Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 339: Hải Đô Tử giới, yêu quái đứng đầu!

Chương 339: Hải Đô Tử giới, yêu quái đứng đầu!

Vô Thần thấy vẻ mặt của Thương Lan Thần Uy là biết thằng nhóc này vẫn ôm chút ảo tưởng về Thương Lan Tử giới.

"Sư tôn, chẳng nhẽ chúng ta cứ để hắn cướp mất một Tử giới của Phù Tiên giới như thế mà không ngăn chặn gì thật sao?" Thương Lan Thần Uy nói với vẻ mặt cực kỳ không cam lòng.

Thực ra y chỉ diễn trò vậy thôi.

Thương Lan Thần Uy muốn nói chuyện với Vô Thần để xem thái độ của y với Tu Thần ra sao.

Nếu Vô Thần nuốt trôi được cục tức bị Tu Thần sỉ nhục ngay trước mặt toàn bộ cường giả của Phù Tiên giới thì tức là Tu Thần có đủ thực lực để đối đầu với y.

Vô Thần híp mắt nhìn Thương Lan Thần Uy, khóe miệng cong lên thành một nụ cười sâu xa.

Thương Lan Thần Uy thấy nét mặt của Vô Thần thì giật mình thon thót, vội vàng chuyển tầm mắt không dám đối diện với y.

"Ý ngươi là muốn ta đấu với hắn một trận không chết không thôi hả?" Vô Thần hỏi.

"Đệ tử không dám, đệ tử chỉ… chỉ là…" Thương Lan Thần Uy bối rối, nhất thời không nghĩ ra được lý do gì thích hợp.

Vô Thần phất tay, hờ hững nói: "Được rồi, ngươi về đi."

"Vâng… Đệ tử cáo lui…" Thương Lan Thần Uy vội vàng đáp, trong lòng thở phào một hơi.

Y cảm giác nếu mình còn ở đây lâu hơn chút nữa, nói không chừng Vô Thần sẽ đoán được tâm tư của y, đến lúc đó gia tộc Thương Lan sẽ xong đời.

Sau khi Thương Lan Thần Uy lui ra, Vô Thần vẫn ngồi một mình trên ghế chủ vị như có điều suy nghĩ.



Giữa không trung ở một nơi nào đó của Thương Lan Tử giới.

Tu Thần đang đứng lặng người.

Trước mặt hắn có một viên linh châu bảy màu đang chầm chầm xoay tròn.

Đây là Trú Giới Linh Châu của Thương Lan Tử giới.

Sau khi Tu Thần để Lĩnh Vực Vô Địch bao trùm toàn bộ Tử giới thì lập tức phát hiện tung tích của nó, thế là hắn đi thẳng tới đây.

Hắn nắm lấy Trú Giới Linh Châu, nuốt thẳng nó, lại thêm một lượng lớn sinh linh chi lực được thu về hoàn tất.

Đám người miếu Thiên Thần cũng có chút cảm giác về tình hình hiện tại, bọn họ biết tình hình vừa rồi là do Tu Thần gây ra, song bọn họ chẳng lo lắng mảy may, ai nấy đều tự tham gia vào việc phát triển vương triều của mình.

Lúc đầu Tu Thần còn dự định khiến Thương Lan Tử giới loạn lạc, để đám người miếu Thiên Thần có được sự rèn luyện tốt nhất, thuận tiện giúp hắn thu thập sinh linh chi lực.

Thế nhưng Vô Thần tới, trực tiếp giúp hắn thu toàn bộ Tử giới vào tay.

Song Tu Thần không định gián đoạn cuộc tranh đấu để rèn luyện người mình, hắn muốn dùng Phù Tiên giới để giúp đám người miếu Thiên Thần trưởng thành hoàn toàn. Chuyện sau đó hắn không cần tham dự, cứ ở miếu Thiên Thần sống những ngày tháng vô tích sự là được.

Dĩ nhiên hiện tại ngay cả Phù Tiên giới Tu Thần cũng không lên được, trước mắt hắn còn phải bỏ bảy Tử giới khác vào trong túi đã.

Tu Thần trực tiếp xuất hiện trước thành lũy của Tử giới, hắn xé ra một vết rách lớn rồi đi vào, tiến tới một Tử giới khác.

Trong nháy mắt khi hắn tiến vào, Lĩnh Vực Vô Địch trực tiếp bao phủ hoàn toàn Tử giới mới này.

Điểm lĩnh vực nhiều nên tùy thích như vậy đó, chẳng có chút khiêm tốn và chậm rãi nào đâu.

Tử giới này tên là Hải Đô Tử giới, ý nghĩa như tên gọi, chính là một gia tộc thuộc về biển.

Đây là một thế giới rất kỳ quái, ở những Tử giới khác, tỉ lệ giữa đất liền và biển là 10:1, nhưng ở Hải Đô Tử giới thì ngược lại, tỉ lệ là 1:10.

Phóng tầm mắt nhìn ra xa, đâu đâu cũng là nước biển, thỉnh thoảng mới xuất hiện một hòn đảo.

Trên các đảo lớn có nhân loại cư trú, mà dưới đáy biển là yêu quái.

Đúng vậy, chính đám thủy hải sản đã biến thành yêu, muôn hình muôn vẻ, loại nào cũng có.

Thế giới này là thiên đường của yêu quái, còn nhân loại thì bị cô lập một phương.

"Thế giới này có chút thú vị đây." Tu Thần cười ha ha, sau đó xuất hiện trên một hòn đảo.

Hòn đảo này có diện tích chưa đến một triệu mét vuông, đại khái lớn bằng một vương triều nhỏ ở Thương Lan Tử giới, ở trong vùng biển này lại chỉ giống như một giọt nước giữa đại dương.

Đảo Lãng Phong, đảo chủ là một cao thủ Thánh Thiên cảnh tầng năm, dưới trướng có mười hộ pháp Thánh Thiên cảnh.

Một nơi chưa tới triệu mét vuông mà cần mười vị hộ pháp Thánh Thiên cảnh quản lý, tức là bình quân mỗi người chỉ có một nghìn mét vuông lãnh địa, nghe có vẻ vô cùng mỉa mai!

Tu Thần đi vào một tòa thành, bên trong xây dựng theo lối kiến trúc châu Âu, khác hoàn toàn với các Tử giới khác, khiến người ta có cảm giác vô cùng mới mẻ.

Trong thành ngoại trừ nhân loại còn có yêu quái, trong đó yêu quái dưới biển chiếm đa số, yêu quái trên đất liền khá ít.

Tu Thần tiến vào một quán rượu, gọi vài món ăn.

Đối diện quán rượu là một ngõ nhỏ, có một bé gái bẩn thỉu ăn mặc lôi thôi đang lục thùng rác.

Tuổi của bé gái này không lớn lắm, chỉ tầm năm sáu tuổi, còn nhỏ hơn cả Phương Nhuế Nhuế.

Hai con tôm thành yêu đi nghênh ngang trên đường lớn, nhân loại ở gần đó đều lộ ra vẻ khúm núm, vội vàng cung kính tránh đi.

Tu vi của hai con yêu quái này tương đương với tu vi Thần Thông cảnh, nhưng lại có thể khiến người tu luyện Đế cảnh phải khom lưng cúi đầu, tỏ vẻ nịnh bợ.

Từ đây có thể thấy được, địa vị của yêu quái biển trong Tử giới này cao như thế nào. Bọn chúng chính là chủ nhân của thế giới, mà nhân loại chỉ là sinh vật cấp thấp.

Lúc hai con tôm kia đi ngang qua đầu ngõ, chúng đột nhiên dừng lại, nhìn về phía bé gái trong đó.

Sau đó bọn chúng phát ra tiếng cười hèn mọn, sải bước đi về phía bé gái.

Bé gái còn đang lục thùng rác nên không hề chú ý đến hai con yêu quái đã lại gần phía sau nàng.

"Bạn nhỏ này đang làm gì đó?" Một con yêu quái đột nhiên lên tiếng.

Bé gái bị dọa hét lên một tiếng, hoảng sợ quay đầu lại.

Khi nàng nhìn thấy hai con yêu quái thì bị dọa sợ khiếp vía, vội vàng muốn chạy trốn.

Nhưng một người phàm sao có thể chạy trốn trước bọn yêu quái có cấp bậc Thần Thông cảnh được chứ? Nàng mới xoay người đã bị bọn chúng cố định cơ thể.

Bọn chúng nhìn bé gái trước mặt từ trên xuống dưới với ánh mắt tham lam.

"Trông cũng được đấy, trở về tắm rửa sạch sẽ hương vị sẽ rất ngon." Một con yêu quái lộ ra nụ cười âm trầm.

Trong thẩm mỹ của bọn chúng, nhân loại trưởng thành rất xấu xí, nhưng máu thịt của đám trẻ con non nớt lại là món ăn vô cùng mỹ vị.

Yêu quái chính là yêu quái, dù đây là một thế giới mà yêu quái đứng đầu thì bọn chúng vẫn không thay đổi được bản tính thích ăn thịt người.

"Đi thôi, mang nó về. Nhớ che giấu cho kỹ, đừng để đám rác rưởi trong này nhìn thấy, dù sao ở đây cũng là địa bản của bọn chúng." Con yêu quái nói.

"Biết rồi."

Một con khác thì nhìn về phía bé gái nhếch miệng cười, lộ ra cái miệng đầy răng.

Bé gái bị cố định tại chỗ, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi và sự van nài, từng giọt nước mắt to tròn lăn xuống.

"Khóc cái gì mà khóc, nước mắt của đám nhân loại các ngươi chính là thứ chất lỏng bẩn nhất, còn khóc nữa ta móc mắt ngươi ra." Yêu quái cười dữ tợn bảo.

Hiển nhiên bé gái đã bị câu nói này của nó dọa sợ, nhưng nàng thực sự quá hãi hùng, muốn kìm lại nước mắt nhưng không khống chế được cảm xúc, nhịn không nổi, nước mắt rơi càng nhiều.

"Móc mắt nó ra đi, sau đó nhét nút vào cho khỏi chảy máu, đừng để nước mắt dính lên người nó." Yêu quái phía sau lạnh giọng nói.

"Ta cũng nghĩ như vậy." Con còn lại nói rồi duỗi cái càng tôm xấu xí ra, đâm thẳng vào hốc mắt bé gái.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch