Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Nhàn Nữ Hào Môn

Chương 61:

Chương 61:


Cố Khê Kiều trở lại chỗ ngồi, thanh âm của hệ thống đột nhiên vang lên.

【Đinh! Hệ thống đã phát hiện rằng Ngũ Hoằng Văn và Tiêu Vân có mức độ yêu thích cao với ký chủ, bạn có muốn thêm danh sách bạn bè không? ]

"Thêm vào đi." Lần này Cố Khê Kiều cũng không từ chối, "Cậu đưa bản đồ ra, tôi xem xem."

Cô vừa nói xong, trước mặt liền xuất hiện một tấm trong suốt, có thể nhìn thấy rõ ràng bản đồ của trường học, với hai chấm màu xanh lá cây theo sau là một chấm màu cam.

Cô liếc nhìn nó rồi ngủ gục trên bàn, tấm bản đồ trong tích tắc biến mất.

Tiêu Vân ngồi ở bên cạnh không biết nên nói cái gì, lời đồn bay khắp trời, cô còn có thể ngủ sao? Trái tim này rộng lớn vậy sao?

Sự thật đã chứng minh, cô không chỉ ngủ được mà còn ngủ rất say, đến tiết học cơ bản buổi chiều cô cũng ngủ gật, Lão Bân coi như không thấy, đứa trẻ có thành tích tốt, ngủ gật cũng không sao, cho nên cô cứ ngủ như vậy.

Lúc tỉnh lại thì đã tan học, Cố Khê Kiều thò tay sờ trong ngăn bàn, sửng sốt, bức tranh sơn dầu cô đặt bên trong đã biến mất.

【Này, Nhị Kiều, bức tranh sơn dầu của bạn bị mất! 】 Vẻ mặt của hệ thống không gian ảo kinh ngạc.

Cố Khê Kiều xoa xoa thái dương, "Đừng làm bộ như vừa mới biết."

[Được rồi... nhưng mỹ nhân Kiều, bức tranh này thực sự không phải do kẻ nguy hiểm Cố Tích Cẩn lấy. ]

“Tôi biết.” Người như Cố Tích Cẩn từ trước đến giờ không để lại chút chứng cứ nào, làm sao có thể đích thân đến lấy tranh của cô.

“Cậu có đi không?” Tiêu Vân ở cửa thúc giục, người này còn lề mề làm gì?

Cố Khê Kiều tùy ý nhặt một vài đề thi, chuẩn bị mang về làm.

Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Vân lại nổi giận, trong số họ, ai mà không về mang một ít tài liệu về nhà để ôn tập, không làm được còn có thể xem sách. Cô thì hay rồi, mang theo mấy vài tờ đề về nhà, hôm sau đến lớp thì đầy chữ, "Não cậu chứa cái gì vậy?"

Cố Khê Kiều liếc nhìn cô ấy, "Nhân não, hệ viền, vỏ não, một nghìn tỷ tế bào não, một trăm tỷ tế bào lưu trữ bộ nhớ."

Khuôn mặt lạnh lùng của Tiêu Vân co quắp, nhưng vẫn nhịn không được, "Cậu chỉ mang theo mấy tờ đề, mỗi ngày trở về làm cái gì vậy?"

"Vẽ."

Cố Khê Kiều thở dài, bức tranh đó cô vừa hoàn thành vào tối hôm qua, nhưng hôm nay đã bị Cố Tích Cẩn lấy đi.

Tiêu Vân đột nhiên nhớ đến Cố Khê Kiều suốt ngày rảnh rỗi khi mang theo bảng vẽ, đôi khi cô đến lớp mỹ thuật của trường để vẽ khi có hứng thú, Tiêu Vân chưa bao giờ nhìn thấy tranh của cô, nhưng cô ấy cảm thấy rằng những bức tranh của cô sẽ không kém, một người có y thuật tốt như vậy, tài vẽ tranh cũng không tệ lắm đúng không?

Ngũ Hoằng Văn đang đợi ở cầu thang, cậu ta vô thức liếc nhìn Cố Khê Kiều, người không có biểu cảm gì.

Ba người im lặng đi về phía cổng trường, Ngũ Hoằng Văn mấy lần muốn nói chuyện, cậu ta biết Cố Khê Kiều nhất định cảm thấy không thoải mái, nhưng lại không biết nên nói cái gì, liền yên lặng đi theo phía sau, nhìn chằm chằm người trước mặt, sau đầu lại phát ngốc.

Một nhóm người bị chặn ở ngã tư tòa nhà F, mấy cuốn sách nói về lớp tên lửa, Ngũ Hoằng Văn híp mắt, trong mắt lập lòe ngọn lửa, hiển nhiên là sắp tức giận.

Người cầm đầu là Chung Vịnh Tư, người không sợ Ngũ Hoằng Văn chút nào, lạnh lùng nhìn thẳng vào Cố Khê Kiều, "Có phải cậu ăn cắp bức tranh của A Cẩn không?"

Cố Khê Kiều nheo mắt, đút hai tay vào túi, vẻ mặt lãnh đạm, cô nâng lên chiếc cằm tuyết ngọc thanh tú, môi mỏng hơi nhếch lên, "Bức tranh... chẳng phải là các người lấy của tôi sao?"

C68 -




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch