Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tuyệt Thế Vũ Thần

Chương 401:

Chương 401

Không Thể Tha Thứ

truyenyy.com


Dịch: Thư.

Biên: Cẩu ca.

Nhóm: Vạn Yên.

Nguồn: Truyenyy.com

- Giết!

Thanh âm lạnh như băng của Lâm Phong vang vọng trong không gian, một tiếng thú gào truyền tới, thân thể Cùng Kỳ trong nháy mắt vọt lên, máu tươi văng ra, hai người của Vạn Thú Môn trực tiếp bị cắn đứt đầu.

Mấy người còn lại nhìn thấy một màn kinh khủng này, từng người từng người sắc mặt tái nhợt muốn bỏ chạy thì lại phát hiện cả người đều không nhấc lên được, nỗi sợ hãi đang lấp đầy trái tim của bọn họ.

- Chạy!

Mặc dù vô cùng sợ hãi, họ vẫn cố gắng chạy trốn về bốn phía, như vậy cơ hội chạy thoát sẽ lớn hơn rất nhiều.

- Toàn bộ các ngươi đều phải chết, ta muốn giết hết người có quan hệ với Vạn Thú Môn!

Vạn Thú Môn muốn giết tất cả người mà Lâm Phong quen biết, như vậy hắn cũng sẽ giết tất cả người có quan hệ với Vạn Thú Môn, ai dám đi cùng Vạn Thú Môn đối phó với người thân của hắn thì hắn liền giết người đó.

- Xì...

Lại một đạo tiếng vang đầu bị cắn đứt truyền tới, này đã là người thứ tám của Vạn Thú Môn bị Cùng Kỳ giết chết.

Ở trước mặt Cùng Kỳ có tốc độ khủng bố mà bọn họ còn muốn trốn, chạy thoát sao?

Không mất nhiều thời gian, những người đến đây vây giết Đoàn Phong và Tĩnh Vận người đều chết hết rồi, toàn bộ đều bị Cùng Kỳ giết chết, còn Lâm Phong từ đầu đến cuối vẫn không có nhúc nhích, giết những người này căn bản không cần hắn ra tay.

- Hống!

Cùng Kỳ phát ra tiếng gào thét trầm thấp, trên khóe miệng và móng vuốt đều là máu tươi, trong tròng mắt kia ngoại trừ hung lệ tựa hồ còn mơ hồ có mấy phần hưng phấn.

Cùng Kỳ chính là hung thú thượng cổ, khát máu là thiên tính của nó, trước đây bị thuần dưỡng như một con thú cưng là ký ức thống khổ nhất của nó.

- Thật là đáng sợ.

Đoàn Phong và Tĩnh Vận bọn họ đều nhìn về yêu thú Cùng Kỳ, mới có ít ngày không nhìn thấy mà bên người Lâm Phong đã có thêm hơn một con yêu thú đáng sợ, hung lệ, khát máu.

- Đại ca nhanh chóng về học viện Thiên Nhất đi.

Đoàn Phong đột nhiên mở miệng nói, Tĩnh Vận cũng gật đầu:

- Đúng đó Lâm Phong, nhiều cường giả như vậy, Mộng Tình và Lam Kiều các nàng khẳng định không thể ứng phó.

- Không vội!

Vượt ngoài dự liệu của hai người, Lâm Phong thế nhưng khẽ lắc đầu một cái, muốn giết Mộng Tình dễ dàng như vậy sao? Chưa nói tới thực lực của Mộng Tình, còn có học viện Thiên Nhất, Lâm Phong tin rằng Mộng Tình và Lam Kiều chỉ cần ở bên trong học viện Thiên Nhất thì sẽ không thể xảy ra chuyện, nhị hoàng tử Đoàn Vô Nhai, phó viện trưởng Long Đỉnh, còn có những cao thủ khác của học viện, bọn họ không thể nào để cho người của Vạn Thú Môn dễ dàng làm bậy.

Huống hồ còn là đ-ng vào người ở bên cạnh Lâm Phong.

Lâm Phong dám khẳng định, chỉ cần có nguy cơ, nhất định sẽ có người ra tay giúp đỡ. Nghĩ đến những việc làm trước đó của Đoàn Vô Nhai, Đoàn Vô Nhai vẫn hy vọng Lâm Phong thiếu nợ hắn, tuy rằng Lâm Phong không biết Đoàn Vô Nhai làm thế vì mục đích gì.

- Yên tâm đi, Mộng Tình không có việc gì.

Lâm Phong nói với Tĩnh Vận và Đoàn Phong, sau đó ánh mắt hắn rơi vào trên người hai người khác

Phong Đình cùng ông lão kia.

Nhìn thấy ánh mắt Lâm Phong, thân thể hai người đều khẽ cứng lại, ánh mắt họ nhìn Lâm Phong có cực kỳ căm hận, cũng có mấy phần sợ hãi.

- Tĩnh Vận, muội và Đoàn Phong quen bọn họ như thế nào.

Ngày ấy ở trước Quan Kiếm Phong, hai người này đều bị đánh đuổi, bây giờ vậy mà lại xuất hiện ở bên người Đoàn Phong và Tĩnh Vận.

- Ta và Đoàn Phong đến Cửu Long sơn mạch rèn luyện, một lần ngẫu nhiên gặp phải bọn họ, lúc đó hộ vệ của cô ta làm phản muốn giết ông già kia, đồng thời muốn làm nhục cô ta, Đoàn Phong nhìn không được liền giết mấy người hộ vệ để cứu hai người bọn họ.

Tĩnh Vận đáp lại:

- Hơn nữa... Hơn nữa Đoàn Phong...

Nói đến đây Tĩnh Vận ngừng lại, ánh mắt nhìn Đoàn Phong một chút, trầm mặc lại.

- Hơn nữa Đoàn Phong thích cô gái này, còn bị cô ta lợi dụng giúp săn giết thú hạch của yêu thú!

Lâm Phong nói tiếp câu của Tĩnh Vận, sự thực cũng đúng là như thế, dựa vào hành vi vừa nãy của Phong Đình, còn có ai không thấy được cô ta đang lợi dụng Đoàn Phong.

Trong mắt Đoàn Phong lóe lên một tia thống khổ, có lúc yêu thích chỉ là chuyện trong nháy mắt, Phong Đình là thiếu nữ đầu tiên hắn yêu, nhưng nàng lại lợi dụng hắn, ở thời khắc nguy nan, trực tiếp phủi bỏ sạch sành sanh quan hệ của bọn họ, thậm chí còn bỏ đá xuống giếng, nói rằng có thù oán với Lâm Phong.

Tĩnh Vận chỉ trầm mặc gật gật đầu, đúng y như Lâm Phong nói, Đoàn Phong thích Phong Đình, còn bị nàng ta lợi dụng.

- Chúng ta ngay lập tức liền rời đi.

Phong Đình mở miệng nói, nhấc chân lên muốn đi, bọn họ không muốn đối mặt với Lâm Phong.

- Đứng lại!

Đi? Có thể dễ dàng đi như vật à?

Phong Đình chậm rãi quay qua, nhìn Lâm Phong hỏi:

- Ngươi muốn thế nào?

- Ta muốn thế nào?

Khóe miệng Lâm Phong lộ ra một tia hàn khí, lãnh đạm nói:

- Vừa nãy, ta nghe được các ngươi nói, các ngươi cùng ta có chút thù hận, hận không thể giết ta, hiện tại đã gặp gỡ, vì sao không đến đây giết đi nào?

Phong Đình nghe Lâm Phong nói thế thì không biết nên đáp thế nào, không sai, nàng mới vừa rồi cùng với lão già bên cạnh đúng là đã nói như thế.

- Đây đã là thứ hai, lần trước ta buông tha cho ngươi, lần này các ngươi không cảm kích Đoàn Phong cứu các ngươi thì cũng thôi đi, lại còn lợi dụng Đoàn Phong làm việc cho các ngươi, khi gặp phải nguy hiểm thì ngay lập tức liền muốn đi, buồn cười, không có Đoàn Phong thì mạng của các ngươi đã sớm không còn rồi, lần này ta không xuất hiện thì các ngươi lại sẽ chết lần nữa, vì lẽ đó, hai người các ngươi nợ bọn ta một mạng.

Lâm Phong lạnh lùng nói tiếp:

- Các ngươi chết hết đi.

- Lâm Phong đại ca.

Đoàn Phong nghe thấy Lâm Phong nói vậy thì sửng sốt, tuy rằng Phong Đình lợi dụng hắn, nhưng nếu nói muốn hắn nhìn Phong Đình chết thì có chút khó chấp nhận.

- Đoàn Phong, có một số việc có thể tha thứ, mà có một số việc không thể tha thứ. Cô ta lợi dụng tình cảm của đệ, đệ vì cô ta mà liều mạng, sau khi có chuyện liền phủi sạch toàn bộ quan hệ, thế gian nào có chuyện tốt như vậy.

Lâm Phong quay đầu lại nhìn Đoàn Phong, bình tĩnh nói:

- Bọn họ đã lựa chọn, ở thời khắc đệ gặp phải nguy hiểm mà bỏ đá xuống giếng, nếu như vậy liền thu lại tính mạng bọn họ thọ.

Lâm Phong nhìn khuôn mặt có mấy phần non nớt của Đoàn Phong, cứng rắn nói:

- Việc ác này cứ để ta làm, đệ phải hiểu được, trên thế giới này, đệ không nợ người khác cái gì, không cần thiết phải trả giá vì người khác. Nếu mà thật sự gặp phải một người sẵn sàng làm mọi chuyện vì đệ, đệ cũng phải lòng mang cảm kích, phải quý trọng người đó.

Lâm Phong nghĩ rất đơn giản, ở trong thế giới thực lực quan trọng hơn tình cảm này, giữa người với người không tồn tại nợ nần gì cả. Đoàn Phong xưa nay không nợ Phong Đình cái gì, nhưng hắn đã cứu Phong Đình, Phong Đình lòng mang cảm kích thì còn tốt không thì thôi. Thế nhưng, Phong Đình không hề coi trọng những gì Đoàn Phong đã làm, phản bội nỗ lực của Đoàn Phong, nếu đã như vậy, Đoàn Phong dựa vào cái gì còn phải trả giá?

Đoàn Phong nghe Lâm Phong nói thế thì trầm mặc, những điều này hắn đều chưa từng suy nghĩ tới.

- Hai người các ngươi tự sát hay là để ta động thủ.

Lâm Phong lạnh lùng nói khiến Phong Đình cùng với lão giả bên cạnh hoảng hốt, Lâm Phong thật sự muốn bọn họ chết.

- Ta thấy các ngươi cũng không thể tự sát được đâu.

Trong mắt Lâm Phong lộ ra một tia chán ghét, ân đền oán trả, vô tình vô nghĩa là loại người Lâm Phong căm ghét nhất.

Lâm Phong biến mất tại chỗ, sắc mặt Phong Đình và ông lão đều hoảng hốt, sau đó bọn họ liền nhìn thấy một tia sáng xuất hiện trên không trung, sau một khắc, thân thể của bọn họ liền không tiếng động ngã xuống.

Lâm Phong không chút lưu tình giết hai người Phong Đình,.

Đây vốn là thế giới vô tình, Lâm Phong chỉ quan tâm đến người ở bên cạnh hắn, ai uy hiếp đến sinh mệnh của người mà hắn quan tâm đều phải chết.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch