Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 31: Người Từ Địch Thị Luyện Dược

Chương 31: Người Từ Địch Thị Luyện Dược





Địch Cửu mở mắt, trải qua một đêm tu luyện, thực lực của hắn lại tăng thêm rất nhiều. Đồng thời Địch Cửu cũng hiểu được hoàn cảnh tu luyện ở nơi này không tốt, thời khắc mấu chốt cần linh khí thì đều bị thiếu hụt khiến cho tiến độ vận hành Chu Thiên của hắn phải chậm lại.

Cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn là không được, tuy nhiên Địch Cửu chỉ có thể thở dài ngao ngán, hắn biết đây là chuyện bất khả kháng.

Ở trên Trái Đất không có đủ linh khí, cho dù có đi tới nơi nào trên Trái Đất thì cũng vậy thôi.

Chỉ có tới Tiên Nữ Tinh thì mới có sự khác biệt, trên Tiên Nữ Tinh có những dược liệu đỉnh cấp, linh khí nhất định là sung túc hơn nhiều so với Trái Đất, cho nên Địch Cửu nhất định phải đi tới Tiên Nữ Tinh.

Dù là dựa vào giấy báo danh mà hắn đã cho Du Hồ Ly thì chỉ e là cũng không đủ để tới được tinh cầu đó.

Học viên vừa mới vào khoa võ đại học Lạc Bắc chắc chắn không có khả năng được đi Tiên Nữ Tinh, mà phải học tập một thời gian đồng thời đạt được trình độ nào đó thì mới được phép.

Người khác bó tay thì Địch Cửu vẫn còn biện pháp. Hắn còn có một cái phi thuyền giấu trong dãy núi Vong Xuyên, chờ thực lực hắn tăng lên thêm chút nữa thì hắn sẽ nghĩ cách sửa lại cái phi thuyền đấy.

Nhà hàng Tử Hằng là một nhà hàng rất cao cấp ở Lạc Tân, chỉ tính trong Lạc Tân thì có thể lọt vào top mười nhà hàng tốt nhất. Nhà hàng này nằm ngay cạnh bờ biển, thực khách vừa dùng bữa vừa có thể thưởng thức cảnh biển, chủ nhân của nhà hàng đó chính là người thừa kế của Địch Thị Luyện Dược – Địch Tử Hằng.

Hiện tại, Địch Tử Hằng đang ngồi trong một căn phòng xa hoa nhất của nhà hàng, đối diện với hắn là một phụ nữ trung niên có phong cách rất kiêu sa, phú quý. Đối mặt với người phụ nữ ấy, Địch Tử Hằng có vẻ hơi hồi hộp. Người này là mẹ ruột của hắn, chỉ là từ nhỏ hắn chưa bao giờ gặp được mẹ của mình, cho tới tận ba năm trước, cha hắn bị bệnh nặng thì mẹ hắn mới từ nước ngoài trở về chăm sóc ông ta.

- Tử Hằng, con cứ không quyết đoán như vậy thì tương lai làm sao đứng đầu một tập đoàn lớn được đây?

Người phụ nữ lên tiếng, sắc mặt bà ta trông không được vui vẻ lắm.

Địch Tử Hằng vốn đang hồi hộp, nghe bà ta nói như vậy thì mặt hắn càng tái hơn. Địch Tử Hằng trả lời với ngữ khí hơi lo lắng:

- Mẹ, dù sao con và anh ta cũng là anh em, khi còn nhỏ chúng con đã sống cùng nhau, nếu anh ấy không chịu ký thì thôi đi.

- Rầm!

Người phụ nữ đập bàn rồi tức giận mắng:

- Thôi là thôi thế nào! Con phải nhớ con và Địch Tử Mặc không hề có quan hệ máu mủ, con có biết chỗ mà con đang ngồi lúc trước là thuộc về ai không? Chính là Địch Tử Mặc! Con cứ dễ dàng bỏ qua chuyện Địch Tử Mặc không chịu ký tên thì chẳng mấy chốc mà những thứ mà con đang có hiện tại sẽ lại trở thành của cậu ta đấy.

Người phụ nữ ngừng lại, hít vào một hơi thật sâu rồi chậm rãi nói tiếp:

- Chỉ cần một ngày Địch Tử Mặc còn sống thì vị trí người thừa kế của con còn chưa vững chắc. Ngay cả Thẩm Tử Ngữ cũng sẽ không phải là của con, mặc cho con có thích nó nhiều đến đâu cũng không có tác dụng.

Địch Tử Hằng chỉ nghe mà không nói, hắn không hiểu vì sao mẹ mình lại tàn nhẫn như vậy. Phải biết rằng trước khi có kết quả kiểm tra ADN thì Địch Tử Mặc là con ruột của bà, sao có thể đột nhiên thay đổi thái độ nhanh như vậy chứ?

Một lúc sau, Địch Tử Hằng mới lên tiếng:

- Mẹ, Thẩm Tử Ngữ…

Dường như biết Địch Tử Hằng muốn nói cái gì, mẹ hắn liền chen ngang:

- Tương lai con sẽ biết được Thẩm gia có ích như thế nào với con.

Lúc này đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, một người đứng ngoài nói:

- Chủ tịch, Thẩm tiểu thư tới rồi.

Sắc mặt người phụ nữ ngay lập tức hòa hoãn hơn mấy phần, đáp lời:

- Mời con bé tới đây dùng bữa.

- Vâng.

Người ngoài cửa đáp rồi liền bước đi.

Khi Thẩm Tử Ngữ được một cô gái dẫn tới, người phụ nữ trung niên đã có vẻ mặt ôn hòa, rạng rỡ tiếp đón.

- Tử Ngữ, dì biết gần nhất con rất bận rộn, nếu mà không phải có chuyện quan trọng thì dì thực sự không muốn làm ảnh hưởng đến việc học của con đâu.

- Dạ, con chào dì Tú.

Thẩm Tử Ngữ nhanh chóng khom người, lễ phép chào. Cô rất quen thuộc người phụ nữ này, đây là Hề Tú Mai, vốn là mẹ của Địch Tử Mặc, bây giờ đã trở thành mẹ của Địch Tử Hằng.

- Con mau vào đi. Tử Hằng, còn ngẩn người ra đó làm gì?

Hề Tú Mai trừng mắt quát Địch Tử Hằng.

Thẩm Tử Ngữ không vào phòng mà đứng ở cửa khom người thêm một lần rồi nói:

- Cảm ơn dì Tú, con nghĩ mình không nên vào. Con biết mục đích dì gọi con đến đây. Con đã kết hôn rồi, con không muốn phải tái giá. Huống chi cơ thể của con vốn không tốt…

Sau khi Thẩm Tử Ngữ xuất viện, việc đầu tiên cô ấy làm là công khai tuyên bố trước mặt mọi người Thẩm gia rằng bất luận như thế nào đi chăng nữa thì cô cũng sẽ không tái giá. Hiện tại Thẩm Tử Ngữ chỉ hy vọng có thể thông qua khoa võ đại học Lạc Bắc để tiến vào Tiên Nữ Tinh, sau đó sẽ tìm được thứ chữa khỏi bệnh tình của mình.

Bởi vì thái độ của cô rất kiên quyết, cho nên Thẩm gia không còn cách nào chỉ có thể tạm thời đồng ý yêu cầu của cô. Nhưng mà nếu Thẩm Tử Ngữ không chứng minh được bản thân ở học viện thì tương lai cô vẫn phải làm việc cho Thẩm gia.

Hề Tú Mai nghe vậy vẫn không hề giận dữ mà tươi cười nói:

- Dì vừa mới nhận được một tin tức, ở bệnh viện Bác Ái có một bác sĩ nội khoa rất xuất sắc tên là Lâm Ba, ông ta có thể cứu sống một bệnh nhân đã đưa tới nhà xác mấy tiếng đồng hồ, thậm chí là bệnh nhân này hiện tại đã hoàn toàn khỏe mạnh. Dì nghĩ là vị bác sĩ này có thể chữa được bệnh tình của con.

Thẩm Tử Ngữ nghe vậy thì trong lòng nao nao, cô cứ tưởng Địch gia trước giờ không hề hay biết bệnh tình của mình, không ngờ người ta đã biết rất rõ. Nếu như chuyện này là thật thì vị bác sĩ kia thật sự là quá giỏi.

Nhưng mà đối với bệnh của bản thân thì Thẩm Tử Ngữ rất rõ ràng. Trụ trì chùa Vong Xuyên, Hồng Trần đại sư đã nói rất rõ trên Trái Đất không thể nào trị hết được bệnh của cô. Thẩm Tử Ngữ rất tin tưởng năng lực của Hồng Trần đại sư, cho nên dù bác sĩ Lâm Ba có thật sự giỏi như lời đồn thì cũng không có cách nào chữa khỏi được bệnh của cô.

Việc được Địch Cửu chữa khỏi bệnh thì Thẩm Tử Ngữ hoàn toàn không biết. Loại bệnh nan y này Thẩm Tử Ngữ đã tới bệnh viện không ít lần, đa số sau khi xuất viện thì cơ thể đều chuyển biến tốt hơn, lần này cũng như vậy chỉ là cô cảm thấy khỏe hơn những lần trước chứ không nghĩ là hết bệnh, bởi vậy nên Thẩm Tử Ngữ cũng chưa hề tái khám từ sau khi gặp Địch Cửu trong bệnh viện.

- Cám ơn dì Tú đã quan tâm, con chỉ là muốn được yên tĩnh mấy năm để luyện võ, không làm phiền dì nữa, con phải đi rồi.

Thẩm Tử Ngữ lễ phép cúi người, sau đó liền rời đi.

Nhìn bóng lưng Thẩm Tử Ngữ rời khỏi, Hề Tú Mai lại hiện ra sắc mặt khó chịu. Thẩm Tử Ngữ không muốn tái giá thì kế hoạch của bà ta không thể nào tiến thêm một bước được.

- Mẹ, bác sĩ Lâm Ba đó thật sự ghê gớm như vậy? Vậy có thể để cho ông ấy xem thử bệnh tình của bố xem sao?

Địch Tử Hằng tuy rằng thích Thẩm Tử Ngữ, nhưng suy nghĩ trong đầu Địch Tử Hằng và mẹ của hắn hoàn toàn không giống nhau. Thẩm Tử Ngữ là chị dâu của hắn, việc này hắn không cách nào xóa nhòa được. Về phần an bài cho Thẩm Tử Ngữ tái giá thì chỉ là chủ ý của Hề Tú Mai, căn bản không phải là Địch Tử Hằng muốn như vậy.

- Mẹ đã sớm lo liệu rồi, không cần con phải bận tâm.

Hề Tú Mai đáp rất bình tĩnh.

- Thật ra con cũng muốn đi khoa võ.

- Gia sản của Địch Thị Luyện Dược to lớn như vậy mà còn không thèm quản lý lại muốn đi luyện võ? Mẹ nói cho con biết, tương lai con người có thể định cư ở Tiên Nữ Tinh, con có thể trực tiếp mua được tư cách định cư mà không cần phải luyện võ gì cả. Bỏ đi sản nghiệp của Địch Thị Luyện Dược thì con mới thật sự là trắng tay.

Hề Tú Mai nói một cách vô cùng nghiêm khắc.

Cô gái đưa Thẩm Tử Ngữ tới tiến lại gần, nói nhỏ với Hề Tú Mai:

- Chủ tịch, vừa mới nhận được tin, Địch Tử Mặc mất tích. Ngoài ra, cao ốc Bỉ Ngạn xảy ra vài vụ án mạng, cảnh sát đã phong tỏa nơi đó. Qua điều tra thì vô tình phát hiện dưới lòng đất của cao ốc Bỉ Ngạn có tổ chức đầu quyền ngầm. Địch Tử Mặc chính là mất tích ở cao ốc Bỉ Ngạn.

Hề Tú Mai chau mày nhưng ngay lập tức nói:

- Không cần quan tâm tới Địch Tử Mặc, cứ để nó tự sinh tự diệt đi.

-------------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch