Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Nhàn Nữ Hào Môn

Chương 84: Xếp hạng

Chương 84: Xếp hạng


“Ôi cậu đang khoe khoang à? Tôi tìm cô ấy giải đề còn phải trèo đèo lội suối hối lộ những người xếp trước mới được chứ! Con mẹ nó loại người như cậu nên thiêu chết thiêu chết thiêu chết!”

Lớp trưởng thấy bầu không khí càng ngày càng nóng lên không khỏi xua tay: “Được rồi mọi người đừng làm ồn nữa, buổi trưa tôi mời mọi người xiên que, một là để chúc mừng mỹ nhân Cố của chúng ta đứng thứ nhất, hai là chúc mừng lớp Song Song của chúng ta tiến bộ vượt bậc.”

Lớp Song Song tiến bộ rất nhiều, điểm trung bình cao hơn 35 điểm so với đề kiểm tra lần trước, đây là một sự tiến bộ nhanh chóng ngay cả chủ nhiệm lớp nhất thời không thể tin được! Mặc dù bọn họ kém lớp Hỏa Tiễn nhưng có thể so sánh với học sinh lớp Thực Nghiệm.

Để tự đánh giá, chủ nhiệm lớp còn tưởng rằng cả lớp bọn họ gian lận, không chỉ có thầy chủ nhiệm những bạn học khác cũng cho là như vậy, lớp bọn họ có một người đứng thứ nhất toàn trường, muốn gian lận cực kỳ dễ dàng.

Còn những người lớp Song Song thì lại không thèm để ý, dù sao đến lúc thi đại học sẽ hiểu đúng không?

Không phải bọn họ tin tưởng chính mình, mà là tin tưởng Cố Khê Kiều.

Tan học buổi trưa, lớp Song Song tụ tập ở cửa hàng bán xiên nướng, người không có mặt mũi nhất chính là Ngũ Hoằng Văn, anh ta mặt dày đi theo: “Vậy ai lấy cho tôi một que xiên nướng với... Ôi Tiêu Vân, cậu làm được à? Được rồi được rồi, nướng cho quả cà tím đi!”

“Biết gì không?” Cố Khê Kiều chậm rãi ăn: “Cậu như vậy trông cực kỳ giống con Husky vừa được thả ra.”

“...” Ngũ Hoằng Văn đột nhiên ngây ra một lát, sau đó nhìn cô: “Husky thì Husky. Chẳng qua lần này cậu trâu thật, đứng thứ nhất toàn trường thì thôi nhưng cậu biết vượt qua Lạc Văn Lãng khủng bố đến mức nào không? Nói cho cậu nghe nhé, năm cấp hai có chuyên gia từng dự đoán chỉ số thông minh của Lạc Văn Lãng gần 155, tin tức rất bùng nổ vào năm đó, lần đầu tiên Hoa Họa xuất hiện người có trí thông minh cao như vậy nhưng không biết vì sao không có ai chịu tài trợ cho cậu ta. Không nhắc đến chuyện này nữa, quan trọng là điểm của cậu vượt qua cậu ta, nói cách khắc, chắc chắn trí thông minh của cậu không thấp, thậm chí rất có thể vượt qua ngưỡng 155 của cậu ta.”

“Cái này không liên quan đến trí thông minh, nếu nói như vậy thì mọi người đều ngu ngốc.” Cố Khê Kiều nhìn anh ta một cái, ăn nốt miếng cuối cùng: “Tớ có việc nên đi trước đây, mọi người chơi tiếp đi.”

Buổi trưa hôm nay cô có hẹn gặp mặt với Mặc Tông, nghĩ đến chuyện này Cố Khê Kiều lại sờ vào ba lô, bên trong là phương án về không gian ảo mà cô đã làm tối hôm qua.

Thủ đoạn của Cố Khê Kiều rất cao siêu, lại cộng thêm lúc này mới là mười năm trước, nếu cô muốn nhúng tay mở cửa hàng... Không biết khủng hơn việc đứng thứ nhất toàn trường biết bao nhiêu lần!

Địa điểm hẹn gặp Mặc Tông không gần trường học lắm, lúc cô đến nơi Mặc Tông đã đợi rất lâu rồi.

“Đồng Đồng đâu?” Cố Khê Kiều ngồi xuống đối diện anh ta.

“Hệ thống miễn dịch của con bé quá kém, không thể ở bên ngoài quá lâu, bây giờ còn đang ở trong phòng một mình.” Năm nay Mặc Tông mới chỉ khoảng ba mươi tuổi là thời điểm đang hăng hái lại vì một cô con gái mà làm cho tâm huyết mười năm bị hủy hoại trong giây lát, con gái lại mắc bệnh hô hấp nghiêm trọng, vợ cầm tiền chạy trốn, nhân viên công ty cũng giải tán, có người thậm chí còn cầm phương án của công ty anh ta chạy sang công ty đối thủ.

Từ trước đến nay trên đời có rất nhiều người dệt hoa trên gấm, người đưa than sưởi ấm ngày tuyết thì lại ít, sau khi trải qua những điều nóng lạnh của thói đời thì anh ta càng trưởng thành hơn. Hôm qua nghe thấy những gì Cố Khê Kiều nói làm cho anh ta dao động, anh ta có đầu óc, là một người quản lý thông minh, cũng là người biết nắm bắt cơ hội.

Anh ta cảm thấy cơ hội lần này nhất định có thể thay đổi cuộc đời của anh ta sau này.

C91 -




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch