Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Ngọt Ngào Kỳ Thiếu, Cố Chấp Yêu

Chương 38: Ai dám nói cậu xấu xí tớ sẽ giết chết kẻ đó (3)

Chương 38: Ai dám nói cậu xấu xí tớ sẽ giết chết kẻ đó (3)



Tô Lạc Ương há miệng thở dốc vừa định hỏi, đột nhiên Lâm Tiêu Vũ bên cạnh hô một tiếng, cô ấy nhìn về phía Tô Lạc Ương, “Nhất Phẩm Cư? Nhất Phẩm Cư còn có thể đưa cơm hộp? Sao tớ lại không biết?”

“Vẫn luôn có thể, ngày hôm qua tớ còn ăn!” Tô Lạc Ương cảm thấy Lâm Tiêu Vũ có chút không thể hiểu được, hiện tại không phải đều lưu hành phần mềm bán đồ ăn bên ngoài sao, huống chi món ăn ở Nhất Phẩm Cư còn ăn ngon như vậy, khẳng định có rất nhiều đơn đặt hàng đi, đưa cơm hộp mà thôi, rất bình thường!

Anh trai nhỏ đưa cơm hộp đặt đồ xuống liền rời đi, Tô Lạc Ương nhìn đồ ăn trên bàn, nước miếng đều chảy ra, đồ của Nhất Phẩm Cư này ăn qua một lần thì sẽ nghiện, cô trực tiếp cầm lấy một cái đùi gà ăn lên, nhìn thấy Lâm Tiêu Vũ còn đang đứng sững sờ bên cạnh nhìn bàn học đầy đồ ăn, Tô Lạc Ương lôi kéo cô ấy, “Ngồi xuống cùng nhau ăn đi, nhiều đồ ăn như vậy, tớ cũng ăn không hết!”

Ngày hôm qua bởi vì không quen biết ai, vì vậy mới đổ đồ ăn dư lại, thiếu chút nữa đã làm cô đau lòng chết.

Lúc Tô Lạc Ương ăn cơm lấy khẩu trang trên mặt xuống dưới, nhưng mũ lưỡi trai trên đỉnh đầu vẫn là rất bất tiện, ở ngay khi Tô Lạc Ương ăn đến hăng say, đột nhiên cảm giác đỉnh đầu chợt lạnh, cô theo bản năng ngẩng đầu.

Lâm Tiêu Vũ chỉ là cảm thấy Tô Lạc Ương đội mũ ăn cơm có chút trở ngại, lúc này mới muốn giúp Tô Lạc Ương lấy mũ xuống, kết quả……

Cô nhìn thấy gì?

Lâm Tiêu Vũ cho rằng đôi mắt mình xảy ra vấn đề, còn riêng xoa xoa đôi mắt, kết quả ở trước mắt vẫn là khuôn mặt đẹp đến không gì sánh được.

Tô Lạc Ương còn đang buồn bực, kết quả nhìn biểu tình của Lâm Tiêu Vũ, lúc này mới nhớ tới mũ trên đầu mình bị cô nhóc trước mặt này cầm đi.

Mẹ nó! Thất sách!

Tô Lạc Ương lấy lại mũ lưỡi trai trong tay Lâm Tiêu Vũ, sau đó đội lên, may mắn lúc này phòng học không có ai!

Tô Lạc Ương nhìn Lâm Tiêu Vũ há miệng thở dốc muốn giải thích, nhưng lại không biết nên nói cái gì.

Lâm Tiêu Vũ cũng cực kỳ bình tĩnh, hoàn toàn không hỏi, đặc biệt an tĩnh ngồi ở bên cạnh Tô Lạc Ương, nếu có người đi ngang qua đều có thể nhìn thấy, Lâm Tiêu Vũ hoàn toàn chính là dùng chính mình che Tô Lạc Ương đến kín mít!

Lâm Tiêu Vũ cầm lấy đũa tùy ý gắp đồ ăn từ từ ăn lên.

“Cái kia……” Tô Lạc Ương mới mở miệng, kết quả bên cạnh liền truyền đến giọng nói nhẹ nhàng nhu hòa của cô gái, nhưng lời nói ra lại không hề mềm nhẹ, “Về sau nếu ai dám nói cậu xấu xí, tớ sẽ giết chết kẻ đó!”

Tô Lạc Ương há miệng, nghẹn lời muốn nói trở về, chỉ để lại một tiếng phụt, “Phốc!”

Lâm Tiêu Vũ nghe được tiếng cười, nâng mặt bị tóc mái dày nặng che khuất lên, trên mặt có chút ửng hồng còn mang theo vẻ quật cường, “Cậu cười cái gì? Cậu lừa tớ, lừa mọi người trong trường!”

Biết chính mình đuối lý, Tô Lạc Ương vén tóc mái dày nặng của Lâm Tiêu Vũ lên, nhìn khuôn mặt nhỏ xinh trước mặt, cười nói, “Tớ không phải cố ý! Dáng vẻ trước kia chỉ là vì bảo vệ chính mình mà thôi, giống như cậu bây giờ!”

Không thể không nói, Tô Lạc Ương cười rộ lên thật sự rất đẹp, lời nói ra càng là vào tâm khảm Lâm Tiêu Vũ.

Lâm Tiêu Vũ đỏ mặt đánh bay tay Tô Lạc Ương, sau đó sửa sang lại tóc mái của mình, cô rất thông minh, cũng biết Tô Lạc Ương đang nói cái gì.

C39 -








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch