Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Nhàn Nữ Hào Môn

Chương 85: Chạy bộ

Chương 85: Chạy bộ


Mạng lưới của công ty Mặc Tông vốn lấy game online làm chủ nhưng ánh mắt Cố Khê Kiều nhìn xa, kinh nghiệm kinh doanh cao hơn anh ta gấp mấy lần, tin tức kỹ thuật thông tin điện tử ngày càng phát triển, mạng lưới nhu cầu của thị trường không chỉ là về game online nữa, cô giải thích một chút những nghiệp vụ quan trọng, chủ yếu là game online, xây dựng trang web, tương lai có nhiều hướng phát triển hơn, mạng lưới thương mại điện tử, sản phẩm điện tử và các phần mềm mới khai thác.

Cô gộp những thứ này lại với nhau, chuẩn bị kế hoạch kinh doanh và kế hoạch tiêu thụ cho từng sản phẩm, thậm chí ngay cả những rủi ro khi kinh doanh trong tương lai cũng đã chuẩn bị phương án để đối phó.

Nhìn qua bản phương án gần như không có lỗ thủng gì nhưng vẫn lớn đều là những thứ Mặc Tông chưa từng nhìn thấy, cách kinh doanh vừa mạo hiểm lại mới lạ, anh ta đột nhiên hiểu ra, cô gái trước mặt không phải chỉ tùy tiện nói một câu, tài năng kinh doanh của cô cao hơn tất cả những người mà anh ta đã từng gặp.

Anh ta lật đi lật lại, mỗi câu mỗi chữ đều xem rất cẩn thận, quá trình của phương án làm cho đôi mắt anh ta tỏa sáng, dường như cuối cùng anh ta cũng xua tan được mây mù trước mắt, nhìn thấy được tia sáng.

Cố Khê Kiều lấy điện thoại ra nhìn về giá cổ phiếu lúc này, không khỏi lên tiếng: “Cái này anh Mục có thể mang về nhà xem.”

Mặc Tông lấy lại tinh thần, đến bây giờ anh ta vẫn không thể tưởng tượng nổi, kế hoạch kinh doanh vượt xa hiện thực này lại từ tay cô mà ra, nghĩ tới đây anh ta thở dài một hơi.

Mặc dù anh ta có thể làm được, cũng muốn liều mình một lần nhưng vẫn đưa tài liệu trong tay cho Cố Khê Kiều, cười khổ một tiếng: “Cô Cố, với bản thiết kế này của cô hoàn toàn có thể tìm người đầu tư tự đăng kí cho mình một công ty, tôi không thể chiếm tiện nghi của cô. Cô biết đấy, công ty của tôi chỉ là một cái vỏ rỗng, ngân hàng sẽ không cho tôi vay nhiều tiền như vậy, cho nên...”

Anh ta tự biết sức mình, giá trị của tài liệu này có giá rất lớn, được nhìn thôi cũng đã là phúc rồi, nếu như công ty của anh ta còn đang hưng thịnh có lẽ anh ta còn có thể vung tay đánh cược một lần.

Cố Khê Kiều đẩy phần tài liệu lại về phía Mặc Tông, cực kỳ bình tĩnh: “Anh Mục, tôi không thiếu tiền.”

Để chứng minh chuyện này, Cố Khê Kiều đưa anh ta đến một ngân hàng, lấy thẻ của mình ra để nhân viên ở quầy kiểm tra số dư còn lại, sau khi kiểm tra xong nhân viên phục vụ lập tức đưa hai người bọn họ đến phòng VIP, giám đốc ngân hàng tự mình chào đón.

Động tác này làm cho Mặc Tông giật mình nhưng vẫn im lặng đi theo sau Cố Khê Kiều.

Phải cần bao nhiêu tiền mới có thể khiến cho giám đốc tự mình chào đón đây?

Cố Khê Kiều không có ở lâu, bảo người chuyển cho Mặc Tông một nửa số tiền: “Mặc dù không phải quá nhiều nhưng đủ để vận hành thời kỳ đầu.”

“Cô Cố, cô không sợ cô cầm tiền chạy sao?” Mặc Tông sững sờ vì sự nhanh nhẹn dứt khoát của cô.

Vung tay một cái ném cho anh ta nhiều tiền như vậy, cô ấy to gan hay yên tâm vì có chỗ dựa vững chắc?

Nghe thấy anh ta nói như vậy, Cố Khê Kiều cầm ba lô lên: “Tiền đối với cháu mà nói chỉ là một con số, cháu tin tưởng ánh mắt của mình. Buổi tối cháu sẽ liên lạc lại, cháu phải lên lớp đây, nếu như đến muộn chủ nhiệm lớp sẽ phạt cháu.”

Làm người nếu như anh ta cầm tiền của cô chạy vậy anh ta phải có mạng để tiêu số tiền này!

“Ôi, cô đừng đi xe buýt, tôi đưa cô về trường học.” Mặc Tông cảm thán không thôi, chỉ cảm thấy số tiền trong tay nặng ngàn cân nhưng trong lòng lại cảm thấy cực kỳ hạnh phúc: “Cô Cố, sau này ông Mục đây nhất định sẽ lăn lộn cùng cô, cô đừng gọi tôi là anh Mục nữa, tôi thật sự không nhận nổi, cứ gọi tôi là ông Mục đi.”

C92 -




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch