Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Triệu Hồi Cuồng Triều Ở Mạt Thế

Chương 41: Cánh cửa ma giới

Chương 41: Cánh cửa ma giới




Vạn Bình nhìn anh ta: “Không phải là không nhìn ra được gì, tối thiếu cũng có thể thấy kinh nghiệm chiến đấu phong phú, ra tay nhanh chuẩn ác, tố chất thân thể chắc chắn rất cao.”

Văn Vũ khẽ thả lỏng vai. Đây là thói quen khi cậu dốc toàn lực chiến đấu. Cậu không thích chiến đấu hời hợt, nghiền ép toàn lực mới là tác phong của cậu. Văn Vũ không thích đánh kiểu mèo vờn chuột.

Cửa thứ ba xuất hiện, zombie cấp một sơ kì nhanh chóng đi ra. Văn Vũ vừa nhìn thấy thì hơi dùng sức, cả người lao ra ngoài, chém thẳng vào đầu nó.

Zombie kia thậm chí còn chưa lấy lại được cân bằng sau khi dịch chuyển tức thời thì đã bị Văn Vũ chém môt đao vào gáy, chiến đao dũng mãnh chẻ một đường, zombie nổ tung, cả người chia làm đôi.

Hai nửa thi thể bay ra, từ từ tan biến vào không khí.

Bốn người dưới đài còn chưa kịp phản ứng, ai cũng nghĩ sẽ chứng kiến một màn hành động lớn. Nào ngờ zombie còn chưa kịp kêu thì đã bị Văn Vũ chẻ làm đôi.

Mấy người kia đứng dại ra, nhìn chằm chằm bóng người bên trên.

“Chuyện... Chuyện gì thế? Giết... Giết rồi?” Vạn An vẫn chưa phục hồi lại được sau cú sốc.

Quan Đào nuốt nước bọt: “Giết rồi, sao có thể ung dung và dễ dàng như thế chứ?”

“Nhìn tốc độ của cậu ta thì hình như thuộc tính thân thể còn cao hơn cả anh Đào, sao chưa từng nghe thấy một người mạnh mẽ như thế? Chẳng lẽ vì quá mạnh nên chúng ta không thể nào nhìn ra được thuộc tính thân thể của cậu ta sao? Nói chung là rất mạnh.” Vạn Bình tương đối bình tĩnh, nhưng nét mặt vẫn đầy sự kinh ngạc.

“Vậy, thế thì... Chúng ta có còn đánh cướp nữa không?” Giọng nói của Lâm Lập nhỏ như muỗi kêu, chỉ sợ người khác nghe được.

Quan Đào nhìn chằm chằm vào Văn Vũ trên võ đài, phớt lờ câu hỏi ngớ ngẩn của Lâm Lập.

“Khiêu chiến thành công, phần thưởng là một bình thuốc trị liệu sơ cấp. Xin hỏi, bạn có muốn khiêu chiến cửa ải tiếp theo không?”

Không biết có phải ảo giác hay không mà bốn người kia cảm thấy giọng nói điện tử vốn lạnh lẽo lại hơi thay đổi một chút.

“Có.”

Văn Vũ không chút do dự, ngay cả thuốc trị liệu cũng tiện tay nhét vào trong túi, nhanh chóng lao tới nơi có ánh sáng lóe lên.

Ánh sáng trắng vừa lóe lên, mấy người dưới đài còn chưa nhìn thấy gì thì đã thấy ba cái đầu lăn dưới đất. Văn Vũ vẫn hờ hững đứng trên võ đài. Lần này, ngay cả Lâm Lập lắm lời nhất cũng không nói được câu nào.

“Khiêu chiến thành công, phần thưởng là 300 điểm. Xin hỏi, bạn có muốn khiêu chiến tiếp không?”

“Tiếp tục.”

“Bắt đầu khiêu chiến, cửa thứ năm, một con zombie cấp một trung cấp.”

Văn Vũ vẫn ung dung, cái gọi là trung cấp thực ra chỉ là zombie có tố chất thân thể tầm trung, từ khoảng 5 điểm đến 9 điểm mà thôi.

Ánh sáng trắng lóe lên, một bóng người gầy gò xuất hiện. Không đợi những người khác quan sát tỉ mỉ con zombie này, Văn Vũ đã lao tới.

Lần này Văn Vũ không cắt nó theo chiều dọc mà làm đúng quy củ, chém ngang cổ zombie.

Zombie vừa mới ra lò chưa kịp nhìn kĩ thế giới này đã bị chém đứt đầu. Miệng nó khẽ mở ra khép vào nhưng không có bất cứ âm thanh nào.

Thể chất của con zombie này cũng không cao.

“Khiêu chiến thành công, phần thưởng là hai viên ma tinh cấp một cho bất cứ thuộc tính nào. Xin hỏi, bạn có muốn tiếp tục khiêu chiến cửa ải tiếp theo hay không?”

“Tiếp tục.”

Văn Vũ nhìn hai viên ma tinh trong tay, mặc dù ma tinh này đối với cậu hay linh thú đều không có tác dụng gì, nhưng vật này ở mạt thế đều có đồ ngang giá, thế nên Văn Vũ cũng không ném đi.

Ba tia sáng lóe lên, cùng lúc đó, tiếng nhắc nhở cũng chậm rãi vang lên.

“Bắt đầu khiêu chiến, cửa thứ sáu, ba con zombie cấp một trung cấp.”

Ba con zombie vừa rơi xuống đã điên cuồng gào thét lao về phía Văn Vũ.

Tốc độ gần như ngang hàng, tố chất thân thể đều là chín điểm.

9 điểm thì có thể mang lại tốc độ và hiệu quả như thế nào?

Nơi ba con zombie xuất hiện chỉ cách chỗ Văn Vũ đang đứng khoảng mười mét.

Một giây sau một người bà zombie đã chạm trán.

Động tác nhanh đến mức bốn người đứng bên dưới chỉ có thể nhìn theo cái bóng.

“Ôi trời ơi, tên nhóc này rốt cuộc là ai, sao lại có thực lực mạnh đến như vậy? Gian lận, nhất định là gian lận rồi!” Lâm Lập ở dưới đài hét lên.

Còn chưa dứt lời thì trên võ đài đã phân thắng bại.

Đầu tiên là một zombie bị đã bay ra ngoài, sức lực lớn đến mức lưng nó gãy làm đôi, lục phủ ngũ tạng rơi vãi đầy trên mặt đất.

Nhưng zombie hoàn toàn không có cảm giác đau, nó nhanh chóng bò dậy, hai tay hướng về phía Văn Vũ, sau đó bị Văn Vũ giẫm nát đầu.

Ánh đao lóe lên, Văn Vũ lại chém bay đầu một con zombie khác. Con còn lại vừa vươn cái miệng hôi hám tới thì bị Văn Vũ tát lật mặt, bay cả hàm răng ra ngoài, sau đó bị một đao xuyên qua đầu, chết thảm tại chỗ.

Văn Vũ nhìn chằm chằm vào Lâm Lập, những gì anh ta vừa nói cậu đều nghe được. Lâm Lập bị Văn Vũ nhìn đến phát run. Mặc dù trong mắt Văn Vũ không nhìn ra cảm xúc nhưng Lâm Lập cứ có ảo giác mình đang bị một con quái vật nhìn chằm chằm.

“Khiêu chiến thành công, phần thưởng là một khối ngọc phòng ngự cấp F. Xin hỏi, bạn có muốn tiếp tục khiêu chiến hay không?”

Lần này Văn Vũ không trả lời ngay mà quan sát phần thưởng trong tay.

Ngọc phòng ngự cấp F: có thể trung hòa toàn bộ công kích của sinh vật cấp một 100 lần, công kích của sinh vật cấp hai 50 lần, một lần tấn công của sinh vật cấp ba, tiêu hao vật phẩm.

“Quà tặng được lắm.” Văn Vũ thỏa mãn cười, đây chính là thần khí bảo mệnh của những chức nghiệp giả cấp một. Phần thưởng của bảo địa lần này khá ổn.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch