Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 331:

Chương 331. Từ bỏ Tử giới? Quần chúng phẫn nộ!

“Không thể?”

Thương Lan Thần Uy kinh ngạc, có chút không hiểu ý tứ trong lời nói của Vô Thần.

Dựa vào quy luật bình thường mà nói, xâm lược Tử giới có độ khó cao hơn so với Nguyên giới.

Bởi vì Tử giới có hạn chế tu vi, ngươi chỉ có thể sử dụng tu vi tầng chín để xâm lược, còn Nguyên giới thì không. Hơn nữa Nguyên giới và Tử giới hoàn toàn không giống nhau, tám mươi mốt Tử giới đều nằm trong tay các đại gia tộc, còn Nguyên giới thì không có chủ nhân.

Chỉ có sự tồn tại của người mạnh nhất mới có thể nắm trong tay một phần pháp tắc Nguyên giới. Muốn khống chế toàn bộ pháp tắc Nguyên giới giống như Tử giới là không thể.

Danh xưng “giới chủ” thật ra chỉ là người nắm trong tay nhiều pháp tắc chi lực ở Nguyên giới hơn người khác mà thôi.

Nhưng trước đó Vô Thần nói rằng đối phương nhắm vào y mà đến, thế mà bây giờ lại nói đối phương không dám xâm nhập vào Phù Tiên giới, đây chẳng phải tự mâu thuẫn sao?

“Đồ nhi ngu dốt không biết lời này của sư tôn có ý gì, xin sư tôn giải đáp.” Thương Lan Thần Uy khẩn cầu.

Vô Thần cười ha ha, nói: “Người vẫn chưa thể nghe giải đáp được, đi xuống đi. Còn về phần có cần Thương Lan Tử giới nữa hay không thì chính ngươi tự mình quyết định là được rồi.”

Tất nhiên Vô Thần cũng chẳng muốn giải thích quá nhiều với Thương Lan Thần Uy, đến cấp bậc của y, rất nhiều chuyện không cần phải giải thích với người khác, mọi việc đều phải xem tâm trạng.

“Vâng, đồ nhi xin cáo lui!”

Vẻ mặt Thương Lan Thần Uy nhăn nhó, vội vàng cáo lui.

Hơn phân nửa là do hắn không dám ngỗ nghịch với Vô Thần, đối phương bảo hắn rời đi, vậy thì nhất định phải đi, nếu như ở lại hoặc chần chờ, bất kỳ hậu quả gì cũng có thể xảy ra.

Dù sao, đối với những nhân vật có cấp bậc như Vô Thần, không có gì là không thể bồi dưỡng hoặc là không thể từ bỏ, đều phải xem xem tâm trạng tốt hay xấu đã.

Thương Lan Thần Uy lùi về sau, trực tiếp quay lại thần điện Thương Lan.

Lúc này, tất cả mọi người đã đợi rất lâu, Thương Lan Lệnh cũng ở trong số đó.

Nhìn thấy Thương Lan Lệnh rất nhanh đã quay trở lại, Thương Lan Thần Uy nhướng mày, hỏi: “Tốc độ của đại trưởng lão nhanh thế sao? Không tới ba ngày đã trở về rồi? Có tiến triển gì không?”

Sắc mặt Thương Lan Lệnh trắng bệch, thần sắc có chút âm trầm, lạnh giọng nói: “Hóa thân của ta đã bị hủy diệt rồi.”

Tròng mắt Thương Lan Thần Uy co lại.

Thật ra lúc phái Thương Lan Lệnh đi, trong lòng y biết rõ sẽ có kết quả này, nhưng lại không ngờ lại nhanh đến thế.

“Vậy đã tra ra thân phận của đối phương chưa?” Thương Lan Thần Uy hỏi.

Thương Lan Lệnh lắc đầu, nói: “Chưa tra ra cái gì cả, vừa đối mặt thì đã diệt hóa thân của ta rồi, căn bản không có cơ hội nói chuyện, sự cường đại của đối phương đã không thể dùng tu vi Thánh Thiên cảnh để nhận định nữa, rất có thể trên cả Thánh Thiên cảnh.”

Toàn bộ trưởng lão và đệ tử tộc Thương Lan xung quanh đều lập tức hít một hơi khí lạnh, sắc mặt kinh sợ nhìn về phía Thương Lan Lệnh.

“Tử giới này có thể dung nạp được cường giả trên Thánh Thiên cảnh sao?” Một trưởng lão tỏ vẻ không thể tin được, hỏi.

Điều này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn họ, tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy vô cùng hoang đường. Khó tin đến nỗi giống như ngươi đột nhiên nói với bọn họ rằng một cộng một bằng ba vậy.

Đám người xôn xao, mỗi người một vẻ mặt.

“Được rồi.” Thương Lan Thần Uy cau mày, khẽ quát một tiếng, toàn điện lập tức yên tĩnh trở lại.

Y hiện giờ đã vô cùng rối rắm. Vô Thần lệnh cho y trực tiếp hấp thụ Trú Giới Linh Châu, sau đó từ bỏ Thương Lan Tử giới, nhưng y nào nguyện ý, một Tử giới há có thể nói bỏ là bỏ?

Nhưng Vô Thần đã nói như vậy, nếu y cứ khư khư cố chấp, chẳng phải sẽ khiến tộc Thương Lan càng bị tổn hại nhiều hơn sao?

Cho nên, y quyết định để phụ thân Thương Lan Dạ lựa chọn. Bây giờ y chưa phải là tộc trưởng, không có tư cách quyết định việc từ bỏ một Tử giới, mọi chuyện vẫn phải chờ Thương Lan Dạ xuất quan mới có thể định đoạt được.

“Không phải ngươi đi Thần Sơn tìm Vô Thần đại nhân hỏi thăm về chuyện thành lũy Nguyên giới sao? Trả lời thế nào?” Thương Lan Lệnh hỏi.

Thương Lan Thần Uy nhìn chăm chú vào bá phụ của mình, sau đó nói: “Đại bá, người chắc đã biết Vô Thần đại nhân đã đưa ra đề nghị thế nào cho ta nhỉ?”

Tiếng gọi “đại bá” này khiến Thương Lan Lệnh kinh ngạc.

Từ khi Thương Lan Dạ kế vị tộc trưởng đến nay, tên tiểu tử này đã không còn gọi lão là đại bá nữa. Hôm nay bỗng dưng gọi như thế khiến lão có chút không kịp phòng bị, không biết đầu tên tiểu tử này bị cái gì đập trúng.

“Đề nghị gì?” Thương Lan Lệnh hỏi.

Những người khác cũng lần lượt nghiêm mặt nhìn Thương Lan Thần Uy. Đối với bọn họ mà nói, Vô Thần chính là chân lý! Không phải ai cũng có được tư cách nhận được sự chỉ điểm từ Vô Thần.

“Ngài muốn chúng ta từ bỏ Thương Lan Tử giới.” Thương Lan Thần Uy chậm rãi nói.

“Cái gì?”

Lúc này Thương Lan Lệnh bị dọa đứng bật dậy, những người khác cũng lộ vẻ kinh hãi, đồng loạt ngây người.

“Từ bỏ Thương Lan Tử giới? Nói đùa cái gì vậy? Vứt bỏ một Tử giới, tộc Thương Lan ta chẳng phải sẽ lưu lạc thành một gia tộc tầm thường sao? Chuyện này chỉ vừa mới bắt đầu, còn chưa kịp đấu tranh chút nào, dựa vào cái gì mà vứt đi?” Thương Lan Lệnh vô cùng phẫn nộ nói.

Không phải lão đang diễn kịch mà đang thật sự tức giận!

Cho đến nay lão vẫn luôn hận hai cha con Thương Lan Dạ là vì đối phương cướp mất vị trí tộc trưởng vốn nên thuộc về lão.

Tuy nói lão đã đầu quân về phe Tu Thần nhưng thấy Thương Lan Thần Uy chỉ vì một câu của Vô Thần mà quyết định không chiến đấu, bỏ lại Thương Lan Tử giới, trong lòng lão không thể chấp nhận được!

Nếu như lão là tộc trưởng thì tuyệt đối sẽ không nhu nhược thỏa hiệp như thế!

Thương Lan Thần Uy liếc nhìn Thương Lan Lệnh, lạnh giọng nói: “Đại bá cho rằng ta muốn sao? Vô Thần đại nhân có tu vi gì người còn chưa biết à? Nếu ngài ấy đã đề nghị chúng ta từ bỏ Tử giới, người cho là chúng ta còn có thể chống lại đối phương ư?”

“Tuyệt đối không thể đâu thiếu chủ! Tử giới quan trọng thế nào! Sao lại nói bỏ là bỏ được! Đây chẳng những là gốc rễ của tộc Thương Lan chúng ta mà còn liên quan đến tôn nghiêm của tộc Thương Lan!” Một trưởng lão khác đầy vẻ hoảng sợ, nói.

Những người khác cũng nhao nhao mở miệng tỏ vẻ không thể từ bỏ Thương Lan Tử giới, cho dù bọn họ bỏ mình cũng không nguyện ý từ bỏ Tử giới.

Bọn họ đều là người của tộc Thương Lan, trong người chảy dòng máu của tộc Thương Lan, nội đấu thì có thể, nhưng gặp phải kẻ địch từ bên ngoài thì tuyệt đối sẽ đồng lòng, không chịu từ bỏ Tử giới.

“Những lời vừa nãy ta nói không thể tính được, còn phải chờ phụ thân ta xuất quan mới có thể định đoạt.” Thương Lan Thần Uy nhìn thấy mọi người đều phản đối, hơn nữa còn vô cùng kích động nên chẳng dám nói thêm điều gì. Quả bóng này chỉ có thể vứt cho phụ thân của mình đến mà đá thôi.

Thương Lan Lệnh hừ một tiếng, ngồi xuống, nói: “Dù sao ta cũng đồng ý, ba đại Tử giới của tộc Thương Lan ta là do các lão tổ tông vất vả khổ cực dốc sức giành được, há có thể nói bỏ là bỏ?”

“Đúng, ta cũng không đồng ý.”

“Đúng vậy, Tử giới không thể tặng không được!”

Những người khác cũng ra sức tỏ rõ lập trường và thái độ của mình.

Sắc mặt Thương Lan Thần Uy có chút ửng đỏ, cắn răng nhìn chằm chằm nhóm người bên dưới, đặc biệt là Thương Lan Lệnh khiến y cảm thấy vô cùng gai mắt.

Những người khác cũng vì thấy Thương Lan Lệnh tỏ thái độ cho nên mới dám nhảy ra theo sau! Cho nên nếu thật sự muốn từ bỏ Tử giới, vậy thì nhất định phải làm Thương Lan Lệnh đồng ý.

Nhưng lão sẽ đồng ý sao?

Lão sẽ không đồng ý!

Trong lòng Thương Lan Thần Uy vô cùng rõ rằng về công về tư, Thương Lan Lệnh đều sẽ không đồng ý, lão còn ước gì có nội loạn.

Chuyện này nếu như xử lý không tốt, tộc Thương Lan rất có thể sẽ đối diện với cục diện chia rẽ.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch