Đường Tiểu Huyền ừng ực một tiếng, nuốt một ngụm lớn nước miếng, lập tức cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, dừng ở chiếc mũi ngọc xinh xắn, môi thoáng chụm lại, lè lưỡi, trên chiếc mũi đáng yêu của Cao Thúy Lan khẽ liếm một liếm.
- Ưm...
Hai chân Cao Thúy Lan mềm nhũn, suýt chút nữa tê liệt ngã xuống đất, may mắn nàng nhớ kỹ lời dặn "Không được lộn xộn" của Đường Tiểu Huyền, một mực nỗ lực chịu đựng thân thể, trong lòng thầm nghĩ: cái liếm này của thánh tăng, quả thực khiến ta tê dại muốn chết.
Đường Tiểu Huyền thấy rõ phản ứng của Cao Thúy Lan, trong lòng cười thầm, hắn hơi khom người, vươn miệng hôn về phía đôi môi anh đào của Cao Thúy Lan:
- A...
Thân thể Cao Thúy Lan lại run lên, bản năng vươn hai tay, vỗ lên cánh tay Đường Tiểu Huyền, vụng về dùng sức mút lấy môi Đường Tiểu Huyền, hai người lập tức hút đến phát ra tiếng. Đường Tiểu Huyền biết mình đoạt đi nụ hôn đầu của Cao Thúy Lan, có thể thấy qua sự vụng về của nàng, đây tuyệt đối là nụ hôn đầu của nàng.
Kỹ thuật hôn của Đường Tiểu Huyền, sao có thể để Cao Thúy Lan vụng về chống cự? Hắn trong chốc lát mút, trong chốc lát liếm, môi cùng đầu lưỡi tựa như mang theo ma lực yêu dị nào đó, lại khiến Cao Thúy Lan hận không thể bị hắn cắn chết mới thoải mái, nàng chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, tâm tình sung sướng, tâm hồn thiếu nữ bay bổng, đầu óc biến thành một mảnh trống rỗng.
- Nữ thí chủ, bần tăng cần cởi y phục của ngươi ra.
Đường Tiểu Huyền tà ác, dùng giọng điệu ra vẻ đạo mạo, nói ra lời vô cùng tà ác.
Đôi mắt đẹp của Cao Thúy Lan run rẩy hé ra một khe hẹp, liếc thấy khuôn mặt tuấn tú mỹ tăng kia làm cho người si mê, lúc này nàng nơi nào còn có tư tưởng? Đã không có tư tưởng, thì không có phản ứng, chỉ là ngây ngốc đem hai tay vịn vào bên hông cường tráng của Đường Tiểu Huyền, dùng làm trụ chống, nếu không nàng một mình chống đỡ không nổi, nhất định sẽ trực tiếp ngồi phịch xuống đất.
Đường Tiểu Huyền không nhanh không chậm cởi bỏ đai lưng bên hông Cao Thúy Lan, áo ngoài cũng rất tự nhiên mở rộng, lộ ra áo lót mỏng manh màu hồng phấn bên trong, phía dưới áo lót, chính là bụng trắng nõn bằng phẳng của Cao Thúy Lan, rốn tinh xảo đáng yêu khẽ nhúc nhích, rung động lòng người.
Đường Tiểu Huyền đem chiếc áo ngoài ném ra bên ngoài, Cao Thúy Lan quả nhiên thập phần phối hợp, nàng duỗi hai tay ra, chiếc áo ngoài rộng thùng thình liền từ đôi tay trắng của nàng trượt mà rơi, đánh rơi trên thảm, vậy là bờ vai mềm mại của Cao Thúy Lan liền hoàn toàn lộ ra, đường cong trắng nõn ôn nhu, dưới ánh đèn tựa hồ hiện ra ánh sáng ngọc ấm.
Đến lúc này, cho dù Cao Thúy Lan không có kinh nghiệm về nam nữ, cho dù nàng có mê tín đến đâu, e rằng cũng đã biết vị thánh tăng ra vẻ đạo mạo trước mắt sẽ làm gì mình. Chính là, nàng đã không có bất luận ý nghĩ phản kháng nào, sâu trong linh hồn ý thức duy nhất chỉ là: sao hắn không nhanh hơn một chút? Nhanh một chút ah...
Đường Tiểu Huyền biết rõ đến bước này, trên cơ bản đã hoàn thành hơn một nửa nhiệm vụ trong kế hoạch tán gái của hắn. Bởi vì nhà gái không chống cự, liền quyết định sự thành công tất nhiên của mình.
Đường Tiểu Huyền hai tay tách ra, khoát lên đôi vai mềm mại của Cao Thúy Lan, đầu ngón tay nhu hòa lướt qua cánh tay non mềm kia, nắm lấy đôi tay mềm mại của nàng, nhẹ xoa xoa ngón tay ngọc thon dài.
Cao Thúy Lan cảm thấy khi đôi bàn tay ấm áp có chứa ma lực lướt qua hai tay mình, tựa như rót vào thuốc kích thích, khiến nàng cảm thấy toàn thân nhiệt huyết dâng trào, khô nóng, hận không thể cởi sạch y phục mới thoải mái hơn một chút.