Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Võ Thánh

Chương 28: Thất bại trong gang tấc (phần thượng) (2)

Chương 28: Thất bại trong gang tấc (phần thượng) (2)
Tất cả làm chàng dâng lên một khát vọng sống mãnh liệt, bèn cương quyết: - Nếu những chuyện tiền bối muốn ta đáp ứng không phải là táng tận thiên lương thì ta nhất định sẽ nguyện ý làm, cho dù tan xương nát thịt cũng muôn chết không từ!

Đoạt mệnh thần ni lại cười lạnh: - Ở trong mắt ngươi, chẳng lẽ thật sự ta là cái loại người tàn bạo thành tính hay sao?

Khương Cổ Trang đáp: - Không dám, nhưng vừa rồi......

Đoạt mệnh thần ni thở một hơi dài: - Ta không muốn nhắc lại chuyện quá khứ. Có một số việc ngươi hiện giờ không hiểu được, nhưng thật ra ác độc nhất trên thế gian không phải là những tà ma ngoại đạo trong mắt người đời mà lại là những kẻ ngụy quân tử mang mặt nạ chính nghĩa.

Khương Cổ Trang đã từng trải qua nhiều đau khổ, đã biết thế nào là thế thái nhân tình nên làm gì không biết giang hồ hiểm ác? Chàng nghĩ thấy mặc dù lời nói của Đoạt mệnh Thần ni có chỗ cực đoan nhưng cũng là sự thực, bèn đáp: - Được rồi, bà muốn ta đáp ứng hai việc gì?

Đoạt mệnh thần ni nói: - Thứ nhất, ta muốn ngươi sau khi rời khỏi nơi này thì không được nói với bất kỳ ai về chuyện đầm Bích Thủy, kể cả vị Lưu thúc kia của ngươi.

Khương Cổ Trang nghĩ thầm: - Không biết có bao nhiêu người trên giang hồ truy tìm nơi ở của Đoạt mệnh thần ni. Nếu ta mà tiết lộ ra thì Đoạt mệnh thần ni dù có võ công cao tới đâu cũng vẫn bị người bao vây đánh chết. Chỉ cần bà có thể cứu được tánh mạng của ta thì dù bà không yêu cầu thì ta cũng sẽ không làm cái chuyện qua sông phá cầu này. Về phần Lưu thúc, chỉ cần ta có thể an toàn thoát khỏi đây thì mọi chuyện đều rõ ràng rồi còn cần gì ta phải nói.

Nghĩ đến đây, Khương Cổ Trang liền trả lời: - Chuyện này vãn bối nhất định sẽ làm được.

Đoạt mệnh thần ni hài lòng gật đầu: - Tốt. Thứ hai, ta bị cầm tù trong này đã hơn trăm năm, vốn có thể lập tức quay trở lại nhân gian nhưng Thiên anh đan lại bị hủy trong tay ngươi. Đây là thiên ý, ta không trách ngươi, giờ nếu muốn rời khỏi nơi này thì chỉ có......

Khương Cổ Trang và Thượng Quan Si khẩn trương đến mức không không dám thở mạnh. Lại thấy Đoạt mệnh thần ni im lặng không nói gì thì lại càng đổ mồ hôi hột, trong lòng thắc thỏm không yên.

Đoạt mệnh thần ni lấy từ trong lòng ra nửa mảnh da dê, nói vẻ hết sức nghiêm trang: - Đây là Tàng bảo đồ do tiên sư lưu lại nhưng ta chỉ có một nửa, còn nửa kia thì nghe nói đang lưu lạc trong giang hồ, không biết lọt vào tay ai. Hiện giờ hy vọng duy nhất của lão thân chỉ có thể ký thác toàn bộ ở trên người của ngươi. Chuyện thứ hai là ta muốn ngươi mau chóng tìm được nửa tấm bản đồ kia, sau đó theo bản đồ mà khai quật lấy bí kíp võ công Vạn Ma tâm kinh của tiên sư mang về trao lại cho ta.

Khương Cổ Trang kinh hãi giật bắn mình. Là người trong giang hồ, ai chẳng biết Vạn Ma tâm kinh là một quyển võ học bảo điển chí cao vô thượng của võ lâm, chỉ cần luyện được một loại võ học trong đó đã là có thể tung hoành tứ hải thiên hạ vô địch.

Trên giang hồ không ai không muốn độc chiếm Vạn Ma tâm kinh, sau đó luyện thành võ công đệ nhất thiên hạ. Nghe nói sở dĩ xuất kích ra tứ phía, chém giết khắp võ lâm cũng có liên quan tới Vạn Ma tâm kinh này.

Ai ai cũng đều muốn đoạt thứ đó mà chưa hề thấy nó ra sao, vậy thì có khác nào mò trăng đáy nước.

Hơn nữa, nửa tấm bản đồ kia thất lạc trên giang hồ rộng lớn, tựa như hạt muối giữa biển khơi. Bắt ta đi tìm nó thì khác nào tìm kim đáy bể!

Tác giả: Long Nhân











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch