Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 335:

Chương 335

Lâm Phong Cứng Họng

truyenyy.com


Dịch: Nga.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

Lúc hắn đi vào phòng tắm thì Y Tuyết đã chuẩn bị nước tắm tốt rồi, thấy Lâm Phong tiến đến nàng liền thấp giọng nói với Lâm Phong:

- Thiếu gia muốn ta giúp cởi áo không?

Thời điểm nói chuyện đầu Y Tuyết có chút cúi thấp xuống, trên mặt nàng lộ ra vài phần ngượng ngùng.

Lâm Phong sửng sốt một chút sau đó xoa xoa đầu nàng cười, được mỹ nữ cởi áo tắm rửa hắn còn chưa có hưởng thụ qua loại đãi ngộ này bao giờ nha!

Thế nhưng Lâm Phong vẫn lắc đầu một cái nói:

- Không cần đâu, ngươi cứ đi làm chuyện của mình đi.

- Dạ.

Y Tuyết nhẹ gật đầu sau đó cúi đầu đi ra phòng tắm, nàng mang cửa phòng tắm đóng kỹ lại.

Lâm Phong cười lớn sau đó lập tức nhảy vào trong thùng nước kia, trong nháy mắt một cỗ cảm giác mát lạnh sảng khoái lan ra khắp toàn thân khiến hắn không nhịn được muốn phát ra tiếng rên rỉ.

Đại Nhật Phần Thiên Kinh là môn công pháp thôn phệ ánh sáng thái dương dẫn nhập vào trong cơ thể để rèn luyện ra chân nguyên dương hỏa, loại cảm giác bị thiêu đốt đó khiến Lâm Phong cảm thấy thống khổ không thể tả, kinh mạch cả người hắn phảng phất như sắp bị đốt hủy vậy.

Nhất là cách đây không lâu hắn vậy mà đem trọn mảnh rừng ở Đông Lăng đốt cháy, từ đó có thể thấy được cỗ liệt diễm kia nóng bỏng mãnh liệt tới nhường nào.

Bởi vậy khi Lâm Phong nhảy xuống nước là hắn liền có cảm giác như từ Địa Ngục đi tới Thiên Đường vậy, lỗ chân lông cả người hắn đều mở ra thư giãn vô cùng sảng khoái.

Đôi mắt hắn có chút nhắm lại, Lâm Phong phảng phất như say mê trong cỗ cảm giác mát lạnh này trong lúc bất tri bất giác hắn lại quên mất tất cả mà lâm vào tình trạng ngủ say, những ngày này Lâm Phong cũng thực sự quá mệt mỏi rồi nên hắn muốn hoàn toàn buông lỏng một chút.

Không biết thời gian đã qua bao lâu nhưng Lam Kiều cùng Y Tuyết tại bên ngoài đình viện đột nhiên cảm nhận được một cỗ nhiệt khí đập vào mặt, ánh mắt hai người không khỏi ngưng lại nhìn nhau, hai người lập tức hướng về phía phòng tắm nhìn lại.

- Y Tuyết, không phải hắn đang tắm sao?

Lam Kiều nhìn Y Tuyết hỏi một tiếng, khuôn mặt nàng tỏ ra rất nghi hoặc.

- Ân, hơn nữa còn là nước lạnh. Y Tuyết nhẹ gật đầu, nàng cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa.

- Vậy ngươi đi nhìn xem.

Lam Kiều giật giây nói ra thì thấy gương mặt Y Tuyết ửng đỏ lắc đầu nói:

- Muốn đi thì ngươi đi đi.

- Ta không đi.

Lam Kiều lắc đầu không nhìn bên kia nữa, nhưng mà cỗ nhiệt khí kia vậy mà càng ngày càng mãnh liệt khiến nội tâm hai người bọn họ đều hiếu kỳ vô cùng.

Lâm Phong rốt cuộc là đang làm gì trong đó?

- Y Tuyết nếu không thì chúng ta cùng đi xem nhìn.

Lam Kiều lại đề nghị nói ra nhưng Y Tuyết vẫn lắc đầu như cũ:

- Không đi.

- Ngươi không đi thì ta đi.

Lam Kiều kềm nén không được, nàng lập tức đứng dậy hướng về phía phòng tắm đi tới, nhìn điệu bộ của nàng dường như rất có khí khái hùng hồn nữa chứ.

Y Tuyết nhìn thấy bóng lưng của nàng thì ánh mắt lại lóe lên, nàng cũng rất tò mò muốn xem.

Vượt qua cửa ngoài cùng với bình phong Lam Kiều liền đi tới bên ngoài phòng tắm, lập tức một cỗ nhiệt khí nồng đậm hướng về phía nàng ập đến, bên trong cỗ nhiệt khí còn mang theo vài phần hơi thở nóng bỏng, điều này làm cho con mắt của nàng ngưng tụ lại. Đứng ở chỗ này so với đứng trong sân cảm thụ nhiệt khí thì nó mãnh liệt hơn nhiều lắm, cho dù là nước ấm sôi trào cũng không có nhiệt khí mãnh liệt như thế nha.

- Sẽ không có chuyện gì chứ?

Lam Kiều thầm nghĩ một tiếng trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Khi đến phòng tắm thì ánh mắt của nàng nháy mắt cứng lại, nàng chỉ thấy Lâm Phong mình trần ngồi im lặng ở trong phòng tắm, im lặng dựa vào thành bồn tắm.

Khiến người ta khiếp sợ chính là trên người Lâm Phong rõ ràng tồn tại một bộ đồ án thái dương trông rất sống động, bộ đồ án thái dương kia phảng phất như đang hấp thu thiên địa nguyên khí chung quanh vậy.

- Gia hỏa này đang tu luyện công pháp gì vậy nhỉ?

Lam Kiều thấy Lâm Phong trong lúc ngủ say mà vẫn không tự chủ tu luyện thì cảm thấy rất kinh ngạc, trên người hắn không ngừng bốc lên hơi nóng khiến nước trong cái bồn tắm kia không ngưng sôi trào, không ngừng bốc hơi bay mất.

Theo thân thể Lâm Phong nhìn xuống thì mặt Lam Kiều nháy mắt nghẹn đỏ bừng, nước trong bồn tắm bị bốc hơi hết nên toàn bộ thân thể không mảnh vải che thân của Lâm Phong đều lộ ra trước mắt của nàng, vừa rồi nàng bị hoa văn thái dương hấp dẫn nên không có phát hiện ra, thẳng đến lúc này nàng mới nhìn thấy một màn khó xử như vậy...Lúc này nàng cảm thấy xấu hổ vô cùng.

Đúng lúc này ánh mắt Lâm Phong đột nhiên mở ra, vừa mở mắt hắn đã thấy Lam Kiều đang nhìn chăm chăm vào mình.

- Ngươi đang làm gì đó?

Lâm Phong phun ra một đạo thanh âm khiến toàn thân Lam Kiều đột nhiên run rẩy, nàng ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt Lâm Phong đang nhìn mình không nháy một cái.

- Ah...

Trong miệng nàng phát ra một tiếng kêu bén nhọn, Lam Kiều quay người hướng về phía bên ngoài xông ra, nàng cảm thấy toàn thân nóng lên hận không thể tìm được một cái lỗ nào để chui vào.

Nàng đang làm gì đó? Lúc này nàng đang nhìn chằm chằm vào thân thể Lâm Phong, thật là ghê tởm mà tại sao Lâm Phong lại đột nhiên tỉnh lại chứ, nàng cảm giác mình như đang làm một tên trộm thì bị bắt được vậy.

Lâm Phong nghe thấy tiếng kêu của Lam Kiều thì hắn cũng ngẩn cả người, hắn lập tức cúi đầu thì thấy cái bồn nước đã bị bốc hơi hết rồi, nháy mắt sắc mặt Lâm Phong cũng trở lên đỏ bừng.

Ghê tởm? Tiếng kêu của Lam Kiều vang lên không ngừng giống như là Lâm Phong hắn làm cái gì bỉ ối với nàng vậy.

- Làm sao vậy?

Bên ngoài phòng tắm truyền ra một đạo thanh âm, đạo thanh âm này đúng là của Y Tuyết khi nàng nghe được tiếng kêu của Lam Kiều.

- Ngươi vào xem sẽ biết.

Thanh âm của Lam Kiều truyền đến khiến thân thể Lâm Phong cứng lại, lập tức hắn thấy Y Tuyết chạy vào, sau đó... Lại là một tiếng tiếng kêu bén nhọn vang lên, Y Tuyết bưng mặt đỏ bừng chạy ra ngoài để lại Lâm Phong cứng họng ở đó.

Các nàng hô cái gì? Ai khi dễ các ngươi chứ?

- Nữ nhân ghê tởm.

Lâm Phong nghiến răng nghiến lợi nói ra, Lam Kiều kia nhìn hắn chưa đủ hay sao mà còn mang theo Y Tuyết tiến vào nữa, thù này hắn nhất định phải báo..

Nhưng Lâm Phong lại lập tức bình tĩnh lại, hắn thấy nhiệt khí trong phòng tắm bốc lên cùng với bồn nước đang nhẹ nhàng sôi trào kia thì ánh mắt lóe lên bất định.

Cái này là do uy lực bá đạo của Đại Nhật Phần Thiên Kinh tạo nên, tắm rửa cũng có thể làm nước bốc hơi khô luôn.

Đối với việc vừa rồi trên người hắn xuất hiện thái dương hoa văn thì Lâm Phong hoàn toàn không biết gì cả. Hắn tưởng rằng sau khi tu luyện Đại Nhật Phần Thiên Kinh thì thể chất của hắn thay đổi như vậy, hắn có thể tự chủ sinh ra nhiệt khí.

Đương nhiên sau khi tắm rửa xong thì Lâm Phong cảm thấy toàn thân thư thái hơn rất nhiều, hắn cũng không có vội vã rời khỏi mà ở lại tự lấy cho mình một chút nước lạnh ngâm thêm một lần nữa mới hài lòng mặc quần áo, đi ra bên ngoài.

Lúc này Lam Kiều cùng Y Tuyết vẫn ở bên trong đình viện. Y Tuyết cúi đầu không ngừng nắm nắm ngón tay của mình, nàng không dám ngẩng đầu nhìn Lâm Phong gương mặt của nàng trở lên đỏ bừng.

Còn Lam Kiều thì ngược lại, nàng phi thường thoải mái nằm ở trên ghế đá nhắm mắt dưỡng thần trực tiếp bỏ qua Lâm Phong khiến Lâm Phong hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Hắn hai đời đều là thân xử nam vậy mà lại bị cô ta nhìn thấy mấy lần, hơn nữa còn lừa gạt Y Tuyết đến nhìn nữa chứ thật sự là quá ghê tởm quá vô sỉ mà.

- Ngươi không có gì muốn nói ư!

Lam Kiều mở to mắt nhìn Lâm Phong nói:

- Ngươi muốn ta nói cái gì?

- Ít nhất ngươi cũng nên xin lỗi ta chứ chứ.

Lâm Phong nhìn thấy thần sắc ngang tàn của Lam Kiều thì hắn rất là khó chịu.

- Tại sao ta phải nói xin lỗi.

Lam Kiều khinh thường nói:

- Không phải là nhìn mấy lần thôi à, ngươi có tổn thất cái gì không?

- Còn có, không phải ngươi cũng từng xem qua ta hay sao?

"..."

Lâm Phong im lặng một hồi sau đó lạnh lùng nói:

- Ta nhìn qua ngươi lúc nào?

- Ngươi còn không thừa nhận sao? Đêm hôm đó ngươi dám nói ngươi không có ảo tưởng không? Ngươi có nghĩ tới cảnh ta cởi quần áo không?

Lam Kiều không sợ hãi chút nào nhìn chằm chằm vào Lâm Phong nói ra:

- Hoặc là ngươi nói ngươi không có nhìn thấy ta nhưng thật ra ngươi rất muốn tận mắt nhìn thấy đi, nếu mà như vậy thì coi như đó là ta bồi thường cho ngươi đi. Ngươi mà nghĩ như lời nói đó thì có thể nói cho ta biết, ta sẽ không để ý đâu.

Bên trong thanh âm Lam Kiều mang theo vài phần mị hoặc, thân thể nàng ta không ngừng cọ cọ vào người Lâm Phong, Lâm Phong có thể cảm thấy bộ vị đầy đặn kia đã dán vào thân thể hắn rồi, hắn cảm thấy toàn thân chấn động và khô nóng.

- Nói chuyện đi, ngươi muốn nhìn ta thì ta liền cho ngươi xem, ngươi muốn nhìn đến đâu đây?

Thanh âm Lam Kiều càng ngày càng ôn nhu mị hoặc khiến Lâm Phong miệng đắng lưỡi khô.

Lâm Phong cắn răng hướng về phía căn phòng của Mộng Tình nhìn thoáng qua, sau đó hắn hung hăng trợn mắt nhìn Lam Kiều rồi xoay người hướng đi về phía phòng Mộng Tình.

- Xem như ngươi lợi hại!

Lâm Phong để lại một câu rồi bỏ đi, đối với cô gái này hắn không có bất kỳ phương pháp xử lý nào, chẳng lẽ hắn thật sự đi cởi quần áo cô ta ra nhìn hay sao?

- Biết thế thì tốt rồi.

Lam Kiều thấy Lâm Phong đi về hướng phòng ở của Mộng Tình thì thanh âm hơi có vẻ đắc ý, nhưng khi Lâm Phong đi vào cái gian phòng kia thì thân thể của nàng lại ngồi bệt xuống, trong đôi mắt của nàng không còn một tia đắc ý nào nữa mà thay vào đó là sự tịch mịch và tự giễu.

Trong lòng hắn cũng chỉ có cô gái bên trong căn phòng kia mà thôi!

Y Tuyết ngẩng đầu thấy thần sắc của Lam Kiều thì trong lòng khẽ run lên sau đó nàng lại lập tức cúi đầu xuống không nói thêm gì. Cùng là phụ nữ nên nàng có thể hiểu được ánh mắt của Lam Kiều, ánh mắt đó không có sự đắc ý mà chỉ có sự thương cảm!



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch