Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tự Mình Tu Thành Người Đuổi Quỷ

Chương 488: Chủ nhân cứu em với

Chương 488: Chủ nhân cứu em với
Mặt 6 điểm của xúc xắc rất mạnh.
Chỉ cần đạt 6, ác linh sẽ chết ngay lập tức.
Tuy nhiên, điều này cần một chút may mắn.
Không may...
Vận may của Phong thư không được tốt.
Nó lắc phải 1...
Theo thông tin mà bà Senna cung cấp khi Đỗ Duy nhận xúc xắc, điều gì đó chưa biết sẽ xảy ra khi xúc xắc lắc được 1 điểm, nhưng phần lớn người sử dùng đều đã chết một cách bí ẩn.
Phong thư trầm mặc...
【ĐKM! Tại sao vận may của Phong thư tôi lại tệ đến vậy?】
[Tôi muốn 6!】
Ngay khi hai dòng chữ hiện ra, phong thư đã biến thành.
Đột ngột, ngay cả sương mù cũng ngưng đọng.
Trên mặt đất, một đống tro tàn bị gió thổi bay lên cao.
Con xúc xắc và 2 lá bài Joker rơi trong đống tro tàn.
Nhưng ngay sau đó, Phong thư vừa biến thành tro bụi, lại xuất hiện.
Nó lại hồi sinh.
Lại tung xúc xắc.
[Tôi không tin, cho tôi 6! Tôi muốn 6! Tôi muốn 6!】
Lũ ác linh lại xác định mục tiêu, nhắm về phía phong thư.
Mà lần này xúc xắc liên tục quay, cuối cùng đi qua 1, 2, 3, 4 và 5 dưới ánh mắt háo hức của Phong thư.
Nhưng đến 6, như thể kiệt sức, lại quay trở lại 5.
Ngay khi xúc xắc ngừng quay, sương mù xung quanh lập tức đông cứng, ác linh chuẩn bị chạm vào phong thư cũng bị một cỗ lực lượng kỳ dị ngăn cản.
Khi quay đến 5, ác linh sẽ ngừng tấn công, nhưng lần tấn công tiếp theo sẽ còn kinh khủng hơn.
Nói nôm na chính là để buff cho ác linh.
Buff x2...
Phong thư: …
Dòng chữ lại xuất hiện trên trang giấy.
[Không thể xác định số lượng ác linh trong hang động, hơn nữa lũ quỷ này dường như không phải là ác linh, mà giống như một dạng tồn tại nào đó được cố ý tạo ra.】
[Phải tới hàng nghìn.】
[Hàng ngàn ác linh còn được buff x2, lá bài Joker hình như không có tác dụng nào, dù sao, nó không được chính chủ nhân sử dụng.】
[Phong thư không tin. Tôi muốn đặt cược một lần nữa. Tôi phải lắc được 6 điểm.】<.b>
Xúc xắc lại lắc lư.
...
Vài phút sau, Phong thư dường như bị ảnh hưởng bởi xúc xắc.
Nó khao khát con số 6 xuất hiện.
Lắc xúc xắc hết lần này đến lần khác.
Hầu hết là 1. Thỉnh thoáng là 5, 2 và 3.
Con số 4 tồi tệ nhất, không lắc ra lần nào.
Quá sức tệ hại.
[CLGT?】
[Vận may của phong thư sao còn tệ hơn cả chủ nhân?】
[Chẳng lẽ đây là nguyên nhân tôi thua kém Cái Bóng?】
[Chúa ơi... tôi chỉ muốn 6 điểm!】
Phong thư gần như sụp đổ.
Những ác linh xung quanh, vừa mới nãy vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận của nó, nhưng giờ đã phát triển theo chiều hướng không thể kiểm soát.
Mỗi khi lắc đến 5, sẽ buff sức mạnh cho ác linh.
Buff x2...
Điều quan trọng nhất là Phong thư phát hiện, xúc xắc không còn ảnh hưởng đến ác linh được nữa.
Khi lắc xúc xắc được 5 điểm lần cuối.
Những ác linh đó lại được buff sức mạnh, nhưng không ai trong số chúng dừng lại.
Roẹt...
Một bàn tay thối rữa nắm lấy Phong thư, đột ngột xé toạc nó.
Phong thư mang theo lá bài joker và xúc xắc điên cuồng chạy trốn.
[A... em sắp chết rồi chủ nhân ơi, phong thư chính là tay sai trung thành nhất của ngài!】
[Chủ nhân cứu em với!】
Song nó không biết nói, chỉ có thể hiển thị dưới dạng chữ viết.
Không phát ra âm thanh, nên chủ nhân của nó, Đỗ Duy cũng không thể nghe thấy.
Lúc đến thì hung hăng, táo tợn; lúc chạy thì như chó nhà có tang.
Khi chiếc Phong thư lao ra khỏi đường hầm, nó gần như bị xé ra từng mảnh và bị cắt xén.
Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên……
Ở vị trí phía trước, xuất hiện một người đàn ông mặc đồng phục linh mục màu đen với vẻ mặt lạnh lùng.
Đó là Đỗ Duy, chủ nhân của nó.
Phong thư mừng như điên.
[Chủ nhân, em là phong thư! Phía sau có rất nhiều ác linh, nơi này thật kinh khủng.】
Tuy nhiên, điều khiến nó bất ngờ làĐỗ Duy vừa mới tiến lên một bước, mặt liền tái mét, lập tức quay đầu bỏ chạy không chút do dự.
【Chủ nhân?? Đừng chạy mà!】
Phong thư lập tức bay theo.
Màn sương mù đen từ phía sau lan tràn như thác lũ.
Trong màn sương, có vô số đôi cánh tay mục nát.
Những ác linh đó dường như chỉ có thể di chuyển trong sương mù.
Phong thư vẫn đuổi theo Đỗ Duy.
Nhưng dần dần, nó phát hiện ra điều gì đó không ổn.
[Tại sao chủ nhân không nói lời nào đã chạy rồi, không mắng gì mình, không giống phong cách của chủ nhân…]
[Có gì đó không đúng...]
[Chủ nhân này không có liên hệ gì với Phong thư, khế ước bán thân mà tôi đã ký không phải ký với hắn.】
Nhưng khi Phong thư nghĩ đến điều này, nó thấy phía trước đã không còn đường.
Nó đã bị một Đỗ Duy giả khác đưa vào ngõ cụt.
[Đồ giả mạo chết tiệt.】
Phong thư giận run, lá bài Joker đại diện cho ước nguyện lập tức lơ lửng ngay bên cạnh.
[Phong thư ước kẻ giả mạo này lập tức chết.】
C
Nhưng điều ước vẫn chưa được thực hiện.
Một lòng bàn tay nhợt nhạt vươn ra và từ từ cầm lấy là bài Joker.
"Mày khiến tao rất thất vọng."
Giọng nói lạnh lùng của Đỗ Duy vang lên.
Phong thư theo bản năng sợ hãi: [Chủ nhân, sao ngài lại xuống dưới này, sao không đợi phong thư ở trên đó ạ?】
Đỗ Duy nhìn lướt qua rồi thờ ơ nói: "Bởi vì tao tìm thấy một thứ rất thú vị. Cái cân dường như có liên quan đến 72 Trụ Ma Thần của Solomon."
Phong thư khẽ run lên, phát hiện hoa văn kim đồng hồ trên mu bàn tay phải của Đỗ Duy toát ra khí tức quỷ dị, kim đồng hồ đang quay.
Điều này chưa từng xảy ra.
[Chủ nhân, trạng thái của ngài hình như có chút không ổn, dựa theo tính cách của ngài, ngài sẽ không xuống dưới này.】
Đỗ Duy gật đầu: "Đúng là như vậy, nhưng tao thấy vài hình ảnh, nên không thể không xuống."
Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía sau.
Đám sương mù đen đó đã lan rộng.
Đúng lúc này, Đỗ Duy đứng trước phong thư, ánh mắt vẫn bình tĩnh, không hề hoảng sợ.
Phong thư sau lưng gần như muốn khóc.
[Phong thư đã khiến ngài phải thất vọng, lũ ác linh kia đã được buff rất nhiều, ngài phải cẩn thận!】
[Phong thư cảm thấy xúc xắc có vẻ không ổn.】
Đỗ Duy trầm ngâm cầm lá bài Joker ở tay phải, đeo mặt nạ bằng tay trái.
Cái Bóng hiện lên từ trong bóng của hắn.
Hai tay cầm 2 con dao nhọn, trên cổ treo một quả bóng bay to màu đỏ, trông cực kỳ buồn cười.
Đỗ Duy chậm rãi nói: "Ngay từ đầu tôi đã bị 72 Ma Thần nhìn chằm chằm. Cái gọi là cổng địa ngục, thậm chí là cổng trên lá bài Joker, đều dính líu đến nhau."
"Đồng hồ của Lamer cho tôi khả năng nhìn thấy tương lai, nhưng càng biết nhiều thông tin, càng cảm thấy năng lực này có vấn đề."
"Mọi thứ tôi thấy là những gì nó muốn tôi thấy."
"Tôi đã suy nghĩ về những gì nó muốn tôi làm, song vẫn chưa tìm ra, nhưng đã phát hiện ra một chuyện."
"72 Ma Thần của Solomon, mặc dù nó tồn tại trên phương diện khái niệm."
"Nhưng giữa chúng cũng có những mâu thuẫn."
"Hình ảnh vừa rồi nó khiên tôi thấy, tất cả chúng đều muốn tôi trở thành vật tế."


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch