- Tốt! Rất sảng khoái! Phùng Kỳ tôi hôm nay cuối cùng cũng được chứng kiến cái gì gọi là thiếu niên anh kiệt rồi.
So sánh một chút liền có thể nhận ra âm thanh trả lời của Địch Cửu càng bình thản hơn.
- Sai rồi, kiến thức của anh bây giờ còn chưa đủ đâu, đợi một lát nữa mới có thể “chứng kiến” được.
- Vậy Phùng Kỳ tôi sẽ rửa mắt mà đợi.
Nói xong, gã liền đem xúc xắc trong tay hất lên, ba viên xúc xắc giống như bị hút lại, cùng nhau nhảy vào bên trong cái chụp.
Âm thanh xúc xắc từ trong đó có lúc thanh thuý có lúc lại mềm như bông.
Trọn vẹn qua mấy phút, cái chụp bộp một tiếng đập xuống, nằm úp trên mặt bàn.
- Anh bạn, anh có thể bắt đầu đặt rồi.
Trước đó, vào thời điểm Phùng Kỳ đổ xúc xắc, Địch Cửu nghe được âm thanh bên trong toàn mơ mơ hồ hồ, mà bây giờ hắn lại có thể cảm nhận được chuyển động của mấy viên xúc xắc kia, điểm số là 246. Được tinh thần lực trợ giúp, Địch Cửu giống như mọc thêm một con mắt, “nhìn thấy” vô cùng rõ ràng.
Xem ra lúc trước cảm nhận của hắn không có sai, đây tuyệt đối không phải chỉ do tinh thần cảm ứng mà đạt thành, lần này hắn lại còn có thể trông thấy được chính xác xúc xắc được đặt trong cái chụp cách xa hắn chừng một mét ở đằng kia.
Địch Cửu hít vào một ngụm khí lạnh, chụp xúc xắc là màu đen, hắn tuyệt đối không thể nhìn xuyên thấu qua được. Mà hết lần này đến lần khác, hắn lại có thể nhìn rõ ràng hình dạng chi tiết ba viên xúc xắc đó.
Lập tức Địch Cửu di chuyển tinh thần lực của mình, điều làm hắn càng kinh hỉ hơn chính là, hắn thế mà có thể nhìn thấy được rõ ràng bộ mặt khẩn trương của những người đứng xem ở đằng sau.
Tinh thần lực của hắn lại có thể sử dụng thay cho đôi mắt sao, đây tuyệt đối là do trong quá trình tu luyện Đại Hành Môn Lục vô tình sinh ra một thuật pháp mới mà.
Thật giống như hoả cầu cùng phong nhận!
Có được loại tinh thần lực này, Hoả Cầu Thuật và Phong Nhận Thuật của hắn càng thêm chính xác, càng thêm lợi hại hơn rồi.
Địch Cửu hít một hơi thật sâu, kinh hỉ to lớn chừng này rơi xuống đầu hắn, cho dù có đem toàn bộ tiền của hắn thua sạch, thì thứ hắn thu hoạch về cũng là ngoài sức tưởng tượng rồi.
- Anh bạn, nhìn dáng vẻ của anh, tựa hồ đã nắm chắc phần thắng rồi nhỉ. Bất quá năm mươi thẻ đánh bạc này của anh nều cứ lần lượt chơi, không lẽ muốn chơi đến năm mươi ván luôn sao.
Phùng Kỳ cực kỳ bình tĩnh nói.
Một đạo chân nguyên được Địch Cửu khống chế rơi vào bên trên ba viên xúc xắc, vào thời điểm chân nguyên của hắn tiếp xúc với xúc xắc, hắn liền phát hiện mình đoán đúng. Nếu đem chân nguyên cùng tinh thần lực kết hợp lại với nhau, hắn có thể dễ dàng di chuyển xúc xắc, sau đó đem chúng xoay đến số điểm mà hắn muốn.
Nhưng Địch Cửu không hề ra tay, cũng không mở ra tinh thần lực nữa. Hắn đang tính toán đợi Phùng Kỳ đem xúc xắc xoay xong, hắn sẽ dùng chân nguyên cưỡng ép lật lại theo ý mình. Hiện tại tinh thần lực của hắn đã có thể trông thấy rõ ràng điểm số, lại kết hợp với chân nguyên tuỳ ý di chuyển, đương nhiên Địch Cửu cũng sẽ không giống như Phùng Kỳ, dùng loại thủ đoạn cấp thấp chỉ làm lệch một điểm như thế.
Địch Cửu bật cười, đáp:
- Anh nói đúng lắm, cứ lần lượt chơi như vậy thì quá dài đúng không, vậy tôi liền đặt hết một lần vào ván này thôi.
Nói xong, hắn đem hết tất cả thẻ đánh bạc trước mặt, toàn bộ đều đẩy lên trên ô 666.
- Lần này tôi đặt ô 666.
Tất cả mọi người xung quanh không khỏi hít một ngụm khí, cái này đoán chừng là trận đánh cược lớn nhất từ trước đến nay mà bọn họ được chứng kiến rồi. Một lần rút ra năm tỷ là chuyện chưa từng xảy ra ở Tiên Thiên Sòng Bạc. Như vậy coi như không nói tới đi, tiền của người ta, người ta muốn tiêu thế nào mà chả được, nhưng một khi Địch Cửu thắng, tiền lấy được càng khổng lồ hơn, mức thắng cược là gấp năm mươi lần lận đấy.
Hai trăm năm mươi tỷ, đoán chừng cho dù có bán Tiên Thiên Sòng Bạc đi cũng chưa chắc đủ trả đâu.
Phùng Kỳ cũng sững sờ không thôi, gã chưa từng nghĩ tới Địch Cửu thế mà dám một lần cược hết năm tỷ vào ô 666. Loại đánh cược liều mạng này ngay cả gã cũng không dám thử. Lấy năm tỷ ra làm tiền cược gã đã gặp qua rồi, nhưng một lần đặt năm tỷ mà thắng được thêm tiền cược nữa thì gã chưa từng thấy.
Nếu không phải gã biết mình lắc ra được con số 246, gã cũng không chắc mình có thể khẩn trương đến mức nào nữa.
- Tốt! Vậy tôi mở chụ đây.
Phùng Kỳ tự trấn an bản thân, dù sao cũng là một ván tất thắng mà thôi, cũng không biết cái tên lỗ mãng này là từ đâu mà tới nữa.
- Chậm đã.
Địch Cửu bỗng nhiên hô một câu.
Ở bên trong ánh mắt nghi hoặc của mọi người, hắn mới từ tốn bảo:
- Nếu như tôi thắng, không biết Tiên Thiên Sòng Bạc có đủ năng lực bồi thường cho tôi hai trăm năm mươi tỷ liên minh tệ hay không vậy?
Loại nghi vấn này của Địch Cửu cũng không quá kỳ quái.
Dựa theo quy định của sòng bài, nếu như Địch Cửu thua thì coi như xong. Nhưng vạn nhất hắn thắng, Tiên Thiên Sòng Bài không nhất định có thể đưa ra được số tiền khổng lồ này.
- Ha ha ha…. Đích thật là anh hùng xuất thiếu niên, vậy mà lại có thể hoài nghi nơi này của tôi không trả nổi tiền đánh cược cho cậu. Tiền Kỳ Giang tôi ở chỗ này vỗ ngực cam đoan, chỉ cần cậu đặt cược nổi, Tiên Thiên Sòng Bạc nơi đây chắc chắn sẽ bồi thường tới cùng.
Một lão giả không biết từ đâu xuất hiện,nhìn có vẻ hơi gầy yếu, cầm một tẩu thuốc đi tới. Bên trong tẩu thuốc của ông ta bốc ra một làn khói mỏng, chung quanh đen kịt một màu, xem ra là do thời gian dài hút thuốc mà tạo thành.
Tinh thần lực của Địch Cửu có thể giúp hắn trông rõ ràng bên trong tẩu thuốc của lão giả này là một cái cơ quan, chỉ cần nhìn trong đó dày đặc bánh răng, còn có từng cây châm đen nhánh, không khó để hắn đoán ra lão già hoả này là một người âm tàn hiểm độc như thế nào.
- Bộ ngực của ông có thể đáng giá mấy đồng tiền? Đem tiền đặt ở trước mặt tôi mới là lời cam đoan chắc chắn nhất.
Địch Cửu không chút do dự chế giễu.
Sắc mặt Tiền Kỳ Giang lập tức trầm xuống:
- Anh bạn này, cậu đến đây là để gây chuyện thôi sao? Ta nói bồi thường nổi chính là bồi thường nổi. Chẳng lẽ cậu còn muốn tôi đem ra hai trăm năm mươi tỷ chất chồng ở chỗ này thì cậu mới tin?
Tại tàu Tiên Nữ số bảy này, mỗi ngày Tiên Thiên Sòng Bạc thu được hơn mấy trăm triệu hoặc thậm chí là một tỷ. Đối với Tiền Kỳ Giang mà nói, ông ta tuyệt đối sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào tới đây gây sự.
Địch Cửu lấy ra một tấm thẻ rồi bảo:
- Đây là thẻ ngân hàng của tôi, bên trong còn khoảng một hai tỷ tiền lẻ. Ông đem tiền chuyển vào trong tấm thẻ này, sau đó để lên trên bàn. Nếu như tôi thua, ông cứ lấy tấm thẻ này mà rút tiền ra, một hai tỷ còn lại không cần trả tôi. Nếu tôi thắng, vậy tấm thẻ này vẫn là của tôi thôi.
- Tôi thấy biện pháp này thật ra cũng không tệ, chỉ tiếc là thẻ ngân hàng này của cậu chỉ có thể chuyển vào, mà không thể chuyển khoản ra.
Tiền Kỳ Giang ngữ khí nhẹ nhàng đáp lời.
Nói xong, lão căn bản không chờ Địch Cửu trả lời, liền kêu một nữ tữ tới gần, nói:
- Mini, đi lấy một cái thẻ ngân hàng không có người đứng tên tới đây, đem hai trăm năm mươi tỷ chuyển vào. Nếu anh bạn này thắng, tấm thẻ này liền thuộc quyền xử lý của anh ta. Như vậy có được không? Tất cả mọi người ở đây đều biết, tôi ở Tiên Thiên Sòng Bạc này đã nói là làm, không dài dòng dây dưa.
Nửa câu sau là ông ta nói với Địch Cửu, đem tiền chuyển vào tấm thẻ không có vấn đề gì cả, giữ gìn thanh danh cho nơi này mới là quan trọng. Sòng bạc vốn không có tính toán đem số tiền này để thua cược, cho nên một khi chuyển đến thẻ của Địch Cửu, đến lúc đó là không thể chuyển trả lại rồi, mà đối phương hiển nhiên không thèm cái thẻ này của hắn.
- Được. Tôi đồng ý!
Địch Cửu gật đầu, ai bảo hắn không biết quá rõ về thẻ ngân hàng làm gì chứ.
Trông thấy Tiền Kỳ Giang thật sự muốn chuyển tiền, Mini mặc dù ngạc nhiên không thôi nhưng vẫn cấp tốc xoay người đi lấy thẻ ngân hàng cùng máy tính.
Thật ra Địch Cửu hoài nghi không hề sai, Tiên Thiên quả thật không thể một lần xuất ra đủ hai trăm năm mươi tỷ. Sở dĩ Tiền Kỳ Giang có thể lấy ra, là bởi vì ông ta lấy thêm tiền từ những người muốn tham gia buổi đấu giá nhưng không đủ tư cách, bèn đưa tiền nhờ ông ta đấu về mấy món đồ vật mà bọn họ yêu cầu, Tiền Kỳ Giang cùng lắm chỉ là một cái chân chạy việc mà thôi.
Bởi vì tiền này không phải là của Tiên Thiên, cho nên Mini mới có thể kinh ngạc như vậy.
Tốc độ của Mini rất nhanh, chưa tới một phút, cô đã mang đến một cái máy tính xách tay cỡ nhỏ cùng một cái thẻ ngân hàng chưa có ai đứng tên trở về.
Dưới đông đảo con mắt giám thị, Địch Cửu tận mắt thấy Mini chuyển hai trăm năm mươi tỷ vào trong tấm thẻ kia.
Sau đó thẻ ngân hàng được đặt ở giữa bàn, Tiền Kỳ Giang liền nhìn Địch Cửu, hỏi:
- Bây giờ cậu đã an tâm chưa?
Địch Cửu mỉm cười:
- Vẫn chưa hoàn toàn an tâm, làm phiền tiểu thư Mini một chút nữa, đem hai trăm năm mươi tỷ chuyển tới thẻ ngân hàng của tôi, nhưng giữ lại bước đồng ý chuyển khoản cuối cùng, chờ sau khi mở chụp ra, nếu tôi thua liền không cần chuyển, còn ngược lại, cứ ấn xuống là được, như vậy ổn chứ?
Địch Cửu nhìn được rõ ràng, mấy bước chuyển khoản trước cần phải có một cái mật mã, mà mật mã này là do Tiền Kỳ Giang cung cấp. Nhưng một bước cuối cùng này thì không cần mật mã của ông ta.
Hai trăm năm mươi tỷ cũng không phải con số nhỏ, nếu như Tiền Kỳ Giang thà rằng chết cũng không chịu đưa ra, vậy công sức hắn thắng được không phải là đổ sông đổ biển rồi sao?
Trên mặt Tiền Kỳ Giang lóe lên một tia nộ khí cùng mỉa mai nhưng rất nhanh đã biến mất, ông ta nhìn sang Mini bảo:
- Cứ theo lời anh ta mà làm.
- Rõ!
Mini dựa theo ý của Địch Cửu, đem tất cả các bước đều làm xong.
Những người đứng xung quanh xem cũng chỉ biết lắc đầu, người trẻ tuổi này không biết từ nơi nào nhảy ra. Nếu Tiên Thiên Sòng Bạc không chấp nhận đưa tiền, cho dù tiền có chuyển đến trên thẻ của anh, anh còn có thể cầm đi được sao?
- Hiện tại mở chụp được chưa? Anh bạn trẻ có muốn đổi người bóc chụp khác không?
Ngữ khí Tiền Kỳ Giang có chút mỉa mai vang lên.
Địch Cửu bật cười:
- Không sao, có thể bóc chụp được rồi. Nếu như tôi đã cùng anh ta đánh cược thì cứ để anh ta làm, đến, mở đi nào!
----------
Nhóm dịch: Thiên Đình
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyeyy.com