Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Trọng Sinh Thành Thiên Kim Thương Giới

Chương 92: Thanh xuân thật đẹp

Chương 92: Thanh xuân thật đẹp


Mặt Lục Hồng Vũ có chút ngớ ra, nhìn Khương Diệp với vẻ mặt dịu dàng, rồi lại nhìn bóng lưng yêu kiều kia, trong lòng tràn ngập đủ thể loại khó tin, vừa rồi mình không nhìn nhầm chứ, lão đại vậy mà lại nở nụ cười có thể nói dịu dàng như thế! Nếu vừa rồi chụp lại được khoảnh khắc đó, thì chắc chắn sẽ trở thành một trong mười chuyện khó tin nhất của Cục số 9!

Những chuyện bí ẩn như tiếng nhai truyền tới trong phòng giải phẫu lúc nửa đêm, hay bí mật không thể nói của bộ trưởng Giang và đội trưởng Tô các kiểu cũng chỉ là chuyện vặt vãnh, nào kinh khủng bằng nụ cười dịu dàng bí ẩn của sát thần Khương Diệp!

Mẹ kiếp, tốt xấu gì thì anh ta cũng là người trải qua nhiều trận chiến, có cái đầu cứng số một trong Cục số 9, vậy mà vừa rồi suýt chút nữa là bị dọa khóc bởi nụ cười dịu dàng kia?!!

Khương Diệp thấy bóng Đường Tĩnh Vân biến mất ở đầu ngõ, thì liền thu lại chút không nỡ trong lòng, quay đầu nhìn cấp dưới kiêm bạn thân của mình, thấy vẻ mặt anh ta như gặp ma, lạnh lùng khẽ liếc một cái, rồi lạnh giọng nói: "Còn không theo tôi vào, đứng đờ ra đó làm gì!"

Lục Hồng Vũ phát hiện Khương Diệp đã trở lại vẻ lạnh lùng ngày thường, thì ngược lại thở phào nhẹ nhõm, thế này mới đúng, đây mới là sát thần Khương Diệp được mệnh danh là diêm vương mặt lạnh của Cục số 9!

Anh ta vừa đi vào rồi tiện tay đóng cửa lại, vừa không nhịn được tò mò hỏi một cách dè dặt: "Lão đại, cô gái vừa rồi là ai vậy?"

Đột nhiên anh ta kêu lên một tiếng, không trách được sao hôm nay anh ta lại kinh ngạc như vậy, vì thực sự hôm nay anh ta đã gặp quá nhiều cú sốc, bởi vì anh ta tinh mắt phát hiện chiếc nhẫn bạch kim trên ngón áp út tay trái của lão đại nhà mình!

"Lão đại, sao anh lại đeo nhẫn! Còn đeo ở ngón áp út nữa!" Đột nhiên anh ta như đoán ra điều gì đó, nói với vẻ khiếp sợ: "Không phải chứ... không phải chứ... cái đó….."

Khương Diệp liếc nhìn Lục Hồng Vũ không có chút dáng vẻ chững chạc nào, u ám nói: "Nghe nói gần đây Cục số 9 tới một nhóm tân binh, người của bộ phận huấn luyện đang xin cấp trên cử người đi huấn luyện đấy, tôi thấy cậu nên đi mài giũa lại một chút.”

Lục Hồng Vũ lập tức thu lại biểu cảm trên mặt mình, trở lại vẻ chững chạc khi ở trước mặt mọi người: "Khụ, lão đại, anh xem tôi cũng là người sắp theo anh rời khỏi Cục số 9 rồi, nào còn cần phải tới nơi đó nữa, em vẫn là yên phận ngoan ngoãn đi theo anh là được rồi!" Nói đùa à, huấn luyện viên bộ phận huấn luyện dễ làm như vậy sao? Quả thực chính là nơi khổ sở nhất trong địa ngục trần gian, khổ không thể tả, anh ta không thèm tới lần thứ hai!

Khương Diệp thấy Lục Hồng Vũ đã điềm tĩnh không còn làm trò nữa, mới nhàn nhạt nói: "Vừa rồi là chị dâu cậu, sau này nhìn thấy thì phải tôn trọng một chút!"

Lục Hồng Vũ nhíu mày: "Lão đại, anh đây là dê già ăn cỏ non nha!" Mặc dù vừa rồi chỉ liếc nhìn, nhưng anh ta vẫn nhìn thấy vẻ non nớt trên khuôn mặt cô gái rời đi, nhìn thế nào cũng thấy nhỏ hơn lão đại rất nhiều!

Khương Diệp bây giờ cực kỳ không thích người khác nhắc tới tuổi tác của hai người, mặc dù biết Vân Vân trưởng thành sớm, nhưng khoảng cách tám tuổi đó không phải nói xóa là xóa được, thế là lập tức hừ lạnh nói: "Chúng tôi đã đăng ký kết hôn, Vân Vân là của tôi, ai cũng không cướp được!"

Khương Diệp sau khi để lại một tin chấn động như vậy thì thản nhiên đi vào phòng bên, Lục Hồng Vũ ngây người đứng tại chỗ hồi lâu mới hoàn hồn lại, anh ta vẫn luôn cho rằng lão đại sẽ không tìm được vợ trong tương lai, vậy mà giờ lại kết hôn nhanh như vậy, nếu tin này mà truyền ra ngoài, thì chắc chắn sẽ khiến mọi người kinh ngạc đến rớt mắt!

Nhớ lại lần lão đại bảo mình đem sổ hộ khẩu tới, liền chợt phát hiện hoá ra suy đoán lúc đó của anh ta là đúng! Anh ta vỗ trán, bảo mình bình tĩnh lại, rồi nhanh chóng đuổi theo bước chân của Khương Diệp.

C95 -




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch