Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Dạ Thiên Tử

Chương 174: Lý đại trạng sư

Chương 15: Lý đại trạng sư







Nơi ở của Lý Thu Trì cách phủ Quý Châu không xa. Y là thấy kiện, hơn nữa, là thấy kiện nổi tiếng, lúc cần, phải thường qua lại với nhân vật, ở quá xa thì cũng không tiện. Hơn nữa, nơi ở như thế nào cũng thể hiện phần nào thân phận của y.

Được Từ Bá Di chỉ điểm, mẹ con Thủy Vũ dễ dàng tìm được trụ sở của Lý Thu Trì. Trước sau có ba sân nhỏ, cảnh trong vườn bài trí rất đặc biệt, ba bước một cảnh, năm bước lại cảnh khác, phảng phất phong cách Giang Nam.

Có thư giới thiệu của Từ Bá Di, cho nên người nhà Lý phủ trực tiếp ra dẫn hai mẹ con vào, đi thẳng đến một thư phòng u tĩnh lịch sự.

Lý Thu Trì đang đứng bên cạnh cửa sổ vẽ bức tranh sơn thủy. Thành Quý Châu trong thành có núi, trong núi có thành, thành ở trong rừng, trong rừng xây thành trì, phong cảnh rất tự nhiên duyên dáng.

Lý Tru Trì vừa mới vẽ hết nét cuối cùng, đang ngắm nghía lại tác phẩm của mình, gật đầu mỉm cười hài lòng, thì người hầu đi tới, hạ thấp giọng nói: - Lão gia, Từ công tử đích thân viết thư giới thiệu một đối mẹ con đến, nói là có đại cán tử, trước hết, mời lão gia nghe cẩn thận, về sau, hắn sẽ cùng lão gia tham gia vụ này.

Lý Thu Trì cười: - Hả? Có đại án gì mà hắn phải để bụng, xem ra là rất béo bở đây, gọi bọn họ vào.

Lý Tru Trì cất giá bút ở trên núi giả, rồi chậm rãi ngồi xuống sau án thư.

Muốn làm trang sư nổi danh nhất một tỉnh, ngoại trừ khả năng của bản thân, tất nhiên còn cần có quan hệ. Tại phủ Quý Châu, mánh khóe của Lý Thu Trì có thể nói là thông thiên. Vốn Từ Bá Di cũng chỉ là một Chiếu Ma nho nhỏ, còn chưa lọt vào mắt gã. Nhưng y vẫn kết giao với gã, căn bản là vì nhìn thấy tương lai sau này của gã.

Từ Bá Di rời huyện Hồ đến Thủy Tây, không lâu sau có thể qua lại với Bạch Hổ, được Điền gia sắp xếp làm quan Chiếu Ma của Bộ Chính Ti, tiền đồ rộng lớn. Rất nhanh, Lý Thu Trì đã thiết lập quan hệ với gã, xưng huynh gọi đệ rất thân mật.

Cái tên Bạch Hổ đó, Lý Thu Trì cũng chỉ dám gọi thầm trong lòng. Dùng thân phận của y, ngay cả sau lưng cũng không dám tuyên bố ngoài miệng sợ sơ sẩy lọt vài tại vị Điền đại cô nương kia. Nàng ta hỉ nộ bất thường, lúc cao hứng có thể bỏ qua, nếu như đang không vui, chỉ sợ đời y cũng hỏng bét. Lý Thu Trì là người dựa vào miệng lưỡi để kiếm cơm, há lại làm cái chuyện họa vào từ miệng hay sao?

Khuê danh của Bạch Hổ là Diệu Văn, chính là Đại tiểu thư Điền thị, một trong tứ đại thổ ti An - Tống - Điền - Dương. Khuê danh Diệu Văn này nghe thì thấy uyển chuyển hiền thục. Bề ngoài, khi tiếp xúc với Điện đại tiểu thư, ai cũng cảm nhận được sự ôn nhu vũ mị, không hổ là tiểu thư khuê các. Nhưng nếu ở lâu sẽ chỉ dám đứng xa mà nhìn rồi.

Với tư cách một trong tam hổ, bình thường, nàng cũng không ngang ngược như Hạ Oánh Oánh, vì lực cũng không cao minh như Triển Ngưng Nhi, mà ngay trong lúc nói nói cười cười lại có thể khiến người ta tan thành mây khói. Biết rõ tính của nàng rồi thì tốt nhất cứ đứng xa mà trống. Kỳ thật, ngay từ tên hiệu cũng đã đoán được phần nào tính cách của nàng rồi.

Nàng tự hào là “Liên tà cơ”, nghe như một cái tên quái dị, nhưng người rất dễ bị nàng mê hoặc bởi vẻ bề ngoài xinh đẹp, giọng nói nhã nhặn, hình thức quyến rū.

Tiết mẫu và Thủy Vũ bước vào thư phòng, một mực cung kính bái kiến Lý Đại trạng sư. Lý Tru Trì cười tủm tỉm mời hai người ngồi, rồi bắt đầu hỏi han đầu đuôi câu chuyện.

Tiết mẫu thuật lại câu chuyện bà đã từng kể với Từ Bá Di. Lý Thu Trì nghe được một nửa, đuôi lông mày bắt đầu dướn lên...

Y kiên nhẫn nghe Tiết mẫu nói hết, lúc này mới cầm thư Từ Bá Di đích thân việt, xem kỹ một lượt, ngửa mặt lên trời cười ha hả, rồi vui vẻ nói với Tiết mẫu: - Tốt. Chuyện này ta giúp bà. Tuy nhiên, Diệp Tiểu Thiên kia là kẻ không dễ dàng đụng vào. Lý mỗ cần chuẩn bị kỹ càng. Các ngươi ở đâu, lưu lại địa chỉ, cứ quay về kiên nhẫn chờ đợi, sau khi Lý mỗ chuẩn bị đầu vào đấy, sẽ cho người đi gọi.

Tiết mẫu đi thẳng một mạch đến Đề Hình Ti, vẫn chưa tìm chỗ ở, nghe Lý Thu Trì nói vậy thì ngẩn người. Tuy nhiên, nghe nói có người chịu giải oan thay mình, thần trí đột nhiên tỉnh táo, vui vẻ nói: - Lý tụng sư, mẹ con chúng tôi còn chưa đi tìm chỗ ở. Tuy nhiên, từ nhỏ, nữ nhi của chúng tôi đã được gả cho người ta, vị hôn phu đang làm quản sự cho Điện gia ở Thủy Tây. Mẹ con chúng tôi sẽ đi tìm y để nương tựa. Y họ Tạ, là Tạ Truyện Phong.

Lý Thu Trì cười nói: - Hóa ra là Điền gia, Điền ta với ta rất quen thuộc. Vậy các ngươi đi đi. Sau khi Lý mỗ chuẩn bị xong xuôi, sẽ đi tìm các ngươi.

Tiết mẫu thiên ân vạn tạ, kéo Thủy Vũ đi. Lý Thu Trì nhìn theo Thủy Vũ, thầm nghĩ: “Người thanh tú xinh đẹp như thế, chỉ cần dạy bảo cẩn thận sẽ thành vưu vật cực kỳ xinh đẹp. Đáng tiếc, lại chỉ có thể làm thê tử của một kẻ thấp hèn”

Tiết mẫu mang theo con gái rời đi không lâu, Từ Bá Di liền hào hứng tới của. Từ khi Từ Bá Di kết nối được với được Điện gia, được Đại tiểu thư Điện gia Diệu Văn cô nương thưởng thức, một bước lên trời, trở thành quan Chiếu Ma Bố Chính Sử Ti, liền bắt đầu thực thi ý niệm trả thù Ngải Điền sử.

Bằng quyền lực của một Chiếu Ma tất nhiên không đủ đối phó với Điển sử một huyện, mặc dù cấp thấp hơn một bực nhưng quyền hành lại quá lớn, tuy nhiên, đằng sau lưng gã còn có Điển thị thế lực khổng lồ, nên chẳng cần phải lo lắng gì nhiều, gã bèn phái người quay lại huyện Hồ thám thính tình hình, mới biết Ngải Điền sử đã vì nước quên cung rồi.

Người gã phải đi tận mắt chứng kiến tìm hiểu hoàn toàn sự tình, mới đi thanh lâu thư giãn một chút, không nghĩ tới lại đụng độ với Tô Tuân Thiên say mềm ở đó, đang mồm miệng lè nhè khoe với các cô nương thanh lâu gã ở nha môn uy nghi thế nào, đấu cho Tề Mộc quyền thế nghiêng một huyện suy sụp thế nào, rồi tình cờ nhắc đến Ngải Điền sử.

Trong khi Tô Tuân Thiên lè nhè câu được câu mất đã để lộ ý tứ khác, các cô nương mại liếc mắt đưa tình với gã, không ai chú ý đến người được Từ Bá Di phái đến chính là vì tìm hiểu về Ngải Điền sử.

Gã thay đổi chủ ý, bắt chuyện với Tô Tuần Thiên, lại kêu thức ăn ngon, chén chú chén anh với Tô Tuần Thiên, từ đó mọi được từ miệng Tô Tuần Thiện bí mật động trời này. Đến khi gã quay về Thủy Tây báo cáo với Từ Bá Di, Từ Bá Di mới biết Ngải Điển sử kia đúng là giả mạo.

Chỉ tiếc, người nọ chỉ hỏi được thân phận thật của hắn và việc hắn giả chết mà thôi, còn việc sau này Diệp Tiểu Thiên đi đâu, thì chưa kịp hỏi, Tô Tuần Thiên đã ngủ như con lợn chết. Từ Bá Di cũng đành bất lực, đành phải nuốt cơn giận đó xuống.

Dù sao với thân phận của gã, cũng không đủ năng lực để khiêu chiến với toàn bộ quan lại huyện Hồ. Điền gia sẽ không vì thù riêng của gã mà đi đắc tội với nhiều người như vậy. Những quan viên kia dù sao cũng có hậu trường, thân phận gã tính là gì chứ? Điền gia sẽ đắc tội với bọn họ sao? Ai ngờ, cái tên Diệp Tiểu Thiên kia lại được người ta tự nguyện dẫn tới trước mặt gã.

Lý Thu Trì cũng đã nếm qua thất bại khi đấu với Diệp Tiểu Thiên, sau khi kết giao với Từ Bá Di, hai người đều đã bộc lộ hết cơn giận dữ với mình đối với hắn. Lúc này đây, hai con sói cùng một giuộc đã biết Ngải Điền sử chính là Diệp Tiểu Thiên, cả người tựa như cắn thuốc lắc, hưng phấn dị thường, bàn mưu tính kế đối phó hắn.

Kỳ hạn yết bảng của phủ Đồng Nhân đã đến, không ngoài sở liệu, Diệp Tiểu Thiên bất ngờ trèo lên bảng. Bởi vì đây là tú tài đầu tiên của Đông Nhân suốt năm năm qua, nên là việc cực kỳ trọng đại của toàn phủ.

Cho dù chỉ có một tú tài, nha môn Tri phủ vẫn dựa theo lệ cũ cử hành nghi thức chúc mừng.

Y theo quy củ, Tủ tài trúng cử cần phải tụ tập đầy đủ ở nha môn Tri phủ. Nha môn gõ ba hồi chiêng. Tân sinh xếp thành hàng, đi từ cửa hông vào đại đường, vái Tri phủ lão gia bốn bái. Sau đó Tri phủ lão gia cấp cho Tú tài áo dài chuyên dụng màu lam (xanh da trời).

Chỉ có một tú tài, nhưng Trương Tri phủ cũng bất chấp, vẫn tiến hành nghi thức như cũ. Vì vậy, trước cổng nha phủ vẫn có hai đội nha dịch gõ chiêng vang cả đường phố, lại có một đội binh sĩ bắn ba phát sáng lên trời, trong lúc đó, khói súng tràn ngập. Diệp Tiểu Thiên chui ra từ đống khói thuốc cuồn cuộn, lệ rơi đầy mặt.

Lê Huấn đạo Phủ học vẻ mặt ôn hòa nói: - Ha ha, thi đỗ Tú tài rạng rỡ tổ tông. Cũng khó trách người chân tình như thế, lập tức đi gặp Tri phủ đại nhân, tranh thủ thời gian lau sạch nước mắt đi, không được thất lễ trước mặt Đại lão gia.

Diệp Tiểu Thiên giơ tay áo lau nước mắt, thầm nghĩ: “Ai con mẹ nó chân tình, ta bị hun khói thì có”.

Diệp Tiểu Thiên quay đầu lại, chỉ thấy khói thuốc đang từ từ tản đi, Thanh giả bay lên, trọc giả hạ thấp, chính giữa, từ từ xuất hiện bóng dáng của ba người Hoa Vân Phi, Mao Vấn Trí và Đông Thiên. Mao Vấn Trí hưng phấn vẫy tay với hắn. Ngay giữa phần bụng của y, còn có một cánh tay nhỏ xíu lay động. Trong sương khói, cái bóng nhỏ bé của Diêu Diêu còn chưa kịp thấy, đã thấy Đại Cá nhi và Phúc Oa nhi không ngờ lúc này cũng đã đến góp vui.

Diệp Tiểu Thiên mỉm cười, quay người đi theo Lê Trung Ân vào phủ nha.

Trên đại sảnh, Trương Tri phủ ngồi ngay ngắn ở đằng sau công án.

Diệp Tiểu Thiên đi vào, dưới sự hướng dẫn của Lê Huấn đạo, liên tiếp với y bốn vái. Trương Tri phủ cười híp mắt, cố tình thể hiện thái độ chiếu hiền đại sĩ, nhưng y thử hai lần, thịt mỡ kẹt lại trên ghế, thật sự không đứng dậy nổi, liền ngượng ngịu nhận của Diệp Tiểu Thiên bổn vái, khoát tay nói: - Đứng lên đi, người đầu, ban thưởng áo bào cho Tú tài công.

Ngay sau đó có một nha dịch thổi phồng một chiếc áo bào màu xanh da trời, giúp Diệp Tiểu Thiên mặc vào. Ngoài hành lang bắt đầu tấu nhạc, lại có hai gã nha dịch đi lên trước, đội cho Diệp Tiểu Thiên một cái mũ màu vàng bằng lụa hoa, trên người choàng lụa đỏ. Diệp Tiểu Thiên ăn mặc hoàn tất, lại vải Tri phủ lão gia bốn vái.

Trương Tri phủ cố gắng hích mông lên, nhưng vẫn không đứng dậy nói, liền vẫy hai bên trái phải ra hiệu. Hai gã nha dịch chạy tới, một tay dìu lấy cánh tay của người, một tay đè chặt cái ghế xuống, rắc một tiếng, đồng thời phát lực, lối Tri phủ Đại lão gia ra khỏi ghế.

Trương Đạc đứng lên, thở hổn hển, rồi quay sang Diệp Tiểu Thiên ôn hòa nói: - Thân hình bản phủ có chút bất tiện, nghi thức kế tiếp do Lê Huấn đạo làm thay. Các ngươi hoàn tất thủ tục thì quay lại phủ nha, bản phủ thiết yến chúc mừng ngươi.

Sau đó, vốn dĩ do Tri phủ Đại lão gia dẫn dắt toàn bộ đám tú tài mới mà lúc này chỉ có mình Diệp Tiểu Thiên vào văn miếu bái Khổng Tử, ba quỳ chín lạy thực thi đại lễ, lại đến phủ học bái Tri phủ và Học quan, học sinh bái Học quan hai bái, sau đó quay lại phủ học thiết vến.

Hôm nay Tri phủ Trương Đạc nói một câu, những quy củ dài dòng này đều do Lê Huấn đạo làm thay. Lê Huấn đạo nghe nói Tri phủ Đại lão gia tự mình thiết yến, thì mặt mũi rạng rỡ, vội vàng tạ ơn, lập tức nhạc công diễn tấu sáo và trống, tiễn hai thầy trò ra ngoài.

Trương Tri phủ đứng ở trên đại sảnh, hài lòng nhìn theo bóng dáng Diệp Tiểu Thiên, mỉm cười gật đầu: - Ừm, người trẻ tuổi này xét cả ngoại hình lẫn học vấn, có thể cho hắn đi Thủy Tây khảo cử được Nhân tài như thế, không thể mai một trong tay bản phủ.





Q5 -

trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch