Lâm Phàm một mình khiêu chiến Chấp Pháp Đường, đây là sự tình khó tưởng tượng ra nhất trong Lôi Tông, bây giờ bốn vị phó Đường chủ đều bị Lâm Phàm trấn áp dưới chân, chỉ còn sót lại một mình Lôi Cuồng Long.
Khí thế Lôi Cuồng Long ngập trời, Lôi Đình Chi Thành kia càng lấp lóe, cuồng bạo không thôi, hắn thật sự nổi giận, chỉ là một đệ tử tầm thường cũng dám vuốt râu hùm, uy nghiêm của hắn còn đâu nữa.
-Thánh chủ, Lôi Minh và Lôi Cuồng Long, ai sẽ trụ lại đến cuồi cùng?
Thanh Toàn hỏi, tình huống trước mặt đã vượt qua sự tưởng tượng của nàng, mọi chuyện đều như giấc mơ, khiến người ta không dám tưởng tượng sẽ có chuyện gì xảy ra tiếp theo.
-Khó nói được, bất quá phần lớn nghiêng về phía Lôi Cuồng Long, tên kia có Lôi Đình Chi Thành được lão tổ thưởng cho, cho dù là ta cũng không chắc chắn có thể phá được phòng ngự của nó, nếu Lôi Cuồng Long dung hợp với Lôi Đình Chi Thành tất ở thế bất bại, chỉ cần làm pháp lực Lôi bị cạn sạch, thắng bại đã rõ.
Thánh chủ nhẹ giọng nói.
Trận chiến này mặc kệ là Lôi Cuồng Long hay Lôi Minh ai thắng ai thua, đối với nàng đều là chuyện tốt.
Có thể thăm dò rõ ràng thực lực của Lôi Cuồng Long, sau này nếu như phải giao thủ với hắn, cũng đã biết được phần nào.
-Lôi Minh, quỳ xuống, ta sẽ tha tội chết cho ngươi.
Lôi Cuồng Long bá đạo uy nghiêm, trên thân lôi đình quấn quanh, giống như một vị Lôi Thần tuyệt thế giáng lâm, làm sinh linh khắp đất trời sợ hãi.
Lâm Phàm nhìn thấy một bộ dáng cùng lời nói của Lôi Cuồng Long, nhất thời mất hứng, không vui, cái tên này chưa được thông não, đến phút này mà còn ra vẻ ta đây, hôm nay không thuần phục hắn thì không được rồi.
Lôi Cuồng Long, ngươi quỳ xuống cho ta, khi đó có thể ta sẽ không đánh vào mặt ngươi, chừa cho ngươi cái mặt mũi.
Muốn chết.
Lôi Cuồng Long chợt quát lớn, thân thể hóa thành lôi đình, sát khí cuồng cuộng, sức mạnh sấm sét rót vào toàn thân, một quyền đánh về phía Lâm Phàm.
Lôi đình dày đặc trong hư không, đệ tử Lôi Tông cảm thụ được nguồn sức mạnh kia liền run như cầy sấy, bọn họ biết Lôi Cuồng Long nổi giận, nếu chỉ dính một chút trong dạo sấm sét hủy diệt kia, cũng có thể bị hủy diệt trong nháy mắt a.
Lâm Phàm không chút hoảng sợ, một quyền tùy ý vung ra, một quyền kì diệu, thẳng tắp bay đến, nhưng có thể làm cho người ta không cách nào tránh né.
Ầm!
Khí thế Lâm Phàm trấp áp, phá hủy tất cả, thực lực Lôi Cuồng Long tuy mạnh, nhưng trong mắt Lâm Phàm, vẫn còn rất yếu.
Thân thể Lôi Cuồng Long nổ tung trong nháy mắt.
-Không ngờ thân thể đã được lôi đình hóa, có chút kì diệu.
Lâm Phàm chỉ dùng một quyền đã trấn áp Lôi Cuồng Long, nhưng không nghĩ tới đây cũng chỉ là một hóa thân.
Hiện giờ, tất cả mọi người đều bị chấn kinh vì trận đấu trước mắt, trong Lôi Tông, thực lực Lôi Cuồng Long là số một số hai, nhưng hiện tại, họ thấy thực lực Lôi Minh này còn mạnh hơn nữa, không khiếp sợ sao được.
Một quyền có thể trấn áp lôi đình hóa thân của Lôi Cuồng Long, hơn nữa còn có vẻ rất nhẹ nhàng a.
-Lôi Minh, ngươi không thắng nổi bản Đường chủ, chân thân của ta đã hòa vào Lôi Đình Chi Thành, giữa trời đất này, ngoại trừ lão tổ thiên địa ra, không ai có thể chém giết được bản Đường chủ, cho dù thực lực ngươi mạnh đến đâu, cũng vô dụng thôi.
Lôi Cuồng Long phách lối nói, phía sau hình thành một thế giới lôi đình, một lời nói ra kinh thiên động địa.
-Lôi Đình Chi Thành là bảo bối lão tổ ngưng luyện, có thể điều động sấm sét trong trời đất hỗ trợ bản thân, Lôi Cuồng Long nắm giữ bảo bối bực này, đã đứng ở thế bất bại, cho dù tu vi cao thâm cỡ nào cũng không phải là đối thủ của hắn.
Thánh chủ nhìn Lôi Đình Chi Thành bên trên, trong mắt hiện lên vẻ ghen tị, nàng không biết vì sao lão tổ lại coi trọng Lôi Cuồng Long, nếu bảo bối này của nàng, nàng đã có thể rèn luyện võ đạo bản thân đến mức tận cùng, thăng tiến đến cảnh giới Viễn Cổ cũng không phải bất khả thi.
-Lôi Cuồng Long, ngươi quá yếu.
Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, vừa sải bước ra, uy thế bạo phát từ bốn phương tám hướng bay đến chỗ Lôi Cuồng Long, sức mạnh cường hãn, làm hắn cảm giác như bị một lực lượng nào đó rất kinh khủng áp chế, đột nhiên thổ huyết, phun ra một ngụm máu tươi.
-Sao có thể…?
Lôi Cuồng Long kinh hô, hoảng sợ biến sắc, không thể tin được những gì đang xảy ra.
-Đáng ghét, những chuyện này đều do ngươi ép ta thôi.
Lôi Cuồng Long rít gào, không nghĩ tới thực lực Lôi Minh cường hãn như vậy.
Mà các đệ tử vây xem cũng bị kinh hãi, bọn họ không ngờ Lôi Minh đã bá đến trình độ như thế này.
Hắn đã từng ẩn giấu trong đám đệ tử bình thường, sống yên lặng, vô danh, nhưng bây giờ đã khác, hắn lấy tư thế bá đạo, một mình đi đến Chấp Pháp Đường, trục tiếp dồn Lôi Cuồng Long đến trình độ này.
Khủng bố, thật sự quá kinh khủng.
Lúc này, Lôi Đình Chi Thành rung động, sức mạnh sấm sét che kín bầu trời, vô số lôi đình nổ vang trên hư không.
Khí linh trong Lôi Đình Chi Thành có tu vi Chí Tôn Cảnh đại viên mãn, thậm chí có thể xem như đạt đến cảnh giới Viễn Cổ sơ giai.
Một nguồn sức mạnh khủng bố.
Sức mạnh sấm sét mênh mông, che ngợp bầu trời, mỗi đệ tử dưới uy lực này liền run rẩy, nội tâm kích động, có cảm giác thần phục.
Khi nguồn sức mạnh này bộc phát, đê người ta cảm giác nó có thể trấn áp bất kì yêu ma nào trên thế giới này, nếu dám to gan khiêu khích thần uy, đều sẽ bị hủy diệt.
-Quả nhiên là một bảo bối tốt.
Lâm Phàm nhìn Lôi Đình Chi Thành, đây là bảo bối lão tổ tự mình luyện chế, dung hợp sức mạnh của huyết thống Lôi tộc, sâu bên trong có áp chế huyết mạch.
Lôi Cuồng Long lúc này giống như Lôi Đình chi thần, khống chế tất cả lôi đình trong thiên hạ.
Lôi Cuồng Long quát lớn, sức mạnh sấm sét hung hãn bạo phát, Lôi Đình Chi Thành vang một tiếng ầm ầm, từ trên trời giáng xuống, khí thế hoàn toàn trấn áp Lâm Phàm.
Áp lực trên hư không càng lúc càng lớn, những đệ tử xung quanh đã trốn ra xa, dưới uy lực này, bọn họ không cách nào chống đỡ được, pháp lực trong cơ thể có cảm giác như muốn bạo phát ra ngoài.
Mà Lâm Phàm vẫn sừng sững đứng đó, ngẩng đầu nhìn hư không, khí thế trấn áp của Lôi Đình Chi Thành ngày một gần.
Quần áo bị gió thổi bay, tóc dài bay lượn, từng tia lôi đình bộc phát từ người Lâm Phàm, sau đó hắn giơ tay, xòe năm ngón ra, trực tiếp chụp lấy Lôi Đình Chi Thành.
-Muốn chết.
Lôi Cuồng Long cuồng hống.
Ầm!
Bàn tay Lâm Phàm nắm lấy Lôi Đình Chi Thành, sức mạnh sấm sét cuồng bạo không ngừng giãy dụa, nhưng dưới sự khống chế của Lâm Phàm, nó không lật nổi bất kì con sóng lớn nào.
-Sao có thể...
Lôi Cuồng Long kinh hãi, phảng phất như nhìn thấy quỷ.
-Ha ha, cũng chỉ có như thế, nhưng bảo bối này không tệ, trước hết cho ta mượn nhé.
Lâm Phàm cười nói.
-Không thể, thứ hỗn trướng, ngươi muốn cướp Lôi Đình Chi Thành, hôm nay ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là khủng bố.
Thiêu đốt!
Lôi Cuồng Long há miệng rộng, vô số Thánh Dương Đan trào ra, hóa thành pháp lực không ngừng dung nhập vào Lôi Đình Chi Thành.
1 tỉ Thánh Dương Đan, muốn Lôi Đình Chi Thành hoàn toàn cuồng bạo.
Các Đường chủ các thế lực khác nhìn thấy một màn trước mắt, trên mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Bọn họ không ngờ Lôi Cuồng Long muốn Lôi Đình Chi Thành hoàn toàn cuồng bạo.
Sau khi cuồng bạo, sức mạnh sẽ bùng lên, dị thường khủng bố.
-Mau lui lại, sau khi Lôi Đình Chi Thành cuồng bạo, sức mạnh sẽ bùng lên, lan ra toàn bộ Lôi Tông.
Thánh chủ kinh hãi, lập tức bao phủ, che chở Thanh Toàn đi thật xa.
Giờ phút này, các đệ tử xung quanh nào có gan lưu lại, trong nháy mắt đã đi rất xa.
-Ha ha, 1 tỉ Thánh Dương Đan, cũng quá ít rồi, nhưng ta biết số lượng này đối với ngươi thì quả thật rất nhiều.
Lâm Phàm cười nhạt một tiếng, không để chuyện này trong lòng.
Mặc dù thực lực Lôi Cuồng Long không tệ, nhưng gốc gác thật sự quá cạn, 1 tỉ Thánh Dương Đan này nói không chừng là toàn bộ gia sản của hắn.
Chính mình khi ra tay thì chỉ có hàng “Triệu” tỉ trở lên, Thánh Dương Đan của Lôi Cuồng Long thật sự là ít đến đáng thương.
-Trấn áp!
Thời khắc này, Lâm Phàm hơi dùng lực một chút, pháp lực trong cơ thể quay cuồng, trực tiếp đè ép sức mạnh vừa bùng lên của Lôi Đình Chi Thành xuống.
-Lôi Cuồng Long, kết thúc rồi, Chấp Pháp Đường sau này sẽ thuộc về Lôi Minh ta, do ta quản lí.
Trong mắt Lâm Phàm bạo nổ từng trận thần quang, đấm ra một quyền đánh tan hư không, một quyền mang khí thế ầm ầm đi xuống, phá hủy toàn bộ sấm sét quanh thân Lôi Cuồng Long.
Ầm!
Lôi Cuồng Long há to mồm, điên cuồng phun máu tươi, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ: