Đây là Lôi Đình Chi Thành của Lôi Cuồng Long, chính là chí bảo mà Lôi Đình lão tổ thưởng cho, có thể rèn luyện thân thể, nếu trong đó tu luyện Võ Đạo, tốc độ có thể gọi nhanh như gió.
Lôi Cuồng Long đang tu luyện tuyệt thế thần thông, nhưng thời điểm cảm nhận có người khiêu khích Chấp Pháp Đường, đương nhiên không thể nhịn được, trực tiếp xuất quan.
Bên trong Lôi Đình Chi Thành không chỉ có khí tức của Lôi Cuồng Long mà còn có khí tức của các vị Đường chủ khác.
Bọn họ ở bên trong Lôi Đình Chi Thành là vì hộ pháp cho Lôi Cuồng Long, đồng thời cũng có thể rèn luyện thân thể, bây giờ nhìn thấy hình ảnh trước mắt, tức muốn nổ phổi.
-Ha ha, chính chủ đã đi ra rồi, nhìn ngươi như vậy, có thể miễn cưỡng đánh một trận.
Lâm Phàm nhìn Lôi Đình Chi Thành, trong đó có khí tức của Lôi Cuồng Long là vô cùng thanh thuần nhất.
Đặc biệt là sức mạnh sấm sét quấn quanh người, đây không phải chuyện nhỏ, người này tuyệt đối không tầm thường.
Thánh chủ Thánh Lôi Đường nhìn thấy Lôi Đình Chi Thành, trong mắt lập lòe vẻ tham lam, tất cả người của Lôi Tông đều biết, Lôi Đình Chi Thành kia là Lôi tổ ban thưởng cho Lôi Cuồng Long.
Lôi Cuồng Long có thể trong thời gian mấy năm trưởng thành đến trình độ thế này, nhất định có liên quan đến Lôi Đình Chi Thành.
Bên trong Lôi Đình Chi Thành có một cái Lôi Trì, Lôi Trì này chính là do một số thần lôi ít ỏi ngưng tụ trong thiên địa hình thành, bất kể ai ở trong đó tu luyện, đều có thể loại trừ hoàn toàn tạp chất trong cơ thể, thậm chí còn có thể tăng cao tu vi.
Lôi Cuồng Long cho tới nay đều ở bên trong Lôi Đình Chi Thành tu luyện bí pháp, khí thế kia hiện tại đến cả Thánh chủ cũng nhìn không thấu, nói không chừng, hắn dã tu luyện thành công.
Lôi Cuồng Long là một cường giả tuyệt thế, là thần trong lòng các đệ tử Lôi Tông, không có ai dám làm càn trước mặt hắn cả.
Bây giờ Lôi Minh lại dẫn được Cuồng Long ra, những đệ tử kia cảm giác bản thân mình có chút khẩn trương.
Sâu trong nội tâm như có một khối cự thạch hung hăng áp chế bản thân.
Lâm Phàm có cảm giác, nếu như Lôi Minh biết mình bá đạo như vậy, tuyệt đối sẽ cười không nói nên lời.
Nhìn hiện tại mà xem, bá đạo cỡ nào a, không phục thì đánh, trực tiếp đẩy ngươi về nơi đầu sóng ngọn gió, chỉ cần đến lúc đó lấy thực lực tuyệt đối ép chết đối phương, trở thành người đứng đầu Lôi Tông.
Chẳng qua, nếu Lôi Minh biết có người giả mạo mình làm những chuyện này, tuyệt đối sẽ khóc đến chết mất.
-Lôi Cuồng Long, đừng có trốn trên đó nữa, đi ra đi, không có chuyện gì đâu, tuyệt đối sẽ không đánh ngươi chết đâu.
Lâm Phàm cao giọng nói.
Các đệ tử xung quanh nghe mấy câu nói cuồng ngạo của Lâm Phàm, mỗi người đều câm nín.
Đối với mấy người này, Lôi Minh thật sự quá cuồng ngạo, hơn nữa còn điên rồ vô cùng.
-Lôi Minh, một đệ tử bình thường lại ẩn giấu sâu như thế, tưởng là dạng người tài giỏi gì, không ngờ cũng chỉ có như thế, cũng được, hôm nay Lôi Cuồng Long ta sẽ cho ngươi biết kết cục của việc tự tìm đường chết.
Lôi Cuồng Long cười lạnh, sát ý dâng trào, trong mắt hắn, Lôi Minh này đã trở thành người chết.
-Đường chủ, người này cần gì ngươi phải ra tay, để hắn cho chúng ta là được.
Ba vị phó Đường chủ xung quanh lên tiếng.
-Được!
Lôi Cuồng Long gật đầu đáp.
Ba vị phó Đường chủ nháy mắt bay ra từ Lôi Đình Chi Thành:
-Tiểu tử, đây là do ngươi tự tìm đường chết, không oán được người khác.
Tam đại phó Đường chủ có thực lực mạnh mẽ, trong mắt còn có lôi đình lưu chuyển, họ đã dung nhập lôi đình vào thân thể, bắt đầu cô đọng ra lôi đình thân thể.
- Đúng đấy, ba người đều là cường giả Chí Tôn Cảnh, cho dù thực lực của hắn mạnh mẽ thì thế nào chứ.
………………..
Lâm Phàm hiện tại phấn khởi chiến đấu một mình, theo hắn nghĩ, trận chiến này nhất định phải tạo ra khí thế hơn nữa mới được, chỉ có ba con kiến hôi này, Lâm Phàm còn chưa để vào mắt.
Đây là sở học của Lôi Minh, không được xem là chiêu gì lợi hại, thậm chí có rất nhiều đệ tử trong Lôi Tông cũng biết chiêu này.
-Đối phó ba người các ngươi, chỉ cần ba chưởng.
Lâm Phàm bình tĩnh nói.
-Làm càn.
Ba vị phó Đường chủ chợt quát, không thể để hạng người vô dụng, không có gì đặc biệt như Lôi Minh này nổi bật làm càn được.
-Đệ nhất chưởng.
Tuy võ đạo thần thông này chẳng ra sao, nhưng nó trong tay Lâm Phàm tự nhiên lại có uy năng có thể hủy diệt đất trời.
Một chưởng phổ thông, quyền phong gào thét, quấn quanh lôi đình, nhất thời xuất hiện một vị Lôi Đình chi thần đứng trong hư không, vung nắm đấm, bay thẳng đến vị trí của một trong ba phó Đường chủ.
-Làm sao có khả năng, võ đạo thần thông thông thường Dương Lôi Chưởng sao lại khả năng ngưng luyện ra Lôi Đình chi thần?
Các đệ tử chung quanh kinh hãi biến sắc, chuyện này quả thật bất khả tư nghị, không thể tin được, chỉ biết câm nín nhìn cảnh tượng trước mắt.
Dương Lôi Chưởng này chỉ là một chưởng pháp phổ thông trong Lôi Tông a, tuy uy lực rất mạnh nhưng nếu muốn ngưng luyện ra Lôi Đình chi thần là chuyện trong mơ mà thôi.
Ầm!
Một người trong ba phó Đường chủ chợt quát một tiếng, muốn chém Lôi Đình chi thần này xuống, nhưng trong nháy mắt sau đó hắn hộc máu, máu tươi chảy như điên, trực tiếp bị loại.
-Tên thứ nhất.
Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, song chưởng đánh ra, sức mạnh sấm sét mênh mông, dày đặc trong hư không.
-Tiểu tử, chết đi cho ta!
Hai tên phó Đường chủ còn lại quát lớn, pháp lực dao động, lập tức sử dụng các loại võ đạo thần thông, từng luồng sức mạnh lôi đình cuồng bạo bay tới oanh tạc về phía Lâm Phàm.
-Ha ha, kết thúc.
Lâm Phàm hơi dùng sức, song chưởng áp chế, mặc kệ hai tên phó Đường chủ này tu vi cỡ nào, cũng tan thành mây khói.
Xì xì!
Ầm!
Hai chưởng ấn hãm sâu dưới đất, mà trong hố sâu là hai vị phó Đường chủ, đang giống như chó chết mà nằm ở đó, không nhúc nhích.
Thời khắc này, hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều chấn kinh với chuyện đang xảy ra trước mắt.
-Thật mạnh!
Ba vị phó Đường chủ thua trong nháy mắt, không có một giây nào để phản kích.
Thánh chủ nhìn Lôi Minh, gương mặt lộ vẻ kinh ngạc, không biết hắn đến cùng ẩn giấu bao nhiêu thực lực.
Thực lực bậc này, quá kinh khủng, không phải một sức mạnh mà người bình thường có thể chịu được.
Lâm Phàm vuốt tay một cái, sau đó nhìn Lôi Cuồng Long ngoắc ngoắc ngón tay:
-Đến lượt ngươi rồi.
Thần sắc Lôi Cuồng Long cứng lại, hắn hiểu được, thực lực Lôi Minh trước mắt này không tầm thường.
-Ngươi thật muốn tìm chết đúng không?
Khí tức Lôi Cuồng Long trầm ổn, cũng không vì ba vị phó Đường chủ thua mà lộ vẻ hoảng sợ.
Lôi Cuồng Long nắm Lôi Đình Chi Thành trong tay, tự nhiên ở thế bất bại.
Đây là bảo bối Lôi tổ ban cho hắn, công thủ đều mạng, chỉ bằng một tên Lôi Minh lại muốn trấn áp hắn, chỉ là truyện trong mơ.
Lúc này, long mày Lâm Phàm hơi nhíu.
Hắn cảm giác có người đang nhòm ngó mình, chắc là thần niệm của Lôi tổ.
Bất quá hiện tại, Lâm Phàm không chút úy kị, huyết mạch hắn đã chuyển hóa thành huyết mạch Lôi tộc, Lôi tổ tộc này không có khả năng nhìn thấu được.
Có thể đây chỉ là cảm giác của hắn, thời điểm Lâm Phàm cảm giác Lôi tổ đang nhòm ngó mình, rõ ràng đang dò xét huyết mạch Lôi tộc của hắn, mà tất cả huyết mạch Lôi tộc đều được Lôi tổ nắm trong tay.