Chương 489: Những gì Đỗ Duy thấy Ở dưới lòng đất. Khi Đỗ Duy vừa mới nói xong, Cái Bóng bèn tiến lên một bước, trùng điệp lên hắn. Lá bài Joker được phát động. [Kể từ giờ, Cái Bóng sẽ có năng lực sử dụng sức mạnh của Pennywise, nó sẽ nhốt tất cả các ác linh trong màn sương mù đen vào cánh cửa, điều này sẽ kết thúc.】 Joker không ngừng run rẩy. Nhưng không phải trực tiếp đối đầu với ác linh trong màn sương mù đen, tỷ lệ thành công của điều ước này khá cao. Ngay sau đó, Cái Bóng bước ra khỏi trạng thái trùng điệp với Đỗ Duy. Ngay sau đó, nó tan biến vào bóng tối. Đám sương mù đen đó tiếp tục vẫn lan tràn về phía Đỗ Duy, nhưng với hai con dao sắc bén trong tay, Cái Bóng cùng quả bóng bay màu đỏ lơ lửng trên đầu hiện lên trong đám sương mù. Lúc trước khi ở trạng thái đỉnh cao, nó đã có thể đánh ngang với ác linh trong lá bài Joker. Nhưng về sau, ác linh Đỗ Duy suýt chút nữa đã đánh nó thành rác rưởi. Ngoài ra, gần đây Đỗ Duy đã không kết thù với tà giáo nào, nên Cái Bóng hồi phục sức mạnh rất chậm. Nhưng giờ thì khác, có Pennywise là nguồn sức mạnh, sức mạnh của Cái Bóng trực tiếp tăng mạnh. Phong thư nhìn Cái Bóng trong sương mù, giết ác linh như giết ư gà, ghen tỵ đến phát điên. [Pennywise là pin của ác linh chủ nhân, Cái Bóng chính là một tên khốn. Nó có tài đức gì, lại có thể sử dụng những đồ của ác linh chủ nhân.】 Đỗ Duy vô cảm nhìn màn sương mù. Quay đầu hỏi phong thư: "Vừa rồi mày đã nhìn thấy tao khác?" [Dạ đúng thưa chủ nhân, vừa rồi phong đã bị một kẻ giả mạo mang đến đây, nếu không, phong thư lúc này đáng lẽ đang mật báo tin tức cho ngài.】 Đỗ Duy trầm ngâm gật đầu: "Xem ra do tao xuống đây, nên nó đã xuất hiện sớm." Mười phút trước, Đỗ Duy đang ở trên mặt đất chờ phong thư quay về. Hoa văn kim đồng hồ trên tay phải của hắn đột ngột thay đổi, kim đồng hồ bỗng quay. Cảnh tượng chết chóc có thể được nhìn thấy trong trạng thái Quỷ Nhãn lại xuất hiện. ... Cảnh tượng rất khó chịu. Đỗ Duy nhìn thấy mọi điều phong thư đã trải qua, cũng thấy do mình không đi xuống, mà dẫn đến phong thư tử vong. Hắn trong cảnh tượng đó dường như muốn rời đi, nhưng lại nghe thấy một giọng nói xa lạ đầy cám dỗ. Âm thanh có ở khắp mọi nơi, khiến hắn vô cùng đau đớn. Cuối cùng, tất cả mặt đất quanh cột mốc đều sụp đổ. Hắn đột ngột bị giọng nói kì lạ kéo đi, rơi xuống dưới. Dưới đất, trên một tế đàn rất lớn để rất nhiều cỗ quan tài. Thanh âm quỷ dị dường như đang ca ngợi thứ gì đó. Vị trí trung tâm nhất là một quan tài bằng đá, quan tài bị mở ra, sau lưng có một bức tượng dựng thẳng đứng, cao khoảng 5 mét. Mặc áo dài, đeo mặt nạ. Tay cầm một chiếc mặt nạ khác. Chính giữa tượng có một cái cân bằng vàng. Sau đó, tình huống trong cảnh tượng tử vong trở nên rất khó giải thích. Đỗ Duy nhìn thấy một hắn khác bước ra từ bóng tối, cán cân nghiêng theo, rất nhiều ác linh trở thành quả cân, và hắn chết dưới sức mạnh của cán cân. Người kia lấy hết đồ trên người hắn, rồi biến mất. ... Vào lúc này, Cái Bóng cũng đã nhốt các ác linh vào cánh cửa bên trong cơ thể của nó. Sương mù đen cũng bị nhốt. Với một tiếng rầm, cánh cửa đóng lại. Khung cảnh xung quanh đã trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều. Điều ước đã kết thúc. Hơi thở của Cái Bóng yếu dần, nó đi tới trước mặt Đỗ Duy rồi trực tiếp trùng điệp với hắn. Từ đầu đến cuối, nó không hề liếc nhìn phong thư, đầy vẻ khinh thường. "Đi thôi, để tao xem cái cân này rốt cuộc là cái quái gì." Nói xong, hắn kiên định bước về phía trước. Phong thư theo sát phía sau. [Chủ nhân, ngài mặc kệ kẻ giả mạo sao?】 Đỗ Duy khinh khỉnh nói: "Tại sao phải bận tâm đến nó? Sớm muộn gì nó cũng sẽ xuất hiện, không cần phải để ý." Thú thật…… Đỗ Duy không quan tâm lắm đến kẻ giả mạo. Điều giờ hắn quan tâm hơn là Đồng hồ của Lamer, cũng chính là đồng hồ cổ, có phải cùng loại với cái cân hay không? Theo thông tin đã biết thì đồng hồ cổ đã từng là nơi giam giữ vật phẩm nguyền rủa. Nhưng nó lại là đồng hồ của Lamer. Nữ tu đại diện cho nguyền rủa là một ý niệm khác của Ma thần Valak. Giữa hai bên, rõ ràng là trạng thái thù địch. Hơn nữa, thứ trong đồng hồ cổ là 1 cánh tay. Cái cân chắc cũng là thứ ở sau cánh cổng địa ngục. Nhưng thực tế, trên thế giới này không có địa ngục. Chỉ có cổng địa ngục. Phía sau cánh cổng là 72 Ma Thần của Solomon. Đỗ Duy tin đến 90% cái cân chắc có liên quan đến Ma Thần. "Hy vọng suy nghĩ của mình chính xác, nếu giữa Ma Thần thật sự có xung đột, vậy tôi có thể dùng cách cũ dùng để đối phó ác linh, để đối phó chúng." Nói xong câu này, Đỗ Duy lại nghĩ: "Cảm giác bị Ma Thần nhìn chằm chằm, tôi đã chịu đủ rồi. Tôi không muốn giãy dụa cầu sinh, hoặc là tôi giết hết chúng, hoặc bị chúng giết chúng!" Dù là Đỗ Duy hay ác linh Đỗ Duy, đều có cùng quan điểm - Tôi ghét thế giới này. Lý do ghét, đó là bởi vì thế giới này thật sự rất xấu xa, ác linh vô cùng phiền phức. Hắn không thể điều khiển vận mệnh của mình, thậm chí sau khi chết, hắn chắc chắn trở thành ác linh. Tất nhiên…… Đỗ Duy biết rõ nếu mình chết, tỷ lệ hắn trở thành ác linh không cao lắm. Nhiều khả năng, hắn sẽ trực tiếp trở thành con rối của đồng hồ Lamer. Chết cũng phải làm theo ý niệm của nó, thực hiện mục đích của nó. Hắn chịu đủ rồi... ... Ở bên trong hang động. Đỗ Duy vẫn đang bước đi. Hắn đeo mặt nạ, vô cảm nhìn phù điêu một người đàn ông đeo mặt nạ ở trên đỉnh đầu. Hai người rất giống nhau. Điều khác biệt là đối phương là kẻ đã chế tạo mặt nạ, một tồn tại đáng sợ đã tồn tại từ khi Vanity được thành lập. Bí ẩn và sức mạnh của đối phương đã vượt qua nhận thức của Đỗ Duy. Người đàn ông đó mạnh hơn hắn Matthew một bậc. Đỗ Duy vẫn im lặng, tiếp tục đi về phía trước. Phong thư lơ lửng bên cạnh dường như cũng nhận ra trạng thái của chủ nhân nó vô cùng ức chế, nên không dám nịnh nọt nữa. Từng mặt phù điêu đối diện với từng mặt cổng địa ngục. Đỗ Duy nhìn từng cái, cuối cùng rốt cuộc nhìn thấy một cánh cổng địa ngục rất quen thuộc. Sợi xích dày quấn chặt vào cánh cổng. Rất nhiều khuôn mặt người cứ như mọc trên cánh cổng, lộ vẻ sầu thảm. Dù là phù điêu, lại có thể khiến người ta nhớ đến hình ảnh khủng khiếp kia. Đỗ Duy cười khó hiểu: "Thật nực cười..." Cách nhấn mạnh này gần giống với ác linh Đỗ Duy. Trong sự lịch thiệp lại chứa sự lãnh huyết. Sau đó hắn bước ra khỏi hang hầm. Phía trước thình lình xuất hiện một tế đàn rất lớn. 6 cỗ quan tài đặt đồng thời xung quanh tế đàn, phía trên tế đàn đặt 1 quan tài đá rất lớn, đó là chiếc mà người tạo ra mặt nạ đã đặt thi thể của Carlos vào. Nhìn ra phía sau, còn lại một bức tượng khổng lồ của người tạo ra mặt nạ. Ở giữa bức tượng, treo một cái cân bằng vàng. Đúng lúc này, ở phía sau Đỗ Duy đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt tái nhợt, một hắn khác. Ngay khi xuất hiện, “hắn” bèn cầm dao nhọn đâm về phía Đỗ Duy. Cảnh tượng này quá sức phi lý. Phong thư lẽ ra nên cảnh cáo Đỗ Duy, lại không phát hiện được gì.