Sớm mai thức giấc, người nọ mở bừng đôi mắt. Song, có lẽ từ nay về sau, không nên xưng hô y là Triệu Chí Kính nữa. Tại thế giới khác, kẻ này từng được tôn xưng Biên Bất Phụ, Thánh Hoàng mang thiên mệnh, uy chấn Đại Đường, đạp lên song long mà vô thượng, bá chủ một thời.
Đại Đường thế giới sụp đổ, luân hồi khởi động lại. Nhờ vào Minh Không ý chí tương trợ, Triệu Chí Kính vượt qua vô số vị diện, trải đường gian khổ trong hư không, cuối cùng tiến nhập một phương vị diện mới.
Khi tiến vào nơi này, thân thể đã vỡ nát, chỉ còn lại một chút chân linh trải qua tôi luyện vô cùng cường đại. Trước khi chân linh tiêu tán, bèn rơi xuống một ngọn núi, xâm nhập vào một đạo quan, đoạt xá thân thể một người.
Đêm khuya y đoạt xá thân thể. Trải qua một đêm hấp thu, y đã nuốt chửng linh hồn vốn có của thân thể này, chính thức hóa thân thành Triệu Chí Kính. Kẻ này, chính là nhân vật tiện nhân trong tác phẩm "Thần Điêu Hiệp Lữ" của Kim Dung.
Trong nguyên tác, Triệu Chí Kính là đệ tử của Thiết Chân Tiên Vương Xử Nhất, sư huynh của Doãn Chí Bình - đệ tử đời thứ ba của chưởng giáo Toàn Chân giáo. Xét về võ công, Triệu Chí Kính nhỉnh hơn Doãn Chí Bình một bậc. Bất quá, trong lòng y vẫn luôn có chút ghen tị khi thấy sư đệ được chọn làm chưởng giáo đệ tử.
Thế giới này, dường như chính là vị diện "Thần Điêu Hiệp Lữ". Nhưng sau khi hấp thu hết ký ức của Triệu Chí Kính, y - Triệu Chí Kính tân sinh này - không khỏi hít một hơi khí lạnh.
"Mẹ kiếp, đây là vị diện quỷ quái gì, hố cha thế này!"
Vốn dĩ, thời kỳ "Thần Điêu Hiệp Lữ" diễn ra vào thời Tống, cốt truyện chính xoay quanh việc kháng Mông Cổ tại Tương Dương thành. Nhưng tại thế giới này, mọi thứ lại khác biệt hoàn toàn.
Mông Cổ vẫn tồn tại, nhưng không phải là thế lực tầm thường. Chúng là một đế quốc hùng mạnh, sức mạnh kinh khủng, ôm tham vọng bá chủ thiên hạ. Đại Hãn Mông Cổ lúc này là Thiết Mộc Chân, một siêu cấp cao thủ tu luyện ma công chỉ dành riêng cho dòng máu hoàng tộc, được xưng "Vực Ngoại Thiên Quỷ, Thôn Thiên Thương Lang".
Hai mươi năm trước, Thiết Mộc Chân đích thân dẫn đại quân Mông Cổ tấn công Trung Nguyên. Trong trận chiến với triều đình Bắc Tống, hắn đã giao thủ với đệ tử chân truyền của Hoa Hướng Dương lão tổ - một đại thái giám tu luyện "Quỳ Hoa Bảo Điển". Trải qua ngàn chiêu, Thiết Mộc Chân đã tiêu diệt đối thủ, khiến phòng tuyến Bắc Tống tan vỡ, vùng đất phía bắc Trung Nguyên rơi vào tay Mông Cổ. Triều đình nhà Tống phải rút về phương nam, kiến lập triều Nam Tống.
Thiết Mộc Chân tiếp tục nam hạ, song tại đây, hắn gặp phải sự kháng cự quyết liệt. Vương Trùng Dương, chưởng giáo Toàn Chân giáo, người đứng đầu Trung Nguyên ngũ tuyệt, đã đứng ra khiêu chiến Thiết Mộc Chân. Hai người đại chiến bên ngoài Tương Dương thành. Trận chiến kinh thiên động địa, Vương Trùng Dương dùng "Tiên Thiên Công" đối kháng "Thiên Ma Công" của Thiết Mộc Chân, cuối cùng cả hai đều bị trọng thương. Vương Trùng Dương trở về Toàn Chân giáo, không lâu sau thì qua đời. Nhưng trước khi lâm chung, ông đã dùng nốt sức lực cuối cùng, đánh tan "Hàm Mô Công" của Âu Dương Phong.
Thiết Mộc Chân rút quân về vực ngoại, ẩn cư không lộ diện. Những năm gần đây, hắn chỉ chuyên tâm dưỡng thương. Quân Mông Cổ chuyển hướng tấn công sang phía tây, nhắm vào châu Âu. Trong khi đó, tại phía nam Trung Nguyên, Mông Cổ giao chiến với Nam Tống thông qua tam đại thuộc quốc.
Đông Bắc tam tỉnh, Hà Nam, Hà Bắc, Sơn Đông, Sơn Tây, phần lớn thuộc về lãnh thổ nước Thanh. Khu vực quanh Tây An, cùng một phần Thiểm Tây, Cam Túc thuộc về nước Kim. Vùng tây bắc, vốn là lãnh thổ các bộ lạc Thổ Phồn, nay bị thu hẹp, chia cắt giữa Liêu, Kim và Nam Tống. Tây Hạ càng thêm thảm hại, lãnh thổ thu hẹp hơn một nửa, kẹp giữa Kim, Liêu và Nam Tống. Đại Lý vẫn giữ nguyên lãnh thổ Vân Nam, Quý Châu.
Liêu, Kim và lưỡng Tống vẫn là những thế lực chủ yếu trong khu vực. Trong khi đó, nước Thanh - một thế lực mới nổi - xuất hiện sớm hơn so với lịch sử, cùng với các thuộc quốc Mông Cổ, thường xuyên giao chiến với Nam Tống.