Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Thành Thiên Kim Thương Giới

Chương 89: Từ hôn nhân đến nhẫn cưới

Chương 89: Từ hôn nhân đến nhẫn cưới


Ánh nắng vàng xuyên qua cửa sổ, chiếu lên người hai người trên giường, một nam một nữ đang ôm nhau ngủ say, dưới tấm chăn mỏng có thể mơ hồ nhìn thấy cơ thể quấn lấy nhau của hai người.

Đường Tĩnh Vân kiếp trước luôn cho rằng ôm một người thức dậy là một điều xa xỉ, với sự đa nghi và mạnh mẽ của cô, rất khó tưởng tượng ra cảnh cô và một người đàn ông ôm nhau cười vào buổi sáng, nhưng thực tế là kiếp này cô đã dễ dàng có được điều đó.

Lúc cô mở mắt, vừa hay nhìn thấy người đàn ông ôm mình đang mỉm cười, sự lạnh lùng trên người anh đã tan biến sạch, cô không nhịn được cong môi, nhẹ nhàng lên tiếng: "Chào buổi sáng!"

Khương Diệp cười, đưa tay bóp nhẹ gáy cô: "Không còn sớm nữa, mặt trời đã tới mông rồi!"

Đường Tĩnh Vân lườm anh: "Cũng không xem tối qua là ai làm loạn!"

Khương Diệp dùng tay tỉ mỉ phác họa khuôn mặt trong lòng mình, vẫn là đôi mắt quen thuộc, nhưng anh lại cảm thấy cô thay đổi rồi, đã có thêm chút cảm giác chân thật, sự xa cách và phòng bị trong mắt cũng đã giảm đi không ít, dáng vẻ của cô lúc này thật sự rất đẹp! Trên mặt vẫn còn vẻ non nớt, nhưng nét quyến rũ từ sự trưởng thành thì có như thế nào cũng không che giấu được.

Nhớ lại dáng vẻ rên rỉ, táo bạo và nhiệt tình của cô dưới người anh tối qua, nào còn vẻ lạnh lùng và cao cao tại thượng của ban ngày? Quả thực là một con yêu tinh! Nhớ tới sự nhiệt tình tối qua, anh đột nhiên cảm thấy bụng dưới nóng lên, vừa ngước mắt lên đúng lúc bắt gặp ánh mắt trêu chọc của Đường Tĩnh Vân, thế là liền cúi đầu hôn mạnh lên đôi môi đã tái nhợt của cô, hít lấy hương thơm của cô một cách bá đạo.

Hôn xong mới oán hận buông cô ra, trong mắt tràn đầy dịu dàng, đặt trán lên trán cô, cười nói: "Có trời mới biết hôm qua là lần đầu tiên trong đời tôi mất kiểm soát như vậy! Em nhất định là sinh ra để khắc anh!"

Đường Tĩnh Vân đẩy anh ra, lười biếng nói: "Đừng làm loạn, em buồn ngủ lắm.”

Khương Diệp biết mình tối qua quả thực đã làm loạn quá mức, nên buông cô ra rồi xuống giường, vừa mặc áo choàng tắm đã quăng trên giường, vừa dặn dò: "Em ngủ thêm lát đi, cũng không còn sớm nữa, anh đi làm bữa trưa cho em trước."

Đường Tĩnh Vân khẽ ừm một tiếng, nhìn thân hình khiến người và thần đều phẫn nộ của người đàn ông bị áo ngủ che khuất, bớt đi vài phần hoang dã, thêm vài phần tao nhã, trong đôi mắt phượng đẹp liền không nhịn được thoáng hiện lên ý cười.

Nhớ lại biểu hiện của người đàn ông này tối qua, bá đạo vụng về nhưng lại dịu dàng, hình như là bởi vì lần đầu tiên kết thúc quá nhanh, hai lần sau muốn chứng minh điều gì đó, nên đã lật qua lật lại cô một cách mạnh bạo rồi ra sức giày vò, mãi cho tới khi anh rửa sạch cho cô, cô liếc nhìn đồng hồ trên tường, thì đã là hai ba giờ sáng, quả thực đúng với câu nói lúc chạng vạng hôm qua, nghĩ tới đây cô liền không khỏi cong môi.

Cứ mải mê suy nghĩ như thế, Đường Tĩnh Vân lần nữa chìm vào giấc ngủ, cô không biết, khi cô ngủ khóe môi cô lại cong lên.

Đợi tới khi cô tỉnh dậy lần nữa thì đã là chuyện của mười giờ hơn, cảm thấy khóe môi mình đang bị ai đó nhẹ nhàng vuốt ve, vừa mở mắt ra đã thấy Khương Diệp đang nhìn mình với vẻ mặt dịu dàng, thấy cô mở mắt, anh cười nói: "Dậy đi, anh đã chuẩn bị xong bữa trưa cho em rồi.”

Đường Tĩnh Vân hiển nhiên biết lúc này trên người mình không mặc gì, thấy Khương Diệp cười híp mắt tựa vào đầu giường, chẳng có vẻ gì là muốn rời đi, cô liền trừng anh một cái: "Lưu manh!"

C92 -




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch