Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tối Cường Hệ Thống Đế Hoàng

Chương 77: Có Hạo Gia Tất Cả Đều Có Thể!

Chương 77: Có Hạo Gia Tất Cả Đều Có Thể!




"Được!"

Tây Môn Hạo cũng xem như thấy nhiều Thiên giai công pháp cùng với thần khí, nhưng nghĩ đến việc kiếm một binh khí Thiên giai, xem ra hiện tại là không thể nào.

"Phẩm chất càng cao càng tốt, cứ như vậy đi. Đúng rồi, ta còn một tinh hạch của yêu thú cấp bốn, có hữu dụng hay không?"

"Yêu hạch? Cấp bốn? Ta nhìn một chút." Mắt Ngưu Đại Tráng sáng lên.

Tây Môn Hạo lấy viên yêu hạch của tứ vĩ ngân hồ đưa cho đối phương.

Ngưu Đại Tráng nhận yêu hạch, cẩn thận nhìn mấy lần, sau đó thất vọng lắc đầu.

"Hoàng tử điện hạ, yêu hạch cấp bốn này tuy nói là thượng phẩm nhưng không thích hợp chế tạo vũ khí, Dược tề sư chắc sẽ thích vô cùng. Mạo muội hỏi một câu, đây chính là yêu hạch của hồ yêu đúng không?"

Nói xong nhìn thoáng qua Đắc Kỷ thầm nghĩ:

“Đừng nói là giết tổ tiên đối phương mới thu phục được hồ yêu kỳ quái này?

"Không sai, là một con tứ vĩ ngân hồ."

Tây Môn Hạo cũng không có giấu diếm, đồng thời đem yêu hạch cầm tới.

"Chủ nhân, có thể cho Đắc Kỷ nhìn một chút không?" Đắc Kỷ bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng nhìn yêu hạnh.

Tây Môn Hạo sững sờ, lập tức cười nói:

"Ưa thích? Cầm lấy đi."

"Xoạt!" Một viên yêu hạch cấp bốn có giá trị không nhỏ được ném ra.

Đắc Kỷ đưa tay tiếp được, sau đó ngửi ngửi, bỗng nhiên mở ra cái miệng nhỏ nhắn nuốt xuống.

"Không được!" Triệu Uyên cùng Ngưu Đại Tráng đồng thời kinh hô lên.

Thôn phệ yêu hạch, càng là yêu hạch cấp bốn, không cẩn thận sẽ bạo thể mà chết.

Tây Môn Hạo buồn bực, nhưng ngay sau đó âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên khiến cho hắn vui sướng.

"Đinh! Chúc mừng kí chủ, Đắc Kỷ thôn phệ yêu hạch cùng chủng tộc, đẳng cấp thăng lên Ngưng Khí trung kỳ!"

"Ông!" Quầng sáng trên thân Đắc Kỷ lóe lên, thậm chí không có sinh ra chấn động quá lớn.

"Đinh! Chúc mừng kí chủ, Đắc Kỷ thôn phệ yêu hạch cùng chủng tộc, đẳng cấp thăng lên Ngưng Khí hậu kỳ!"

"Đinh! Chúc mừng kí chủ, Đắc Kỷ thôn phệ yêu hạch cùng chủng tộc, đẳng cấp thăng lên Ngưng Khí đại viên mãn!"

". . . Không tăng lên nữa?" Tây Môn Hạo phát mộng, trong lòng hỏi.

"Không có! Trừ phi có yêu hạch của Hồ tộc cao cấp hơn, hoặc là Đắc Kỷ tự mình tăng lên." Hệ thống giải thích.

"Trời ạ! Ta vừa nhìn thấy cái gì? Thôn phệ yêu hạch? Thăng liền ba cấp? Vua người lùn ơi! Tộc nhân của ngươi gặp quỷ!"

Ngưu Đại Tráng bỗng nhiên hô to, hoài nghi nhân sinh của mình.

" A! Này, mẹ nó đến cùng cái quỷ gì?"

Triệu Uyên cũng hoài nghi nhân sinh.

Mà những người khác đã sớm kinh hãi đến không thể nói chuyện.

"Chủ nhân, tên người lùn này Đắc Kỷ chỉ một chiêu có thể giết hắn!"

Đắc Kỷ thăng liền ba cấp, việc đầu tiên nghĩ tới là việc giết chết Ngưu Đại Tráng.

"Khụ khụ…cái kia…Đắc Kỷ bình tĩnh, các vị cũng bình tĩnh. Thế giới to lớn, không thiếu cái lạ, có Hạo gia, tất cả đều có khả năng. Tên ma bệnh kia, đi cùng Ngưu Đại Tráng bàn luận nhân sinh đi!"

Tây Môn Hạo nháy mắt ra dấu cho Cơ Vô Bệnh.

Cơ Vô Bệnh giật mình một cái, sau đó không biết từ đâu lấy ra một cái quạt lông chim, hết sức trang bức nói:

"Ngưu Đại Tráng đúng không? Đến, chúng ta bàn luận việc buôn bán."

Nói xong liền kéo Ngưu Đại Tráng đi vào bên trong.

Ngưu Đại Tráng cẩn thận mỗi bước đi, nhìn Nguyên lực súng lục trong tay Tây Môn Hạo lại nhìn Đắc Kỷ một chút, vẫn chưa lấy lại tinh thần, không biết có bị Cơ Vô Bệnh hố chết hay không.

"Người tới, bày sẵn bút mực."

Tây Môn Hạo bệ vệ ngồi ở trước bàn cửa hàng binh khí.

Lưu Thắng chạy lên phía trước đưa bút mực.

Tây Môn Hạo cúi đầu trầm tư một chút, sau đó vẽ lên một thanh đao dài nhỏ, trên thân đao còn có một số hoa văn. Mặc dù rất xấu xí, nhưng những người lùn này sẽ đem nó biến thành xinh đẹp.

"Điện hạ, đây là vũ khí gì? Thật kỳ quái?"

Lưu Thắng nhìn trường đao dài nhỏ, cán đao rất dài, thân đao cũng thế, nhưng tính theo tỉ lệ thì chỉ cao khoảng nửa lòng bàn tay.

Tây Môn Hạo cầm lấy bút nhìn Lưu Thắng, trên mặt nở nụ cười thần bí.

"Tú Xuân đao, êm tai không? Tổng kỳ Cẩm Y Vệ của ta?"

"Tú Xuân đao? Tổng Kỳ? Cái này…điện hạ, ngài không sao chứ?"

Lưu Thắng hoài nghi đối phương có phải bị bệnh hay không.

"Ha ha ha! Có chút ý tứ, ta vẽ thêm cho ngươi một bản."

Tây Môn Hạo nói xong lấy một trang giấy, vẽ lên một đầu cá lớn xấu xí. Trên mình cá có cánh, còn có bốn cái móng vuốt.

"Cầm lấy, dành thời gian làm cho mình một bộ cẩm bào, thêu lên đồ án này, về sau nó sẽ là trang phục chuyên dụng của Cẩm Y Vệ… Phi! Ngư! Phục!"

Nói xong, hai con ngươi lóe lên một đạo lợi mang! Đại danh đỉnh đỉnh Cẩm Y Vệ, hắn muốn đây sẽ là biểu tượng khiến kẻ địch run rẩy!

Lưu Thắng có ngốc cũng hiểu rõ, theo như lời của Đại hoàng tử tối hôm qua thì đây là sự thực nha! Thật muốn thành lập Cẩm Y Vệ! Vũ khí cùng trang phục đều đã thiết kế tốt.

"Vâng! Điện hạ!"

Hắn cẩn thận cầm lấy tấm đồ án kia cất kỹ, trong lòng hào tình vạn trượng! Một hộ vệ bình thường, từ giờ phút này, đã định trước hắn muốn quật khởi.

Triệu Uyên xem mà ngơ ngác, tên Đại hoàng tử này làm việc thật để cho người ta không thể phỏng đoán.

Bỗng nhiên, đằng sau cửa hàng truyền ra một tiếng hét lớn:

"Cái gì? Một trăm kiện? Không thể thấp hơn huyền giai? Ngươi giết ta đi!"

Thanh âm của Ngưu Đại Tráng tựa như khóc, hiển nhiên đã chuẩn bị sụp đổ.

"Khụ khụ khụ! Lão nhân gia, đừng nóng vội, chúng ta tiếp tục."

Thanh âm Cơ Vô Bệnh truyền ra.

Đại khái qua một khắc đồng hồ, Ngưu Đại Tráng xanh mặt, trừng mắt hùng hùng hổ hổ đi ra.

"Thổ phỉ! Cường đạo! Ác ôn. . ."

Cơ Vô Bệnh phe phẩy cây quạt, cười híp mắt theo ở phía sau, nháy mắt cho Tây Môn Hạo.

Tây Môn Hạo cười, sau đó cầm bản vẽ đưa cho Ngưu Đại Tráng.

"Ừ, trông như thế này, muốn giống nhau như đúc."

"Đây là vũ khí gì? Ta chưa từng thấy qua?"

Ngưu Đại Tráng vừa nhìn thấy bản vẽ, mắt liền sáng lên.

"Hắc hắc! Tú Xuân đao, có vấn đề không?"

"Không có…không có vấn đề "

Ngưu Đại Tráng mặt trong nháy mắt khổ.

"Hỏi một câu, nhiều hay ít?" Tây Môn Hạo rất ngạc nhiên.

"Ba mươi thanh, không thể thấp hơn huyền giai! Ô ô ô! Tồn kho của ta!"

Ngưu Đại Tráng bỗng nhiên khóc lên, nước mắt tuôn rơi đầy mặt, rất tội nghiệp.

"Ha ha ha! Không nhiều, ta kỳ thật muốn năm mươi thanh."

Tây Môn Hạo càng thêm đen, so Cơ Vô Bệnh còn muốn đen hơn. Nhưng mà. . .

"Đừng khóc, những vũ khí này đưa ngươi. Còn có, tài liệu làm đại đao của Hạo gia dùng tốt một chút. Sau khi làm xong, tự mình đưa đến hàn mai tiểu trúc, Hạo gia cho ngươi nghiên cứu thần khí."

Nói xong vung tay lên, ném lên mặt đất bốn năm mươi kiện binh khí.

Có hư hại, có hoàn hảo, đủ loại kiểu dáng, thậm chí còn có mấy cái cung nỏ.

Triệu Uyên xem những vũ khí này, xem ra đối phương không nói dối, thật sự đã giết không ít sát thủ.

Mà Ngưu Đại Tráng thấy được vũ khí, còn có thể thu hồi được tổn thất, lại thêm lời hứa của Tây Môn Hạo, tâm tình rốt cục tốt hơn nhiều.

Ước định ba ngày sau sẽ giao hàng, đoàn người Tây Môn Hạo rời đi.

Vì sao chỉ dùng ba ngày rèn được nhiều vũ khí như vậy, là vì lão đầu kia quá muốn nghiên cứu thần khí của hắn cho nên đành phải đẩy nhanh tốc độ.

Lại thêm Tú Xuân đao thuộc về loại binh khí sản xuất hàng loạt, chỉ cần rèn đúc ra khuôn mẫu thì sẽ rất nhanh.

Đương nhiên cũng do hắn chính là Đại hoàng tử Khánh quốc, bằng không thì cho hắn mười lá gan cũng không dám chế tạo những binh khí này, bằng không thì làm được cũng sẽ bị buộc tội danh mưu phản!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch