Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 72: Xuất Phát Đi Đến Tiên Nữ Tinh

Chương 72: Xuất Phát Đi Đến Tiên Nữ Tinh





*Chương có nội dung hình ảnh

- Như vậy là được rồi hả anh?

Địch Tử Hằng chỉ nhìn thấy Địch Cửu chưởng chưởng điểm điểm vài phút, sau đó cho cha uống một viên đan dược đen xì mà thôi.

- Ừm, dược tính đang khuếch tán bên trong cơ thể. Cao lắm là ba tiếng sau tất cả độc tố sẽ được thanh lọc, đến lúc đó cha cậu sẽ tỉnh lại. Cậu nhìn thử đi, sắc mặt ông ấy đang thay đổi rồi kìa.

Địch Cửu phủi phủi tay rồi đeo ba lô lên.

Lúc này Địch Tử Hằng mới chú ý gương mặt của cha mình không còn màu xám trắng như trước, mà chỉ là hơi tai tái do không bồi bổ dinh dưỡng đủ cho thân thể mà thôi.

- Anh à, những năm qua quả thật cha không quan tâm nhiều đến chúng ta, không làm tròn trách nhiệm của một người cha. Lại vì Hề Tú Mai xúi giục nên đã đẩy anh đến Lạc Tân chịu khổ mấy năm, thế nhưng cha đã nói rồi, cuối cùng chúng ta...

Không đợi Địch Tử Hằng nói xong thì Địch Cửu đã cắt ngang:

- Tử Hằng, chuyện đã qua cứ để cho nó qua đi, cứ coi tất cả những chuyện đó là kiếp trước của anh. Từ giờ trở đi anh không còn là người của Địch Thị Luyện Dược nữa. Anh có con đường của mình, sau này chúng ta có thể gặp lại nhau hay không thì cứ để cho duyên phận quyết định nhé. Nếu như hợp nhau vậy sau này không chừng còn có thể làm bằng hữu.

Địch Tử Hằng thở dài không tiếp tục nói nữa. Thấy Địch Cửu dợm bước ngoài, cậu bèn lập tức đi theo nói:

- Anh nói ba bị hạ độc ư? Nếu như bị trúng độc, vậy sao lúc trước không thể giải độc ạ?

Địch Cửu bật cười:

- Không giải được cũng chẳng phải chuyện kỳ lạ gì.

- Em nhất định phải tìm người phụ nữ khốn kiếp kia hỏi cho ra lẽ, tại sao bà ta có thể độc ác như thế, cha đối xử với bà ta không tệ, sao bà ta lại nhẫn tâm hạ độc cha chứ?

Nghĩ đến vẻ mặt của Hề Tú Mai, trong lòng Địch Tử Hằng phẫn nộ không thôi.

- Cậu không cần phải đi đâu, bọn họ đã đến rồi kìa.

Địch Cửu nhàn nhạt đáp lại rồi mở cửa phòng đi ra ngoài.

Địch Tử Hằng lẽo đẽo theo sau lưng Địch Cửu, cậu không biết lời Địch Cửu vừa nói có ý gì, thế nhưng vừa ra cậu liền hiểu. Đằng xa xa, cậu nhìn thấy Hề Tú Mai mang theo một gã đàn ông tiến vào, hai người đang bị bảo vệ bệnh viện ngăn cản, còn đang cãi vã kịch liệt nữa. Loáng thoáng còn có thể nghe thấy Hề Tú Mai nói, có phải viện trưởng mấy người không đến thì tôi không thể vào thăm chồng mình hay không.

- Tử Hằng, con đã bao lâu rồi không về nhà hả? Ngay cả công chuyện của công ty cũng không đi xử lý, cha con có dì lo là được rồi mà.

Nhìn thấy Địch Tử Hằng, Hề Tú Mai liền lập tức lớn tiếng kêu lên.

Đồng thời cũng nhìn thấy Địch Tử Mặc, bà ta càng tức giận rống to:

- Địch Tử Mặc, ai cho mày lá gan trở về Địch gia? Cút đi. Còn có Tử Hằng, tại sao con lại đi cùng thằng con hoang Địch gia này, cho dù cha con đang bị bệnh thì mấy thúc bá trong gia đình cũng sẽ không cho con hồ nháo như thế này đâu.

Địch Tử Hằng tức giận nắm chặt nắm đấm, giờ phút này cậu rốt cuộc hiểu vì sao mỗi lần Hề Tú Mai đến thăm cha thì lão viện trưởng đều sẽ đi theo ở bên cạnh. Nếu như không có viện trưởng thì những người bảo vệ ở đây tuyệt đối sẽ không cho bà ta vào.

Địch Cửu nhịn cơn xúc động muốn tát Hề Tú Mai một bạt tai, đối với hắn mà nói, không cần so đo với một người chết.

- Cậu đi tập hợp các đổng sự lại rồi mở một cuộc họp ban giám đốc đi.

Địch Cửu quay sang nói với Địch Tử Hằng.

Địch Tử Hằng lập tức liền hiểu ý của Địch Cửu, cậu cố nhịn cơn phẫn nộ lại, nói với Hề Tú Mai:

- Thúc bá của tôi có cho tôi hồ nháo hay không thì mở cuộc họp ban giám đốc rồi nói. Tôi yêu cầu lập tức mở cuộc họp ban giám đốc, tôi chịu đủ cái cảm giác làm gì cũng bị nhìn chằm chằm vào rồi.

- Cậu, cậu...

Hề Tú Mai tựa hồ bị Địch Tử Hằng làm cho giận đến mức phát điên lên, bà ta đưa tay chỉ Địch Tử Hằng liên tiếp nói mấy chữ "cậu", quả thực một câu cũng không nói hoàn chỉnh được. Qua một lúc lâu bà ta mới lên tiếng:

- Được, vậy cứ làm theo ý cậu đi, để rồi xem ban giám đốc kia sẽ nói gì.

Vốn cho là có thể khống chế Địch Tử Hằng, nhưng hiện tại xem ra cần phải thay đổi kế hoạch rồi.

. . .

Tổng bộ công ty Địch Thị Luyện Dược tại Yến Kinh là một tòa cao ốc cao đến 88 tầng.

Lực ảnh hưởng của Hề Tú Mai ở Địch Thị Luyện Dược vốn rất lớn. Khi Địch Cửu và Địch Tử Hằng đi theo Hề Tú Mai vào phòng họp thì các thành viên trong ban giám đốc cơ hồ đã đến đủ. Bên cạnh cửa phòng họp còn có hai gã đàn ông vạm vỡ đang đứng. Đoán chừng nếu có ai trong đây dám nói lung tung điều gì thì hai gã này lập tức sẽ ra tay ngay.

- Tại sao lại có nhiều người như vậy?

Địch Tử Hằng hơi nghi hoặc hỏi.

Trong phòng họp hiện giờ tổng cộng có mười bảy người, ban giám đốc Địch Thị Luyện Dược từ khi nào đã nhiều người đến như vậy rồi?

Hề Tú Mai lạnh nhạt liếc nhìn Địch Tử Hằng và Địch Xem ảnh 1 của chương

Còn về thắc mắc của Địch Tử Hằng thì Hề Tú Mai căn bản không thèm để ý tới, bà ta đứng lên lấy ra một xấp tài liệu nói:

- Cổ phần Địch Thị Luyện Dược có 72% là của tôi, 7% cổ phần ở trong tay Địch Tử Hằng, số cổ phần còn lại là...

Không chờ Hề Tú Mai nói xong thì Địch Cửu đã đứng lên.

- Cậu muốn làm gì, hiện tại ban giám đốc đang họp, một lát nữa quyết định Địch Tử Hằng có phải...

Nhìn thấy Địch Cửu đang đi về hướng mình, Hề Tú Mai giận dữ quát lớn.

Địch Cửu dùng một tay bắt lấy cổ Hề Tú Mai.

- Mày muốn chết ư?

Một gã đàn ông trung niên trong ban giám đốc đứng lên gầm thét với Địch Cửu, Địch Cửu căn bản chả thèm nghe gã nói nhảm liền đưa tay đánh ra một cái phong nhận.

Máu tươi vẩy ra một góc phòng, gã đàn ông này không thể tin nhìn Địch Cửu, sau đó ngã xuống bất động.

Mấy người còn lại đều dùng ánh mắt chấn kinh nhìn Địch Cửu, đây là loại người gì thế này? Chẳng lẽ hắn điên rồi sao? Bọn họ thậm chí quên đi tình cảnh Địch Cửu khi nãy đánh ra một cái phong nhận giết chết gã giám đốc nọ.

- Nhanh bắt hắn lại...

Hề Tú Mai mặc dù chỉ là một người phụ nữ nhưng bà lại là người phản ứng đầu tiên.

Hai gã đàn ông vạm vỡ đứng canh ở cửa vừa nhấc chân lên thì Địch Cửu tiếp tục đánh hai đạo phong nhận qua.

Trên mặt đất lại có thêm hai cỗ thi thể, tất cả đám người trong ban giám đốc lúc này mới lấy lại tinh thần, cả đám cuống cuồng muốn chạy lao ra ngoài.

Địch Cửu đứng ở ngay cửa, lạnh lùng nói:

- Ai dám bước thêm một bước, chết!

Hắn không có thời gian lải nhải cùng đám người này, biện pháp đơn giản nhất chính là xử lý toàn bộ những người đó, sau đấy xem như hắn cõng tội danh đi đến Tiên Nữ Tinh thôi.

- Anh...

Địch Tử Hằng không thể tin vào mắt mình, cậu ta nhìn chằm chằm Địch Cửu, anh ta không muốn sống nữa sao? Biện pháp như vậy cũng gọi là biện pháp à?

Địch Tử Mặc nhìn Hề Tú Mai đã có chút đờ đẫn ngã ngồi trên mặt đất, bảo:

- Mẹ của tôi và Địch Tử Hằng mất tích chắc đều do một tay bà làm ra nhỉ? Bà còn dám tiếp tục hạ độc Địch Văn Thành, chậc chậc, quả là một người đàn bà đáng sợ!

- Cậu đừng xúc động, chuyện gì đều có thể thương lượng mà.

Trong lòng Hề Tú Mai sợ hãi không thôi, nếu như ngay cả cái mạng nhỏ còn không giữ được thì bà mưu đồ chiếm lấy Địch Thị Luyện Dược để làm gì nữa?

Trong lòng bà ta cực kỳ kinh hãi, bà không hiểu được vì sao Địch Cửu lại đáng sợ đến như vậy? Đồng thời lúc này bà cũng hiểu ra, vì sao Địch Tử Mặc bị cuốn vào sự kiện hắc quyền dưới mặt đất Lạc Tân mà vẫn còn có thể sống đến tận bây giờ.

- Theo tôi biết thì cổ đông lúc đầu của Địch Thị Luyện Dược chỉ có ba người, một là Địch Văn Thành, hai người còn lại là tôi và Địch Tử Hằng. Hiện tại mời các vị ở đây đem cổ phần giao lại cho Địch Tử Hằng, có ai có ý kiến gì không?

Ánh mắt Địch Cửu đảo qua mọi người ở đây một vòng.

Lúc này nào còn có ai dám phát biểu ý kiến chứ.

Địch Tử Hằng thì ngập ngừng muốn nói, nhưng bị Địch Cửu phẩy tay chặn lại, sau đó hắn đưa tay đập một phát vào sau gáy Hề Tú Mai, Hề Tú Mai trực tiếp hôn mê bất tỉnh. Địch Cửu tin người phụ nữ này cho dù có tỉnh lại cũng sẽ không thể gây thêm bất kỳ sóng gió gì nữa. Còn về phần đối phó với người đàn bà này như thế nào thì để cho Địch Văn Thành sắp tỉnh lại giải quyết đi.

- Anh à...

Địch Tử Hằng rốt cục nhịn không được, vội vã kêu lên.

Địch Cửu thở dài:

- Nơi này có camera, hết thảy đều là do anh làm, không liên quan gì đến cậu đâu. Còn nữa, đợi lát nữa anh sẽ chế trụ mấy người kia lại, hai tiếng sau mới cho bọn họ rời khỏi.

Trong hội đấu giá vừa rồi Địch Cửu đã lấy được một tấm vé máy bay bay đến Tiên Nữ Tinh, vào bốn giờ chiều mỗi ngày sẽ xuất phát, hiện tại đã hơn hai giờ chiều rồi. Hai tiếng sau cho dù cảnh sát muốn bắt hắn thì hắn đã trên đường bay đến Tiên Nữ Tinh. Lúc đó Địch Văn Thành đã tỉnh lại, Hề Tú Mai bị hắn phế, với thủ đoạn của Địch Văn Thành thì đám đổng sự rởm này đều sẽ bị quét ra ngoài hết.

Sau khi giải thích xong những chuyện cần làm, Địch Cửu chế trụ toàn bộ mọi người rồi mới lên tiếng bảo Địch Tử Hằng:

- Anh đi trước, sau này nếu có cơ hội anh sẽ về tìm cậu. Còn nữa, cậu giúp anh đi đến học viện võ thuật Yến Đại tìm một người tên là Tề Hưởng, nói cho cậu ta biết anh đã đi đến nơi giao hẹn lúc trước rồi.

Nhìn bóng lưng Địch Cửu rời khỏi phòng họp, Địch Tử Hằng cảm thấy toàn thân như nhũn ra. Nếu như cậu biết Địch Cửu sẽ dùng phương pháp này để lấy lại Địch Thị Luyện Dược thì dù thế nào cậu cũng nhất định không đồng ý. Đây là chuyện sẽ hủy hoại tương lai một đời của Địch Cửu, có thể tưởng tượng sau này Địch Cửu chỉ có sống cuộc đời lẩn trốn mà thôi.

. . .

Lúc đầu Địch Cửu dự định đi một chuyến đến học viện võ thuật Yến Đại để gặp mặt Tề Hưởng, sau đó ngày mai mới bay đi Tiên Nữ Tinh. Nhưng bởi vì hắn ra tay với mấy người ở Địch Thị Luyện Dược hơi nặng nên hiện giờ chỉ đành phải xuất phát đi đến Tiên Nữ Tinh sớm hơn dự định.

Từ Địch Thị Luyện Dược đến sân bay Không Thiên ước chừng chỉ khoảng một giờ, lúc Địch Cửu đến đây đã là gần bốn giờ chiều rồi.

Tấm vé mà hắn đấu giá được vô cùng tiện ích, sau khi lấy ra đưa cho nhân viên kiểm duyệt thì không có một ai kiểm tra ba lô của Địch Cửu cả, hơn nữa vì Địch Cửu đã dịch dung nên càng chẳng có ai đến quấy rầy hắn, thậm chí không có nhân viên nào kiểm tra thẻ căn cước của Địch Cửu. Không chỉ như vậy, Địch Cửu còn được dẫn đến một căn phòng nhỏ riêng tư, việc này làm cho Địch Cửu cảm thấy một tỷ này tiêu rất đáng.

Thời điểm máy bay cất cánh, tổng bộ Liên Minh Địa Cầu trên Tiên Nữ Tinh liền nhận được tin tức báo về. Người mua ba chiếc ngọc giản kia đã dùng vé máy bay đi đến Tiên Nữ Tinh, đồng thời có dịch dung qua, máy bay từ sân bay Không Thiên Hoa Hạ đã cất cánh, 40 tiếng nữa sẽ đáp xuống Tiên Nữ Tinh.

- Ha ha ha.

Eddie đứng trong văn phòng của mình tại Liên Minh Địa Cầu bật cười, rốt cục gã đã thu được vài tin tức có ích.

Bất luận người kia là ai thì gã đều phải ngăn lại. Khi máy bay đáp xuống sân bay Không Thiên Tiên Nữ Tinh, tính mạng của kẻ kia xem như cũng chấm dứt.

Đáng tiếc hôm nay chỉ thu được tin tức về ba chiếc ngọc giản, nếu như có thể tìm ra tin tức về người sở hữu chiếc nhẫn kia thì càng thêm hoàn mỹ rồi.

-------

Nhóm dịch: Thiên Đình








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch