Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Túng Tình Đô Thị

Chương 43: Tuyên chiến với xử nam (Phần ba)

Chương 43: Tuyên chiến với xử nam (Phần ba)


Một cô gái xinh đẹp không một mảnh vải che thân đứng trước mặt, chỉ cần là đàn ông bình thường sẽ không khống chế nổi.
Hơi thở của Tiêu Vân trở nên gấp rút. Thân thể của Hà Mộng Trúc dường như có một loại ma lực thần kỳ đang hấp dẫn ánh mắt của hắn.
Thân thể uyển chuyển mê hoặc, trơn bóng như bạch ngọc, mơn mởn động lòng người. Bộ ngực khiến người ta kinh tâm động phách, eo thon tinh tế, hai chân nở nang, rừng cây màu đen ở giữa… Giống như một bức họa tràn ngập ma lực. Tiêu Vân nhìn mà thấy miệng đắng lưỡi khô, hắn cảm thấy dường như dục vọng của mình ngày càng mãnh liệt, mãnh liệt đến mức hắn căn bản không cách nào khống chế…
- Cô… không nên ép tôi, khả năng kiềm chế của tôi có hạn!
Tiêu Vân cố gắng thu hồi ánh mắt, cố nén dục hỏa của mình.
- Không có ai cần anh kiềm chế, tới đi, là tôi tự nguyện.
Hà Mộng Trúc nằm trên giường, nhắm mắt lại. Giây phút nhắm mắt, hai hàng lệ chảy ra từ mắt, nhỏ lên gối đầu.
Người đẹp như ngọc, ngọc thể đang nằm, da thịt trắng hơn tuyết, không một mảnh vải…
Mình phải làm thế nào? Nhìn thấy cảnh tượng này, Tiêu Vân lại không biết phản ứng thế nào. Mặc dù hắn trở nên cường đại, nhưng nói cho cùng vẫn là một xử nam! Làm? Hay không làm? Hai ý thức tranh đấu kịch liệt trong đầu Tiêu Vân.
- Tới đi, nếu không tôi sẽ coi thường anh!
Thấy đã lâu mà Tiêu Vân không có động tĩnh, Hà Mộng Trúc nói.
Tiêu Vân rốt cuộc không nhịn được! Nói cho cùng, hắn vẫn chỉ là một xử nam 23 tuổi! 23 tuổi, vẫn là xử nam, điều này trong mắt một số người gần như không thể tưởng tượng được. Hà Mộng Trúc làm như thế, căn bản chính là khiêu chiến sự nhẫn nại cực hạn của một xử nam! Mà xử nam bình thường đều không có tính nhẫn nại gì.
Đây là chính cô ta muốn, cũng không nên trách hắn!
Cảm nhận được mùi thơm ngát nhàn nhạt truyền đến từ trên người thiếu nữ, Tiêu Vân cảm thấy chỗ nào đó trên người mình đang có một ngọn lửa dâng lên. Rốt cuộc không kìm nén được, hắn nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình, nhào tới hai tay bóp chặt lấy thân thể xinh đẹp của Hà Mộng Trúc. Cảm giác thiếu nữ hơi run rẩy, Tiêu Vân xúc động trong lòng, hôn như mưa lên gương mặt, tai và tóc rối bời của thiếu nữ…
- A… anh đi ra! Đừng đụng vào tôi… không muốn…
Vốn cho rằng mình đã không còn để ý tới chuyện này, nhưng nước tới chân rồi, Hà Mộng Trúc mới phát hiện thân thể của cô căn bản vẫn không có cách nào tiếp nhận một người đàn ông xa lạ xâm nhập. Cô liều mạng giằng co, kháng cự Tiêu Vân xâm phạm.
Tiêu Vân càng thêm phiền muộn, cô gái xinh đẹp như thế, lúc XXOO với mình trong đầu lại đều là cái bóng một người đàn ông khác, là đàn ông đều sẽ không chịu nổi.
Giây phút này, trong mắt Tiêu Vân, Hà Mộng Trúc dường như biến thành Trương Hảo, không phải Trương Hảo cũng như thế hay sao? Cho dù lúc ở chung với hắn, trong đầu cô ta chỉ sợ cũng không nghĩ tới hắn. Hiện giờ, đối với cô gái đang cố gắng kháng cự hắn, hắn đột nhiên sinh ra một cảm giác chinh phục và chiếm hữu một cách mãnh liệt.

Thân thể Tiêu Vân nhìn qua mặc dù có vẻ hơi gầy yếu, nhưng sức lực lại mạnh mẽ khác thường. Sau khi bị hắn ôm lấy, Hà Mộng Trúc cảm giác như mình không có cách nào phản kháng.
“Hà Mộng Trúc, cam chịu số phận đi, tất cả không phải đều là lựa chọn của bản thân cô sao?”
Trong đầu xuất hiện suy nghĩ này, rốt cuộc Hà Mộng Trúc từ bỏ chống cự, hai mắt nhắm lại, lông mi thật dài rung động, nước mắt như sương không thể khống chế mà rơi xuống, thấm ướt ga giường phía dưới.




trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch