Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Túng Tình Đô Thị

Chương 44: Tuyên chiến với xử nam (Phần bốn)

Chương 44: Tuyên chiến với xử nam (Phần bốn)


Tiêu Vân tựa như một cậu bé hiếu kỳ tự nhiên đi đến một vùng đất thần bí, khó khăn lắm mới tìm kiếm được đúng cửa động để đi vào, vậy mà sau đó lại có cảm giác trắc trở khó đi. Hà Mộng Trúc cũng chau mày, dường như đang cố nén đau đớn... động tác của Tiêu Vân dần dần thành thục, hai hàng lông mày của cô theo đó cũng dần dần giãn ra, toàn thân đều ửng hồng, rõ ràng là đã động tình nhưng lại sợ xấu hổ nên cứ cố gắng nén lại cảm xúc, ô ô a a chứ không nói thành lời...
Tinh hoa cất giữ suốt hai mươi ba năm rốt cuộc cũng hoàn toàn phát*** hết ra trong một lần xuất kích cuối cùng. Tiêu Vân cảm giác dường như mình đã nhảy lên đến đỉnh***. Loại cảm giác tuyệt diệu như vậy trước đây hắn chưa từng được trải qua. Khoảnh khắc đó, khoái cảm chinh phục lan tỏa đến khắp cơ thể hắn.
Từ nay về sau, mình đã là một người đàn ông thực thụ rồi! Cái mũ quy chụp xử nam cuối cùng cũng bị quăng ra tận Thái Bình Dương rồi!
Đúng như Hà Mộng Trúc nói, cô thực sự là xử nữ, xử nữ chính hiệu!
Trên ga giường có những vệt máu đỏ tươi, diễm lệ như những đóa hoa đào, đỏ đến chói mắt.
Hà Mộng Trúc nằm gối đầu lên người hắn, khóc thút thít. Hôm nay, cô đã thực sự mất đi thứ quý giá nhất của mình, trao thứ đó cho một người cô không quen biết, cũng không thích. Tuy cô biết rằng toàn bộ những điều này đều là do cô lựa chọn, nhưng một cô gái chân yếu tay mềm như cô có thể xoay chuyển được cái số phận hẩm hiu này hay sao? Anh Hổ, những thứ kiếp này Mộng Trúc không thể trao cho anh, hẹn kiếp sau sẽ dành cho anh!
Tiếng khóc thút thít của Hà Mộng Trúc đã kéo Tiêu Vân từ chốn khoái cảm cực lạc về lại hiện thực. Mãi đến lúc đó, hắn mới phát hiện ra rằng hắn chỉ toàn để hắn sung sướng mà lại không để ý đến cảm nhận của Hà Mộng Trúc. Cô ấy cũng giống hắn, cũng là lần đầu tiên mà!
Tiêu Vân không có kinh nghiệm gì nên động tác khó tránh khỏi sự thô lỗ. Hắn nhớ là lúc hắn đột nhiên xông vào nơi đó, hoàn toàn không có sự chuẩn bị gì. Lúc đó mà tiếp nhận thứ thô ráp của hắn, chắc chắn là rất đau rồi nhỉ? Vừa nghĩ tới đây, trong lòng Tiêu Vân liền cảm thấy áy náy với cô gái này.
- Cô...còn đau không?
Tiêu Vân khẽ gạt mái tóc mềm mại, nhẹ nhàng hỏi.
- Đừng động vào tôi!
Hà Mộng Trúc đột nhiên như bị điện giật, hất tay Tiêu Vân ra, trốn vào một góc giường. Cả người cô từ trên xuống dưới không có lấy mảnh vải che thân. Lúc này Tiêu Vân mới phát hiện ra chỗ đó của Hà Mộng Trúc đã sưng phồng lên, giữa hai chân đã đau đến mức không thể khép đùi lại được.
Xem ra là hắn đã quá thô lỗ rồi!
- Thật sự xin lỗi... tôi... tôi cũng là lần đầu tiên... cô...cô không sao chứ?
Tiêu Vân lắp bắp giải thích.
- Anh đã có được thứ anh muốn rồi, bây giờ anh hài lòng chưa?
Trong ánh mắt Hà Mộng Trúc đều là hận thù. Cuối cùng, cô cũng khóc thành tiếng.
- Nếu cô đã không thích, tại sao phải làm như vậy?
- Tôi được lựa chọn sao? Tôi cũng vì muốn cứu ba tôi! Nếu hôm nay anh không cần tôi, ba tôi có thể sẽ bị người ta chặt tay chặt chân, thậm chí còn có thể bị đánh chết. Ba tôi chỉ có một đứa con gái là tôi, tôi có thể thấy chết mà không cứu sao?
Dù sao thì cũng mất rồi, nên Hà Mộng Trúc không còn câu nệ gì nữa. Cô lớn tiếng nói với Tiêu Vân, dường như muốn đem toàn bộ phẫn uất và bất bình cất giấu trong lòng xả hết ra.
Quả nhiên có người ép cô ấy!
- Là Trần Nhược Thủy ư?
Giọng Tiêu Vân trở nên lạnh lùng.
Tiêu Vân nhìn qua suy nghĩ của Hà Mộng Trúc, biết trong lòng cô có một người tên là anh Hổ, đó chắc hẳn là người yêu của cô ấy. Thậm chí khi xxoo với Tiêu Vân, Tiêu Vân có thể nghe được trong đầu Hà Mộng Trúc vân luôn gọi tên người đó.
Người con gái mà hắn muốn, lúc đang xxoo với hắn trong đầu vẫn còn nghĩ đến người đàn ông khác! Hắn có được thân thể của cô ấy nhưng lại không có được trái tim của người ta, như thế khác gì đi chơi gái bao? Nếu như chuyện này đúng như hắn nghĩ, Tiêu Vân thề rằng sẽ dùng cách tàn khốc nhất để trả thù gã. Bởi Trần Nhược Thủy làm như vậy, chẳng khác gì khiến Tiêu Vân chia rẽ một đôi tình nhân, biến hắn thành một kẻ như gã.
Hà Mộng Trúc lắc đầu:
- Không phải ông ấy, ông ấy không ép tôi, mà ngược lại, tôi phải cảm ơn ông ấy mới phải!





trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch