Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 80: Bưu Hãn Tức Phụ

Chương 8: 7 (2)

Chương 8: 7 (2)
Còn nữa, phải đóng cho Ngưu Ngưu một cái giường. Ngày mai em sẽ vẽ một cái mẫu, ngày kia anh mang theo, lúc tan tầm tiện đường hỏi bác thợ mộc Trần trong thôn xem đóng một cái giường nhỏ như vậy thì hết bao nhiêu tiền."

"Anh biết rồi." Chu Trình Ninh muốn hỏi hôm nay là ngày gì đặc biệt, sao lại...

Kết quả, ái nhân rời khỏi ổ chăn, kéo lại góc chăn cho hắn, tắt đèn dầu, rồi mò mẫm chui vào chung ổ chăn với Qua Qua và Ngưu Ngưu.

Qua Qua nếu không ngủ yên, còn có thể giật chăn. Mỗi người một đầu chăn thì nàng lại ngủ thoải mái hơn, người lớn cũng có thể ngủ thoải mái.

Ái nhân rời khỏi ổ chăn, trong lòng Chu Trình Ninh không khỏi cảm thấy chút thất vọng, tự nhủ với mình rằng hôm nay đã đủ thoải mái rồi, không thể giống Qua Qua mà không biết đủ.

...

Từ Hương Quyên sáng sớm đã dậy, pha bột làm bánh trứng. Hiện tại trong nhà không có TV, không có điện thoại, ban đêm ngủ sớm, nên rạng sáng bốn năm giờ đã dậy cũng không thấy thiếu ngủ.

Từ trong hũ trứng gà tiết kiệm lấy ra mấy quả trứng gà. Bột mì trộn với trứng gà và nước để làm thành bột nhão. Trong nhà có nồi gang đáy bằng, chẳng qua trước kia không hay tráng bánh, không mấy khi dùng, hiện tại cũng bẩn không thể tả. Thế là đành dùng tạm chảo sắt. Làm ra tuy không đẹp mắt, nhưng lại rất ngon miệng. Bột nhão để đó trước đã, Từ Hương Quyên theo trong sân cắt mấy cọng hành lá dại, rửa sạch sẽ rồi cắt thành hành lá băm nhỏ để riêng một bên.

Rảnh rỗi, Chu Trình Ninh chợt nghe ái nhân phân phó: nạo hai củ khoai tây thành sợi bằng cái nạo, chuẩn bị xong khoai tây sợi xong thì đi nhóm lửa đun nồi.

Khoai tây sợi được Từ Hương Quyên xào sơ qua trước, xào tới mức có thể ăn trực tiếp thì rắc chút hành lá băm, rồi múc ra bát.

Khi nhóm lửa đun nồi, Chu Trình Ninh đã ngửi thấy mùi thơm của khoai tây sợi. Hắn tự hỏi ái nhân rốt cuộc bị làm sao vậy, rõ ràng trước kia không hề nấu ăn ngon như vậy.

Trước kia trong nhà cơ bản chỉ có cơm ngũ cốc và rau trồng trong vườn. Trong nhà có gia vị, nhưng ái nhân nói là đắt, cho thêm thì chỉ cho một chút. Cho một chút thì hắn cũng ăn không ra mùi vị gì, rất nhạt nhẽo. Lại còn canh suông và mì bột nhão, những món này cũng chẳng có mùi vị gì.

Hóa ra cho đủ gia vị thì thơm như vậy, chắc chắn cũng cho đủ dầu ăn. Lúc trước hắn thấy ái nhân làm rau, dù có cho dầu cũng chỉ cho một chút, thường thì chỉ xào qua loa vài cái rồi cho nước sôi vào.

Từ Hương Quyên bắt đầu tráng bánh. Bánh trứng tráng rất nhanh, gần như vừa chín tới là cho khoai tây sợi vào kẹp, rắc thêm chút hành lá băm. Dùng xẻng nấu cơm gập hai bên bánh trứng lại, rất nhanh đã múc ra đĩa.

Loại nồi sắt lớn này nếu không có lò than tiện lợi thì nàng chỉ có thể bảo Chu Trình Ninh đốt lửa nhỏ một chút, bằng không lửa quá lớn bánh trứng dễ bị cháy xém, không cháy cũng sẽ bị dai.

"A Ninh, bánh này anh ăn trước đi, em làm thêm mấy cái nữa." Chiếc bánh đầu tiên là để Chu Trình Ninh ăn.

Bánh trứng vàng óng, mềm mại và thơm lừng, còn bốc hơi nóng. Chu Trình Ninh cắn một miếng, ngửi đã thơm, ăn vào càng thơm.

Bánh tựa hồ còn giữ độ ẩm, cắn vào mềm tan... Một chiếc bánh này phải hết bao nhiêu trứng gà chứ...

Ái nhân sao nỡ lòng để hắn ăn hết chứ? Cái này mà cho Qua Qua ăn thì bé sẽ ăn ngấu nghiến liền.

Qua Qua đã tự mình thức dậy, phát hiện ba ba mụ mụ không có trên giường liền trèo xuống giường đi tìm ba ba mụ mụ.

Từ Hương Quyên thấy tiểu quỷ háu ăn đã mò tới phòng bếp, bèn dùng giấy gói lại chiếc bánh trứng nhỏ cố ý làm riêng cho bé, rồi đưa cho bé.

"Mụ mụ, thơm quá, ngon quá!" Chiếc bánh trứng trong tay Qua Qua đã không còn nóng lắm, có thể ăn ngay. Ăn vào miệng, bé vẫn không quên khen mụ mụ.

Từ Hương Quyên tráng cho Chu Trình Ninh ba cái bánh, Chu Trình Ninh cũng đã ăn xong. Lúc này nàng mới uống cháo, cháo vẫn là cháo trứng gà, nàng đập hai quả trứng vào, không rắc muối, rất nhạt, vừa đúng khẩu vị của nàng. "Đây là trứng gà làm đấy. Ác Ác (gà) mà cứ đòi ăn gà thì sau này sẽ không có cái này mà ăn đâu nhé."

Ăn gà hay ăn trứng gà của nó, cô bé băn khoăn một lát. Gà ở nhà hình như chỉ có ba con, ăn hết thì sẽ không còn nữa. Còn trứng của gà Ác Ác thì mụ mụ mỗi ngày đều đi nhặt. Cuối cùng cô bé nói: "Không ăn gà đâu, gà Ác Ác mỗi ngày đều có trứng, mỗi ngày ăn cái này cơ."

"Được rồi. Sau này đừng có mè nheo đòi mẹ ăn gà nữa nhé, buổi chiều mẹ sẽ hấp bánh bao cho con ăn."

Lại được ăn nữa, Qua Qua vui vẻ nói: "Mụ mụ tốt nhất!"



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch