Buổi chiều khi quân viễn chinh Đại Tùy bắt đầu vượt qua Tát Thủy. Vũ Văn Thuật cử Tả Đồn Vệ của Tân Thế Hùng bố phòng bên bờ sông Tát Thủy. tiếp nhận nhân mã của Tả Ngự Vệ, đề phòng người Cao Cú Lệ lại một lần nữa đánh ở Tát Thủy. Ba mươi vạn đại quân vượt sông không phải một chốc là có thể qua đấy. May mà đoạn này của Tát Thủy nước nông. Dù không cần thuyền, dựng cầu phao cũng có thể vượt được sông. Nhưng dù vậy, bởi vì thể lực binh lính thực sự không đủ, cho nên tốc độ vượt sông không nhanh.
Dưới sự chỉ huy của Tân Thế Hùng, Tả Đồn Vệ bày trận bố phòng ở bờ nam Tát Thủy.
- Yến Vân đâu? Sao không thấy hắn tới?
Tân Thế Hùng nhìn quanh một chút hỏi.
Có người thấp giọng nói:
- Yến Biệt tướng dẫn người ở bờ sông bên kia để duy trì trật tự vượt sông. Lúc trước đã sai người tới bẩm báo với Đại tướng quân rồi. Hắn nói lo lắng người Cao Cú Lệ tập kích từ bờ bắc, cho nên tạm thời chưa qua sông để hội hợp.
Tân Thế Hùng gật đầu, lúc này ông cũng không còn tâm trạng nào để tính toán với Lý Nhàn có hành động thất lễ nữa. Đại quân rút lui, nếu người Cao Cú Lệ không nhân cơ hội truy sát là không thể được. Từ sau khi Mạch Thiết Trượng tử chiến, ông mới được độc lĩnh một quân đấy, kinh nghiệm lý lịch trong Đại tướng quân các quân là nông nhất, cho nên bị các lão hồ ly đó xa lánh cũng là chuyện bình thường. Kỳ thực ông sớm đã dự tính được Vũ Văn Thuật sẽ để mình chặn phía sau, nhưng không nghĩ được ra lý do từ chối. Điều này khiến ông thấy tức giận, tức đến nỗi muốn chửi lớn một tiếng.
- Sai người đi nói với Yến Vân, chờ sau khi đại quân qua sông hết, đicuối cùng đi!
Tân Thế Hùng lạnh lùng nói.
Thân binh hô lên một tiếng, liền qua sông đi tìm Lý Nhàn.
Tân Thế Hùng nhìn các binh lính quân Tùy qua sông, nhìn binh lính Đại Tùy kiêu ngạo đó ai nấy đều cúi đầu không ra bộ dạng gì, trong lòng không khỏi dâng lên nỗi bi ai vô bờ. Nhớ lại mấy tháng trước đại quân trước khi vượt sông Liêu Thủy Bệ hạ đứng trước mặt đại quân khẳng khái nói chuyện. Khi đó, sỹ khí đại quân sao mà cao ngạo thế? Trận chiến đầu tiên Liêu Thủy, dù lão tướng quân Mạch Thiết Trượng tử chiến, nhưng cũng chính vì như vậy, mình mới có thể tiếp quản Tả Đồn Vệ từ tay Mạch Thiết Trượng. Lúc đó, ý chí của mình cao ngạo thế nào? Nhưng mấy tháng ngắn ngủi sau, ông cảm thấy mình giống như một người già đã ở tuổi xế chiều, toàn thân đều có bốc lên mùi hôi thối. Mùi này bây giờ bay khắp cơ thể tất cả mọi người quân Tùy.
- Tăng thêm du kỵ thám báo, tăng cường tuần tra nghiêm ngặt trong vòng 20 dặm!
Tân Thế Hùng hít sâu một hơi, lập tức chuyển ánh mắt về phía các bính lính đang vượt sông rời đi.
Đang nói, bỗng từ phía xa ba bốn kỵ nhân mã chạy tới, vừa phi ngựa và khàn giọng hô cái gì đó.
Tân Thế Hùng lắng tai nghe, lập tức tái mặt.
- Địch tập kích! Địch tập kích! Người Cao Cú Lệ!
Kỵ binh từ xa lớn tiếng hô lên. Đó là thám báo của ông cử đi lúc trước. Trong tiếng hô còn mang âm run rẩy, còn có nỗi sợ hãi vô cùng.
Nên tới vẫn phải tới rồi.
Tân Thế Hùng bỗng thấy cô đơn. Nếu mình chết trận, không biết trong sử sách tương lại sẽ ghi thế nào về mình?
- Thổi kèn! Tả Đồn Vệ, chuẩn bị nghênh địch!
Vứt bỏ tâm tư lung tung lộn xộn trong đầu, Tân Thế Hùng bước nhanh ra. Sau ông, mười mấy tướng lĩnh Tả Đồn Vệ ai nấy đều với vẻ mặt nghiêm nghị, họ cầm chắc hoàng đao ngang sườn, ngẩng đầu lên, nhìn về phía khói bụi mờ mịt nơi xa, ánh mắt dứt khoát.
………
…….
Đúng vậy, hơn mười vạn nhân mã Cao Cú Lệ từ bốn phương tám hướng lao tới. Mặc dù quân Tùy đã có sự phòng bị, nhưng các binh lính đã đói đến mức không còn sức chiến đấu nữa. Tả Đồn Vệ phụ trách cản phía sau đánh với quân địch hơn hai canh giờ, đánh lui được người Cao Cú Lệ không dưới 10 lần tấn công mãnh liệt. Nhưng cuối cùng vì người ít không đánh lại đông, lùi dần về phía sau lại lùi thẳng xuống bờ sông Tát Thủy. Sau lưng là nước, mà binh lính Đại Tùy chiến đấu lần này không thể sáng tạo kỳ tích, đối mặt với hơn mười vạn quân địch bao vây, họ muốn giết giặc, nhưng lực bất tòng tâm.
Vũ Văn Thuật lệnh cho Tả Võ Vệ Đại tướng quân Vương Nhân Cung dẫn quân chi viện Tả Đồn Vệ ngăn địch. Vương Nhân Cung cố ý kéo dài tới khi Tả Đồn Vệ đã rút lui tới bờ sông mới dẫn quân tiến lên. Sau đó lập tức lấy lý do bờ sông không có chỗ đứng lại lui xuống. Kết quả bởi vì các binh lính rút lui quá hoảng loạn mà bị người Cao Cú Lệ nhân cơ hội truy sát, thương vong vô số.
Chiến dịch này quân Tùy chết trận hơn ba vạn người. Tả Đồn Vệ Đại tướng quân Tân Thế Hùng tử chiến.
Vương Nhân Cung bị trúng mũi tên bắn vào vai, bỏ lại binh lính Tả Võ Vệ, dẫn mấy trăm thân binh bỏ chạy. Mà lúc này, bao gồm cả Tả Võ Vệ, Tả Đồn Vệ và Hữu Kiêu Vệ ở bên trong hơn bốn vạn binh lính đều đã bị bao vây.
Bờ bắc, Lý Nhàn bật người sang bên sông, thấy cảnh tượng thảm thiết ở bờ nam, vẻ mặt nghiêm nghị.
Lúc này còn lại ở bờ nam không qua sông được là nhân mã còn sót lại của Tả Đồn Vệ, phân nửa Tả Võ Vệ, một bộ phận Hữu Kiêu Vệ khoảng hơn bốn vạn nhân mã, Tân Thế Hùng chết trận. Vương Nhân Cung bỏ chạy, mất đi Đại tướng quân chỉ huy, nhân mã quân Tùy rối loạn. Các binh lính tranh nhau qua sông, lại bị người Cao Cú Lệ từ phía sau lao tới giống như bầy sói căn xé từng lớp từng lớp xuống.
Binh lính Đại Tùy có tố chất huấn luyện, cho dù là họ có thiện chiến, nhưng đói khát đã khiến họ mất đi sức lực chém giết, cũng không có ý chí chiến đấu không ngừng lao về phía trước, ngẫu nhiên có quan quân cấp thấp dẫn một đội nhân mã nhỏ phát động phản công người Cao Cú Lệ. Nhưng rất nhanh giống như một viên đá ném xuống chìm trong dòng nước lũ của người Cao Cú Lệ. Tướng quân cấp trung cấp và cấp thấp không ngừng nỗ lực tổ chức binh lính thành trận phòng ngự, nhưng lính Tùy đã bị mất đi ý chí và dũng khí, chỉ cố gắng liều mạng chen chúc xuống giữa lòng sông, căn bản không quan tâm tới sự gào rú của họ.
Đại đội người Cao Cú Lệ được trang bị vũ khí thô sơ như đàn sói xông lên, cắn xé hậu đội quân Tùy. Mỗi miếng cắn lên đều xé một mảng lớn da thịt xuống.
Những võ sỹ bộ tộc nhỏ Cao Cú Lệ đó bình thường căn bản không dám giao chiến với quân viễn chinh Đại Tùy. Nhưng lúc này, biết khí số quân Tùy đã tận, họ ai nấy đều bị vũ khí tinh xảo trên người binh lính quân Tùy hấp dẫn mà nổi dã tính. Trong tay múa may dao nhỏ chế tác thô sơ, trường mâu, thậm chí là cây gậy, mỗi cái đều có thể kích động tạo ra một vũng máu loang.
Tiểu đội quân Tùy có tổ chức, dưới sự chỉ huy của tướng tá cấp thấp, tổ thành một phương trận vừa chiến vừa lui. Nhưng bởi vì binh lính phần lớn chìm xuống sông căn bản không thể đi qua được. Đối mặt với chiến thuật đàn sói của người Cao Cú Lệ, họ hầu như không có đường sống phản kháng. Tả Đồn Vệ Tướng quân Tân Thế Hùng chính vì các binh lính mất đi sức chiến đấu mà tan tác, trong tan tác không ngừng ông tức giận nhằm ngăn cản binh lính chạy tán loạn mà bị người Cao Cú Lệ bắn một mũi tên mà chết. Có lẽ, người tướng quân đã từng muốn dẫn Tả Đồn Vệ đại triển quyền cước này trước khi chết trong lòng còn có nỗi bi thương vô hạn.