Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tối Cường Hệ Thống Đế Hoàng

Chương 52: Trên núi có cái động???

Chương 52: Trên núi có cái động???




"Công tử! Người cẩn thận chút!"

Bích Liên ngẩng đầu nhìn núi tuyết cao cao phía trước, thấy công tử của mình như một con thằn lằn lớn đang bám vào Đại Tuyết sơn.

"Hạo huynh! Mạng nhỏ quan trọng! Cái bao gì kia coi như bỏ đi ~ Khụ khụ khụ!"

Cơ Vô Bệnh ngẩng đầu hô một tiếng, thế nhưng lời còn chưa nói xong đã ho khan liên tục.

"Ngươi, hệ thống đại gia! Lấy có hai cái hồng bao mà tất cả đều ở trên vách núi!"

Tây Môn Hạo trong lòng nguyền rủa tổ tông mười chín đời của hệ thống muội tử một lần, nhưng khoảng cách hồng bao càng ngày càng gần càng khiến cho hắn càng có thêm nhiều động lực.

Lúc này, hắn đã leo lên được mấy chục mét, hồng bao cách mặt đất khoảng năm mươi mét, có thể nói là ở đây không có mà là ở nơi cao hơn.

Trên tuyết sơn ngoại trừ tuyết đọng thì là hàn băng, Tây Môn Hạo không thể không lấy ra hai thanh đoản kiếm Ảnh vệ đầu lĩnh ám ảnh, coi như công cụ để leo lên.

"Đại Cẩu, đi lên, đừng để tên kia bị ngã chết." Cơ Vô Bệnh lo lắng nói.

"Ô ô!"

Đại Cẩu rõ ràng có chút không tình nguyện, nhưng cũng bắt đầu xông lên, bốn cái vuốt sói sắc bén trực tiếp đâm vào trong tầng băng, bắt đầu đuổi theo Tây Môn Hạo.

"Keng!" Đoản kiếm đâm vào trong tầng băng, đâm vào phía dưới hồng bao.

"Mẹ nó! Có phải ngươi muốn bay đến bầu trời hay không?"

Tây Môn Hạo hỏi thăm hệ thống, một bên vỗ tới.

"Đinh! Hồng bao đang trong quá trình mở ra, thời gian: 40 giây. . ."

"Oa nga!"

Tây Môn Hạo quét sạch buồn bực trong lòng, hồng bao 40 giây, không biết là mở ra được cái gì.

"Đinh! Chúc mừng kí chủ, thu hoạch được một viên kim cương tam phẩm! Một khối tam phẩm Thâm Hải trầm thiết! Tạm thời đặt trong túi trữ vật!"

"ta kháo! Hệ thống muội tử, ngươi để cho ta đi luyện khí sao?" Tây Môn Hạo hỏi.

"Thông minh! Một khối Hạo Thiên thạch lúc trước là để gia tăng sự sắc bén của vũ khí, kim cương là để gia tăng độ cứng, Thâm Hải trầm thiết gia tăng trọng lượng. Cho nên, ngươi không cảm thấy bây giờ ngươi sử dụng kiếm rất là hèn mọn sao?" Hệ thống đùa giỡn.

"Móa! Vô danh kiếm quyết là ngươi cho ta, kiếm cũng là ngươi cho ta, ngươi bây giờ dám nói Hạo gia sử dụng kiếm rất hèn mọn?" Tây Môn Hạo mắng.

"Vũ khí của mình, chính mình chế tạo mới là tốt nhất. Tốt, còn có một hồng bao, tranh thủ thời gian mà lấy đi." Hệ thống nói xong, lập tức trở nên yên lặng.

Hệ thống sơ cấp mở ra tài liệu tốt nhất cũng chỉ là tam phẩm. Muốn có tài liệu tốt hơn thì chỉ có thể tăng cấp hệ thống.

Nhưng mà, hắn biết còn có một tỷ lệ khác, đó chính là: Có tỷ lệ một hồng bao mở ra hai vật phẩm, nhưng mà tỉ lệ rất thấp.

Lung lay cái đầu, tiếp tục leo lên phía trên, đi lên năm mét còn có một cái hồng bao.

"Đinh! Chúc mừng kí chủ, thu hoạch được một trăm khối nguyên thạch!"

"Ách! Được a!"

Tây Môn Hạo có chút thất vọng, bất quá nguyên thạch cũng là đồ tốt, mình vơ vét mấy chục bộ thi thể mới lấy được hơn hai trăm khối, một trăm khối cũng không ít.

Hiện tại, nguyên thạch của hắn cộng lại có bốn trăm khối! Dựa theo giá thị trường của nguyên thạch, thì hai khối có thể khiến một Ngưng Khí sơ kỳ bán mạng cho ngươi một ngày.Tuyệt đối có giá trị!

"Hút hút! Mùi gì vậy? Thơm quá a?"

Tây Môn Hạo khịt khịt mũi, phát hiện một mùi thơm từ phía trên truyền đến, ngẩng đầu nhìn lên, khoảng cách đến đỉnh núi còn có mấy chục mét.

"Uy! Công tử! Xuống đây đi! Quá nguy hiểm!"

Lưu Thắng thấy Tây Môn Hạo đã bò đến cao hơn bốn mươi mét, nếu lúc này mà bị rơi xuống, Ngưng Khí kỳ không chết thì cũng tàn phế.

"Ngao ô. . ."

Tật Phong lang ở phía dưới Tây Môn Hạo phát ra một tiếng sói tru, hiển nhiên cũng nghĩ làm sao cho đối phương tự xuống, nó cũng không muốn phải trèo lên trên.

"Chờ một chút!"

Tây Môn Hạo hô một câu, sau đó hai tay cầm đoản kiếm đâm vào trong tầng băng tiếp tục leo lên.

Người phía dưới không biết phải làm sao, chỉ có thể thuận theo tính tình của đối phương, ai kêu người ta là Đại hoàng tử chứ.

Đến mức Tật Phong lang, nhìn thoáng qua Tây Môn Hạo, cái người không muốn mạng, liền quay người hướng xuống phía dưới phóng đi. Nó cũng không muốn bởi vì một người đáng ghét như vậy mà mất đi cái mạng nhỏ.

Tây Môn Hạo lực lượng cùng thể lực bây giờ hoàn toàn có khả năng leo lên bất kỳ ngọn núi nào, cho nên rất nhanh hắn đã bò lên hơn hai mươi mét, mùi thơm càng ngày càng đậm.

"Mã đức, không phải là linh hoa dị quả gì chứ?"

Hắn nhớ tới trong kiếp trước nhìn thấy trong tiểu thuyết, nhân vật chính ở một địa phương đặc biệt nào đó, ngửi thấy mùi thơm đặc thù, liền tìm thấy một cây thiên tài địa bảo gì đó, sau khi ăn vào liền trở nên ngưu bức.

Nghĩ vậy hắn liền đưa mũi ngửi ngửi xung quanh. Hắn phát hiện có một cái lỗ nhỏ.

Đưa mũi tới thì ngửi thấy mùi thơm chính là từ lỗ nhỏ này thoát ra.

Một tay nắm lấy đoản kiếm, một cái đoản kiếm khác thì chọc lấy mấy lần trên cái hang nhỏ. Lập tức khoét được một lỗ lớn bằng cái đầu người lớn trên cửa hang, một cỗ hơi nóng kéo tới còn kèm theo từng đợt hương khí. Rất là thoải mái.

"Hô ha ha ha! Hạo gia muốn nghịch thiên sao?"

Tây Môn Hạo trong lòng cười lớn không thôi, trực tiếp thò đầu vào trong.

Một cái động đá to lớn! Đúng vậy, không phải là băng động, mà là động đá, thậm chí còn có thạch nhũ chảy xuống từ trên xuống.

Trên vách đá khảm đầy huỳnh thạch, khiến cho động đá nhìn xanh biếc, có chút âm u.

Toàn bộ động đá có hương khí thoải mái, lại thêm hơi nóng , khiến cho lỗ chân lông trên người mở ra.

"Suối nước nóng?"

Tây Môn Hạo thấy bên trong động đá có một ao nước rộng khoảng năm, sáu trượng, trong ao nước cũng hiện ra màu xanh lá, không ngừng bốc lên từng hơi từng hơi nóng.

Đi vào trong núi tuyết mấy ngày nay, căn bản cũng không có tắm rửa qua, lại thêm lúc trước đại chiến, khiến cho trên người hắn toàn mùi máu tanh. Nhất là bị bên trong hơi nóng phả ra liền cảm giác liền toàn thân .

Không nói hai lời, liền mở rộng cửa hang ra, sau đó dặn dò một tiếng xuống dưới để bọn hắn chờ một lát, liền chui vào.

"A hống hống hống ~ dễ chịu quá ~ "

Tây Môn Hạo có cảm giác lỗ chân lông toàn thân mình đều mở, nhịn không được phát ra một tiếng rên rỉ.

Đánh giá động đá vài lần, phát hiện cũng không có nguy hiểm gì, cũng không có tìm được nơi mùi hương phát ra, liền bước nhanh tới bên đầm nước.

Mà phía dưới, mấy người Cơ Vô Bệnh cũng tìm một địa phương tránh ánh mặt trời chiếu, bắt đầu bổ sung thể lực.

"Phù phù!"

Lột sạch chính mình, Tây Môn Hạo nhảy vào bên trong đầm nước, lập tức khiến cho hắn như lên tiên. Trong núi tuyết, tắm nước nóng, còn có gì so với điều này thoải mái hơn sao?

"Thoải mái! Dễ chịu! Thoải mái a!"

Tây Môn Hạo một bên dùng sức xoa xoa, một bên thoải mái hét to, ai không biết còn tưởng rằng hắn và uội tử đang chuyển động cùng nhau đây.

"Ai ~ đáng tiếc Đắc Kỷ năm ngày nữa mới có thể triệu hoán lần, bằng không thì đã cùng nhau tắm, để muội tử kỳ lưng, cuộc sống thật thoải mái! Xì xì ~ "

Tây Môn Hạo một bên hưởng thụ, một bên bơi lội chậm rãi trong đầm nước.

Đầm nước sâu chừng hơn một mét, vừa vặn đến ngực. Bên trong màu xanh nhạt, suối nước nóng nhiệt độ vừa phải, nói không ra được sự dễ chịu này.

Bỗng nhiên, cỗ hương khí kia lại chui vào mũi, nhìn bốn phía một chút, cũng không có phát hiện ra cái linh hoa dị quả gì, thế nhưng hương khí lại một mực chui vào trong mũi hắn.

"Ừm?"

Tây Môn Hạo tầm mắt ngưng tụ, phát hiện đối diện cửa hang mà mình đào ra có một lối đi, có vẻ như hương khí là từ nơi này truyền ra.

Ở trên người xoa xoa mấy lần, sau đó lên bờ, lấy ra một bộ quần lót được Bích Liên may thủ công, mặc vào, liền hướng tới nơi đó đi tới.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch