Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập niên 60: Những Năm Tháng Tươi Đẹp

Chương 7: 4

Chương 7: 4



Nhìn Tô Tiểu Chí – đứa em chồng bình thường chẳng thèm quan tâm chuyện gì – bỗng nhiên lại ra mặt bảo vệ Tô Du như vậy, cả nhà ai cũng ngớ người ra nhìn hắn như thể nhìn thấy vật lạ. Ngay cả Tô Lâm đang bực bội cũng phải liếc nhìn ông anh trai nhỏ của mình một cái.

Lưu Mai cảm thấy mình bị một thằng em chồng chưa lớn hẳn ức hiếp, cô nghiến răng nói: "Dù sao thì cái nhà này, kiểu gì cũng phải chia!"

"Không thể chia!" Tô Tiểu Chí hét lên.

"Nhất quyết phải chia!" Lưu Mai cãi lại.

Tô Du liếc nhìn hai người một cái, chẳng thèm xen vào. Nghe tiếng trong nồi, Tô Du nhanh chóng đứng dậy tự mình xới hơn nửa bát cơm, rồi gọi: "Tiểu Chí, cơm xong rồi, thôi cãi nhau đi, chúng ta ăn cơm trước đã."

Tô Tiểu Chí đã sớm đói lả người không chịu nổi, nghe vậy liền nhanh nhảu đi lấy bát đũa của mình. Một mùi hương thơm lừng bay ra.

Những người khác trong phòng đều nuốt nước miếng ừng ực.

Đại tỷ thế mà lại nấu cháo thịt!

Tô Tiểu Chí cũng không nhịn được chảy nước miếng. Hắn nhanh tay nhanh chân xới cơm. Tô Du nấu không nhiều lắm, bị nàng xới một phát hơn nửa bát rồi thì chỉ còn lại nửa bát. Hắn vừa định xới nốt, dù sao đại tỷ đã nói không cho đại ca với đại tẩu ăn. Nhưng nghĩ đến cô em gái út của mình, hắn quay đầu liếc nhìn Tô Lâm: "Lão Tứ, cầm bát đi chứ."

Tô Lâm đang định đứng dậy, nhưng rồi lại nghĩ ra gì đó. Nàng nhìn chằm chằm Tô Du đang cúi đầu ăn cơm ngon lành, sau đó chu môi nói: "Không ăn! Đói chết thì thôi!"

Dù sao nàng nhất định phải mua bằng được cái áo ngực (bra) kia!

Nhưng Tô Du bên cạnh vẫn cứ ăn một cách say sưa, hoàn toàn chẳng thèm nghe thấy gì.

Tô Tiểu Chí cũng không phải là người biết suy nghĩ cho người khác. Nghe Tô Lâm nói không ăn, hắn nhanh nhảu cười hì hì bưng bát tự xới: "Nga, vậy tôi tự ăn vậy."

Tuy rằng cháo loãng toẹt, nhưng uống một bát cũng có thể tạm thời no bụng chút đỉnh.

Lưu Mai và Tô Đại Chí nhìn cái nồi trống trơn, mắt tròn mắt dẹt. Lưu Mai nói: "Tôi với Đại Chí còn chưa được ăn đâu."

Tô Du nói: "Ăn cái gì mà ăn. Chẳng phải các người muốn ra riêng sao? Thì cứ từ thức ăn mà chia trước. Đồ ăn thức uống trong nhà đều là tôi mua. Hai người thì cứ về nhà Lưu gia mà kiếm ăn đi!"

Lưu Mai và Tô Đại Chí: "..."

Tô Lâm cũng ôm cái bụng đói meo, vẻ mặt sốc nặng nhìn Tô Du đang ăn ngon lành.

Đại tỷ đây là bị làm sao thế này, thật sự không thèm quan tâm sống chết của mình nữa ư!

Nhất thời mắt nàng đỏ hoe vì tủi thân. Đáng tiếc Tô Du hoàn toàn không quan tâm. Ăn xong nàng liền nhanh chóng xách ba lô của mình đi sang bên nhà ăn.

"Tiểu Chí, đi cùng đi."

"Được thôi." Tô Tiểu Chí tận hưởng đãi ngộ đặc biệt, lúc này càng thêm cảm thấy mình và đại tỷ là cùng chiến tuyến.

Đại tỷ vì hắn và đại ca mà giành nhà, hắn cũng không thể cản trở đại tỷ được. Phải làm chỗ dựa cho đại tỷ!

Tô Du và Tô Tiểu Chí vừa ra khỏi nhà, Tô Lâm đứng đơ ra một lúc, rồi quay người nhìn Tô Đại Chí, đại ca của mình: "Ca, chúng ta ăn gì?"

"Ăn cái gì mà ăn. Tôi với anh hai của cô còn chưa được ăn gì đây này!" Lưu Mai tức giận nói.

Gả về lão Tô gia xong, nàng toàn ăn sẵn, ai ngờ hai ngày nay cái con chị chồng này bị dở hơi gì vậy không biết.

"Đại Chí, chúng ta đi ra ngoài ăn thôi."

Dù sao nàng còn cầm lương phiếu trong tay. Nàng cũng đâu có ngốc, tiền lương của nàng và Đại Chí sao có thể đưa hết cho nhà đẻ được. Bình thường tuy rằng có đưa một ít, nhưng phần lớn đều bị nàng giữ lại hết. Thường ngày nói đưa tiền về nhà đẻ chỉ là để con chị chồng với thằng em chồng nghe thôi, đề phòng bọn họ lại vòi tiền mình chứ gì.

Lúc này Tô Đại Chí cũng đầu óc mụ mị.

Đây rốt cuộc là sao chứ? Đại tỷ sao tự dưng lại đối xử với hắn như vậy, đến cả hạt gạo cũng phải chia rành mạch với hắn?

Vẫn luôn quen được đại tỷ chiếu cố, đột nhiên bị bỏ rơi, Tô Đại Chí cảm thấy trong lòng hoang mang tột độ. Lúc này nghe lời đề nghị của vợ, hắn cũng chẳng nghĩ ngợi nhiều, cứ thế đi theo ra. Còn về phần cô em gái út, hắn cũng chẳng có tâm trí mà quản.

Đại tỷ còn chẳng thèm quan tâm, thì hắn, một thằng làm anh trai, quản làm sao được?

Tô Lâm đứng sững trong phòng nhìn anh chị mình cũng đi ra ngoài. Toàn bộ lão Tô gia, chỉ còn lại mỗi mình nàng cô đơn lẻ loi ở nhà. "Ô ô ô ô, đại tỷ không thương mình nữa rồi——"

...

Đối với Tô Lâm, Tô Du chẳng có nửa điểm ý định chiếu cố.

Cái niên đại này, rất nhiều cô con gái mười lăm mười sáu tuổi đã có thể đi làm, kiếm tiền nuôi gia đình. Cũng chỉ một số gia đình có điều kiện tốt một chút, mới đủ điều kiện cho con gái tiếp tục đến trường.

Tình huống của lão Tô gia mà nói, Tô Lâm còn có thể đến trường, đúng là một kỳ tích.

Và cái kỳ tích này được xây dựng dựa trên việc nguyên chủ – đại tỷ nhà họ Tô – làm quần quật, vắt kiệt sức lực, bóp mồm bóp miệng tiết kiệm mà thành.

Các thành viên khác trong lão Tô gia chẳng mấy khỏe mạnh, nhưng ít nhất vẫn khá phù hợp với dáng vẻ, tinh thần của người thời này. Ngược lại, tình trạng cơ thể của nguyên chủ thì quả thực có thể dùng từ "suy dinh dưỡng trầm trọng" để miêu tả.

Phải biết, ở cái thời đại mà suy dinh dưỡng là chuyện thường tình, mà nguyên chủ còn bị người khác chê là suy dinh dưỡng, mới thấy cái thân thể này nát bươm đến mức nào.

Tô Du lúc soi gương lớn trong phòng nghỉ của xưởng, nàng chẳng muốn nhìn cái mặt mình chút nào. Má hóp sâu hoắm, da dẻ vàng vọt, tóc xơ xác vàng hoe, trên người chẳng còn mấy lạng thịt.

May mắn ngũ quan của nguyên chủ vẫn khá đoan chính: mắt to, sống mũi cao, môi đầy đặn. Nếu mà được chăm sóc tốt, khuôn mặt này thuộc dạng đẹp kiểu phúc hậu, thanh thoát.

Đáng tiếc thay, bị tàn phá đến nỗi nhìn chẳng ra dáng vẻ gì của cái đẹp.

Muốn ăn thịt! Nhất định phải nạp thật nhiều thịt vào!

Chỉnh trang xong xuôi, Tô Du liền nhanh chóng đến vị trí làm việc.

Hiện tại đây chính là cần câu cơm, chỗ dựa để yên thân của nàng, tuyệt đối không thể có sai sót.

Lúc này chưa đến giờ làm việc, mọi người đang ở vị trí, vừa chuẩn bị đồ đạc vừa tán gẫu. Thấy Tô Du lại đến sớm như vậy, những người khác đều tò mò nhìn nàng.

Hai ngày nay Tô Du đến sớm ghê nhỉ.

Đúng là chuyện lạ có thật.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch