Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thâm Hải Dư Tẫn

Chương 9: Giao Thoa (2)

Chương 9: Giao Thoa (2)
Hắn thấy thân thể mình cũng phát sinh biến hóa tương tự, một loại mệt mỏi mãnh liệt, phục tùng và e ngại tràn ngập toàn thân. Hải Dương Hộ Thân Phù giấu trên người hắn bắt đầu phát huy tác dụng, một cổ nóng rực và thanh lương giao thế xuất hiện, miễn cưỡng duy trì lý trí của hắn. Trong lý trí còn sót lại, hắn "xuyên qua" khoang thuyền và hành lang của Thất Hương Hào.

Khoang thuyền âm trầm kiềm chế đập vào mặt, rồi gào thét mà đi. Trên cột gỗ cổ lão thiêu đốt lục hỏa quấn quanh dây thừng mục nát và hà biển. Hắn thấy một gian kho hàng to lớn, bên trong lặng lẽ nằm đủ loại đồ vật quỷ dị vốn nên mai táng dưới biển sâu. Hắn lại thấy một gian khoang xa hoa, trên bàn trong khoang an trí một viên đầu dê rừng bằng gỗ.

Đầu dê rừng kia đảo ngược, lạnh lùng nhìn chăm chú vào mắt Lawrence.

Cuối cùng, Lawrence dùng hết sức lực toàn thân ngẩng đầu lên. Hắn thấy thân ảnh chấp chưởng bánh lái. Bên cạnh bánh lái cổ điển, thân ảnh cao lớn khoác đồng phục Nautilus màu đen, uy nghiêm và khủng bố như Chúa Tể trong cơn ác mộng. Thân ảnh kia chi phối tất cả U Linh Liệt Diễm, thậm chí ngay cả biển cả đã ở vào Linh giới độ sâu cũng phảng phất khuất phục trước uy nghi của hắn, xé mở một đạo vết nứt phía sau hắn.

Lawrence nhận mệnh nhắm mắt lại. Hắn biết, bây giờ mình đã là một phần của Thất Hương Hào, vị thuyền trưởng ác mộng kia cần chút tế phẩm để thỏa mãn trống rỗng và cô độc vĩnh vô chỉ cảnh của hắn.

Nhưng một giây sau, hắn lại gắng gượng dũng khí mở mắt. Hắn cảm thấy tất cả dũng khí và điên cuồng của mình trong đời dường như đều hội tụ vào vài giây này. Hắn nhớ lại tri thức có được từ thư tịch và truyền thuyết, nhìn chăm chú vào vị thuyền trưởng khủng bố đứng trên Thất Hương Hào với thái độ bình tĩnh thẳng thắn hết mức có thể.

"Ngài không cần mang đi tất cả mọi người, dẫn ta đi, buông tha các thuyền viên của ta."

Nhưng thân ảnh cao lớn kia không trả lời, hắn chỉ lạnh lùng ném ánh mắt tới. Trong ánh mắt kia dường như có một chút hiếu kỳ. Phảng phất hiếu kỳ vì sao một thuyền trưởng phàm nhân nhỏ bé lại dám mặc cả với mình.

Lawrence rốt cục không kìm nén được mà gầm lên giận dữ: "Bọn hắn còn có vợ con già trẻ!!!"

Thân ảnh đứng trên Thất Hương Hào rốt cục có phản ứng, hắn nhìn chằm chằm hướng Lawrence, tựa hồ nói gì đó, nhưng một loại tiếng rít vang dội lại vang lên bên cạnh. Trong tiếng thét gào, Lawrence chỉ mơ hồ nghe được một chút động tĩnh, nhưng không nghe rõ một chữ nào.

Đáp lại từ Thất Hương Hào cứ như vậy tiêu tán trong tiếng thét gào của sóng biển.

"Ngươi nói gì?! Gió lớn quá ta không nghe được!!"

Một giây sau, tiếng ầm ỹ to lớn xông vào tai Lawrence, bên trong xen lẫn tiếng gió, tiếng sóng biển và tiếng kêu to của các thủy thủ bên ngoài. Khóe mắt hắn quét nhìn thấy ngọn lửa màu xanh lục nhanh chóng rút đi, mảnh huyễn ảnh cuối cùng còn sót lại của Thất Hương Hào tan biến sạch sẽ khỏi không khí như sương mù.

Lawrence hít mạnh một hơi, ngay sau đó liền chú ý đến hai tay vốn đã bị liệt diễm màu xanh lục đốt sạch của mình vậy mà khôi phục nguyên trạng. Ngay cả những người khác trong phòng điều khiển cũng đều một lần nữa biến thành huyết nhục chi khu, vị mục sư thành tín đang nằm nhoài bên đài cầu nguyện, miệng lớn thở hổn hển, đồng thời không ngừng niệm tụng thánh danh của Phong Bạo nữ thần Gormona, khói bụi màu tím đen không rõ trong lò huân hương cũng dần dần tan đi, từ trên lư đồng khoác lên làn sương mù màu trắng tinh khiết.

Lawrence mất hồi lâu mới điều hòa nhịp thở, sau đó kinh nghi bất định nhìn xung quanh, phảng phất không tin cơn ác mộng vừa rồi đã kết thúc, cho đến khi tiếng của thợ lái truyền đến bên cạnh: "Thuyền trưởng! Chiếc thuyền kia, Thất Hương Hào rời đi rồi!"

Lawrence có chút thất thần, phản ứng vài giây rồi tự mình lẩm bẩm: "... Hắn vậy mà buông tha chúng ta?"

Thợ lái nhất thời không nghe rõ: "Thuyền trưởng? Ngài nói gì?"

"Vị thuyền trưởng Duncan kia..." Lawrence vô ý thức nói thầm, nhưng ngay sau đó liền giống như vô tình nhấc lên một từ đơn cấm kỵ, tự cho mình một cái tát. Sau đó hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn thợ lái: "Toàn thuyền điểm danh, nhanh! Xem trên thuyền thiếu ai!"

Thợ lái lập tức gật đầu lĩnh mệnh, nhưng hắn vừa định rời đi, Lawrence lại lập tức gọi hắn lại: "Còn phải xem trên thuyền có nhiều thêm ai không!"

Thợ lái sửng sốt một chút, ngay sau đó liền kịp phản ứng, trong mắt thêm một tia kinh nghi sợ hãi. Hắn hít sâu một hơi, thấp giọng niệm tụng danh hiệu Phong Bạo nữ thần, rồi cực nhanh chạy ra phía ngoài boong thuyền.

Trên Bạch Tượng Mộc Hào vẫn đi thuyền trong trạng thái Linh giới, tiếng chuông tập hợp gõ vang như đòi mạng.

( buổi trưa theo lý thuyết vẫn sẽ có ~~ )




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch