Thượng Quan Si bị vẻ mặt cổ quái của sư phụ làm cho kinh hãi, không biết vì sao sư phụ lại làm như vậy.
Lão bà tựa như thấu hiểu thông suốt, vắt óc suy nghĩ rồi đột nhiên nảy ra một ý tưởng gì đó, hưng phấn hét lên: - Si nhi, ngoài hắn ra thì chẳng còn ai cứu được chúng ta cả...... Ngoài hắn ra, ta thật sự khó có thể sống sót rời khỏi nơi này !
Thượng Quan Si nói với vẻ khó hiểu: - Sư phụ, người......
Lão bà dùng tay trái kéo Thượng Quan Si lại gần, thầm thì: - Si nhi, đây là do số mệnh đã định, khó trách con...... Nhưng hắn nhất định có thể cứu được ta thoát ra ngoài ......
Thượng Quan Si tựa hồ đã hiểu ý sư phụ, thẫn thờ gật đầu.
Lão bà tỏ vẻ phấn khởi, vươn tay đặt vào ngực Khương Cổ Trang.
Đang mê man, Khương Cổ Trang liền cảm thấy có một luồng nhiệt lưu ấm áp truyền vào đan điền. Chàng lập tức tỉnh lại giống như một sinh vật vừa trải qua giấc ngủ đông.
Lão bà hỏi chàng, giọng uy hiếp: - Tiểu tử, ngươi muốn chết hay là muốn sống?
Khương Cổ Trang cao giọng đáp: - Ta đã sớm không để ý đến chuyện sinh tử, chết đối với ta có gì đáng sợ.
Lão bà cười lạnh: - Nếu ta có thể trị hết chất độc Tồi tâm chưởng trên người của ngươi thì ngươi sẽ nghĩ sao?
Khương Cổ Trang cười phá lên: - Thế ra là lão còn nắm giữ cả sổ sinh tử, thất kính thất kính. Nhưng nói chuyện sinh tử đối với ta cũng chẳng còn mấy quan trọng nữa .
Lão bà vẫn lạnh lùng: - Cứ cho rằng ngươi coi nhẹ chuyện sinh tử như vậy, nhưng mà ngươi còn mang trên mình huyết hải thâm cừu. Còn nữa là võ lâm đang rung chuyển an nguy. Ngươi không để ý đến chuyện sinh tử của bản thân, không hổ là một người rắn rỏi, nhưng có biết là ngươi cũng ích kỷ quá không!
Khương Cổ Trang không ngờ rằng một lão ma đầu cũng có thể nói ra những lời chính nghĩa nghiêm túc thế này, tức thì hổ thẹn không nói nên lời.
Lão bà bồi thêm: - Nghĩa phụ họ Lưu của ngươi mới thật sự là nghĩa sĩ chân chính. Tiểu tử, ngươi cũng biết ta là ai chứ?
Khương Cổ Trang dịu giọng đáp: - Chẳng phải bà là Đoạt mệnh thần ni Trình Dật Tuyết sao!
Lão bà lúc này mới lộ ra vẻ cuồng ngạo: - Đúng, ta chính là Trình Dật Tuyết nổi tiếng xấu xa trên giang hồ. Chỉ cần Trình Dật Tuyết ta muốn làm thì không có việc gì là làm không được!
Khương Cổ Trang nghĩ thầm: - Ngươi bị giam hãm trong thạch động này đến vài chục năm, không biết đã tính biết bao mưu kế, lúc nào cũng nghĩ chuyện thoát ra sao, mà kết quả vẫn là phí công vô ích. Ngay cả chuyện của mình còn không làm được, nói gì đến chuyện khác.
Đoạt mệnh thần ni tựa hồ nhìn thấu tâm tư của Khương Cổ Trang liền nói: - Đương nhiên, nếu không phải ngươi khiến ta chịu thất bại trong gang tấc thì không quá vài ngày nữa là ta có thể rời khỏi nơi này. Bây giờ nói nhiều cũng vô ích, ta muốn ngươi hoàn thành tâm nguyện giúp ta!
Khương Cổ Trang ngạc nhiên hỏi: - Ta giúp bà như thế nào? Giờ ta nhiều nhất cũng chỉ có thể sống không quá ba ngày.
Đoạt mệnh thần ni cười ha hả: - Nếu ta muốn ngươi giúp thì đương nhiên sẽ không để cho ngươi chết . Đừng nói ngươi trúng Tồi tâm chưởng, cho dù ngươi là một đống xương khô thì ta cũng có thể biến ngươi thành một người khỏe mạnh!
Đoạt mệnh thần ni ngừng một chút rồi lại nói tiếp: - Tuy nhiên, ngươi phải thề độc sẽ đáp ứng cho ta hai việc.
Khương Cổ Trang lập tức nhớ lại cái chết thê thảm của cha mẹ và dì Lưu, về Nhu nhi thì không rõ sống chết ra sao, về những thống khổ qua bao năm trường mà mình và Lưu thúc nếm trải.