Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tối Cường Hệ Thống Đế Hoàng

Chương 96: Ta thảo! Hai cái hoàng tử!

Chương 96: Ta thảo! Hai cái hoàng tử!




“Đinh! Chúc mừng kí chủ, phát động rút thưởng luân bàn! Chú thích: bởi vì hồng bao tạo mới thêm mục trứng sủng vật nên có 30% rút được trứng sủng vật, chủng loại ngẫu nhiên, đề nghị ký chủ trong năm giây ấn vào nút rút thưởng.”

Tây Môn Hạo nhìn thoáng qua, thấy ngoài các loại vật phẩm còn có ba thành là trứng sủng vật, đủ loại màu sắc.

Không chút nghĩ ngợi, Tây Môn Hạo ấn vào nút rút thưởng.

“Tút tút tút...”

“Đinh! Chúc mừng kí chủ, rút trúng trứng sủng vật, chủng loại: Ma Diễm kỳ lân! Ma thú! Đã đặt vào túi trữ vật tạm thời.”

Tây Môn Hạo còn chưa thấy rõ, đã thoát ra khỏi màn hình rút thưởng, trong lòng vui mừng, phát hiện bên trong túi trữ vật tạm thời có một quả trứng màu đen, khói đen tỏa ra xung quanh.

“Đinh! Nhắc nhở: phát hiện một quả trứng có sức sống cực kì mạnh mẽ, có cho trứng của Ma Diễm kỳ lân hấp thụ để tăng tốc độ trứng nở, Đồng ý/Không đồng ý.”

“Trời ạ! Lựa chọn nha! Có chỗ tốt! Đương nhiên đồng ý!”

Tây Môn Hạo đáp ứng không chút do dự.

Bỗng nhiên, hắn phát hiện trên tay hắn có một lực hút, đúng, là bàn tay đang sờ trứng Phi Long.

Hắn mơ hồ cảm giác được, lực hút này đang hút tinh túy của trứng Phi Long dù cách một lớp vỏ. Sau đó truyền vào bên trong trứng của Hắc Diêm kỳ lân đang ở bên trong túi trữ vật tạm thời.

Mà từ bên ngoài nhìn, trứng Phi Long vẫn sáng lấp lánh, nhưng không ai biết rằng tinh túy bên trong trứng đang bị rút cạn.

“Đinh! Hấp thụ hoàn tất! Trứng Ma Diễm kỳ lân đang bước vào giai đoạn ấp trứng.”

Tây Môn Hạo nhìn vào trong túi trữ vật tạm thời, phát hiện trứng của Ma Diễm kỳ lân, khói đen dày đặc vờn quanh, thi thoảng còn có tiếng thú rống.

“Công tử, thấy thế nào?”

Thẩm Quý nhìn Tây Môn Hạo đang sững sờ, bàn tay của đối phương đã bỏ ra khỏi trứng Phi Long.

“Hả? Rất tốt! Còn sống, rất cường tráng!”

Tây Môn Hạo gật đầu rồi nhảy xuống khỏi đài cao, đi về chỗ ngồi, có chút lo lắng.

Trứng Phi Long vẫn sáng lấp lánh, nhưng chỉ mỗi hắn biết là nó đã rỗng ruột.

“Ha ha! Nếu vị công tử này đã nói không có việc gì, như vậy ta tự mình chủ trì đấu giá trứng Phi Long. Mà hôm nay vị khách số ba mươi ba đã đấu giá hơn phân nửa nô lệ, chắc cái trứng này cũng bắt buộc phải có a?”

Thẩm Quý nói xong, liền liếc nhìn đầy thâm ý với Tây Môn Hạo đang ung dung ngồi trên ghế, nhưng trong lòng có chút hồi hộp.

Tây Môn Hạo mỉm cười trả lời, thậm chí còn dùng thẻ bài ra hiệu, ý bảo “Yên tâm”.

“Tốt! Quyết định vậy đi! Bây giờ giá khởi điểm là năm trăm, mỗi lần tăng ít nhất năm mươi.”

“Năm trăm!” Trong phòng số ba có người hô lên.

“Sáu trăm!” Phòng số hai cũng hô.

“Một nghìn!” Phòng số bảy hô.

“...”

Lần này tất cả khách nhân đều hô lên.

Rất nhanh, giá cả đã lên hai nghìn năm trăm.

Mọi người đang chờ Tây Môn Hạo ra giá nhưng hắn vẫn y nguyên không ra giá, điều này làm nhiều người cảm thấy tò mò, họ tự nghĩ: chẳng lẽ tên kia nhìn ra điều gì?

Ngoài trừ Tây Môn Hạo, phòng số một của Thiết Mộc Lan cũng không ra giá, chẳng biết là do không thích hay là đợi tranh đấu với Tây Môn Hạo ở thời điểm cuối cùng.

“Hai ngàn năm trăm lần một! Lần hai! Lần ba! Chúc mừng khách nhân phòng số ba dùng hai ngàn năm trăm nguyên thạch mua được một quả trứng Phi Long.”

Thẩm Quý chỉ vào căn phòng số ba nhưng ánh mắt lại đảo qua phòng số một cùng với Tây Môn Hạo.

Hai người này, có điểm gì đó lạ lạ!

“Ha ha ha! Phi Long trứng là của ta! Đại ca, ngươi không xứng sở hữu vật này!”

“Kẹt kẹt!”

Phòng số ba mở ra, một thiếu niên anh tuấn bước ra, sau lưng còn có bốn võ tướng.

Ánh mắt Tây Môn Hạo híp lại, không nghĩ tới người trong phòng số ba lại là đệ đệ cùng cha khác mẹ của mình: Tam hoàng tử Tây Môn Vũ!

Tây Môn Vũ và Tây Môn Hạo có chút giống nhau, tuy Tây Môn Vũ thô tục một chút nhưng tu vi lại cực cao: Luyện Hồn sơ kỳ!

Đúng vậy, Tây Môn Vũ là hoàng tử tu luyện sớm nhất và tu luyện nhanh nhất.

Nhưng mà tên này không hiểu đạo trị quốc, chẳng thèm đọc sách nên chỉ là một vũ phu!

Vì vậy, Tây Môn Phá Thiên không có dự định lập hắn làm Thái tử.

“A! Người kia là ai?”

“Không biết! Hắn vừa gọi tên kia là đại ca!”

“Trời ạ! Đây không phải là Tam hoàng tử, kiêm luôn chức tướng quân Tây Môn Vũ sao?”

“Cái gì? Đó là Tam hoàng tử!”

“Đại ca hắn! Ta biết á! Không phải là vị Đại hoàng tử đến Đông Lẫm thành để dưỡng bệnh hay sao?”

“Trời ạ! Hai hoàng tử! Lần này đến không uổng phí a!”

“...”

Trong lúc nhất thời, phòng đấu giá sôi trào lên, mọi người đều vội vàng hành lễ với Tây Môn Hạo và Tây Môn Vũ.

Mà hai anh em nhà này, một mực nhìn nhau, ai cũng không chịu lùi bước.

Trong trí nhớ của hắn về tên đệ đệ này rất ít, bởi vì hắn sớm đã tiến vào quân đội, cũng không thích tên ca ca phế vật không thể tu luyện như mình!

“Tam đệ, ngươi vẫn không có đầu óc như vậy!” Tây Môn Hạo thản nhiên nói.

“Ngươi...”

Con mắt Tây Môn Vũ trợn ngược lên, nhưng thấy lão quỷ đang đứng cạnh Tây Môn Hạo nên nhịn xuống.

“Ha ha! Không nghĩ tới một lần lại đến hai vị hoàng tử, cái chợ đen này thật náo nhiệt nha!”

Người trong gian phòng số một đi ra là một mỹ phụ xinh đẹp, sau lưng còn có bốn nữ binh.

Nữ tử này vừa bước ra, đám người đều hành lễ, ngay cả Tây Môn Vũ cũng không thể không hô một tiếng: Đại nguyên soái!

Tây Môn Hạo thì đang quan sát nữ nguyên soái trong truyền thuyết này, mặc dù đã gần bốn mươi, nhưng nhìn qua như thiếu nữ tuổi đôi mươi.

Nghĩ lại thì không có gì lạ thường, người tu luyện đẳng cấp càng cao thì quá trình lão hóa càng chậm lại, thậm chí có một vài công pháp còn có thể bảo trì dung mạo.

Thiết Mộc Lan không chỉ xinh đẹp mà còn mang theo một cỗ khí thế hào hùng!

Mái tóc dài được cột gọn gàng bằng một sợi dây lụa, không giống loại nữ nhân dịu dàng, nàng thuộc loại hiên ngang, mạnh mẽ, mang theo một vẻ đẹp đặc biệt.

Ánh mắt Tây Môn Hạo nhìn về Thiết Mộc Lan ngoan độc, dáng người tuyệt đối thuộc loại cực phẩm, mà lại rất mềm dẻo, tràn đầy sức lực!

Bởi vì...

[Đinh! Kí chủ không thể dò xét người này vì thực lực cách nhau quá xa!]

“Xì! Tiểu đệ đệ, làm sao? Đang nghĩ gì thế?”

Ngay tại lúc Tây Môn Hạo đang ngây người, Thiết Mộc Lan đã đi đến trước mặt hắn, lão quỷ thì vội vàng thi lễ, hô: Đại nguyên soái.

Tây Môn Hạo giật mình thanh tỉnh lại, nàng này không phấn son trang điểm mà lại có một mùi thơm nhàn nhạt của nữ nhân.

Vả lại, nàng có ngoại hiệu là Thiết nương tử, mà Thiết nương tử này còn có hàm nghĩa rất sâu chính là… Lão xử nữ!

“Khụ khụ! Đại tỷ tỷ, ngươi khỏe a!”

Nói xong, hắn nở nụ cười thật to, vô cùng thuần khiết, nhưng mà lão quỷ thấy cảnh này thì khóe mắt giật liên hồi.

“Ha ha ha! Đại hoàng tử ngươi thật thú vị. Các huynh đệ cùa ngươi gặp ta đều hô: Đại nguyên soái, còn ngươi lại gọi đại tỷ tỷ, ta vừa nghe là đã thấy thích.”

Thiết Mộc Lan cười lên lại càng xinh đẹp, khiến cho Tây Môn Hạo sinh ra những ý nghĩ không đứng đắn.

Nếu đem vị nữ nguyên soái này đè lên giường, sau đó chinh phục...

Không chỉ làm cho thế lực của mình tăng lên nhanh chóng, nếu chinh phục được vị Thiết nương tử này thì có thể làm thỏa mãn tâm lý mà các nam nhân đều có!

Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch