiểu Huyền, đôi mắt đẹp chăm chú nhắm lại, hai tay xoa xát lẫn nhau, tâm tình vạn phần khẩn trương chờ mong Đường Tiểu Huyền làm phép. Biết rõ Đường Tiểu Huyền vì mình khu trừ yêu khí còn muốn hy sinh hai mươi năm tu hành, trong lòng nàng càng thêm cảm kích.

- Tốt, bước đầu tiên này rất quan trọng, định lực của nữ thí chủ sẽ quyết định hiệu quả thi pháp của bần tăng, xin nữ thí chủ ngàn vạn lần chớ lộn xộn.

Đường Tiểu Huyền ra vẻ đạo mạo nói.

- Tốt! Cho dù thánh tăng giết ta, ta cũng sẽ không lộn xộn.

Đôi môi đỏ mọng của Cao Thúy Lan hơi hé mở, sau khi nói xong lại mím chặt, lông mi run rẩy khép lại, hô hấp cũng có chút dồn dập, hai chân mất tự nhiên khẽ động, xem ra nàng vì kích động mà suýt đứng không vững.

- Bần tăng là đệ tử Phật môn, đương nhiên sẽ không tùy ý sát sinh, nữ thí chủ cứ việc yên tâm.

Đường Tiểu Huyền nói lời này, đã đem mặt tiếp cận khuôn mặt Cao Thúy Lan trước một tấc, lúc nói chuyện phun ra khí tức, khiến tóc gáy trên mặt Cao Thúy Lan khẽ nhúc nhích, ngứa ngáy khó chịu, trái tim nàng ở tận sâu bên trong cũng bị lay động, bản năng khép chặt hai chân.

- Nữ thí chủ, ngươi không cần nhắm chặt mắt, nhìn bần tăng làm cũng không có vấn đề gì, chỉ cần nhịn xuống bất động là được.

Đường Tiểu Huyền miệng đang ở trước mũi Cao Thúy Lan một tấc mà nói chuyện, Cao Thúy Lan không dám động, dù muốn mở to mắt cũng không dám mở.

Đường Tiểu Huyền thân thủ xoa vai Cao Thúy Lan, thân thể Cao Thúy Lan run lên, lập tức lại căng thẳng hai chân, không dám lộn xộn. Không biết là kích động hay là xấu hổ, khuôn mặt trắng nõn như ngọc bích kia vậy mà ửng đỏ, càng thêm kiều diễm, hô hấp cũng dồn dập hơn, mà đôi gò bồng đảo trước ngực theo nhịp hô hấp kịch liệt phập phồng dữ dội.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch