Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 351: Dùng thần niệm nhập giới sao? Cũng coi là thuốc bổ đấy!

Chương 351: Dùng thần niệm nhập giới sao? Cũng coi là thuốc bổ đấy!

Tu Thần vươn bàn tay ra, nháy mắt sử dụng tăng tốc thời gian.

Ngay lập tức, thời gian khắp Hải Đô Tử giới đột ngột ngừng lại, sau đó nhanh chóng tăng lên.

Toàn bộ hành động của sinh linh trong Tử giới đều tăng tốc, lần này không phải là tăng tốc độ tu luyện nữa mà là toàn bộ thời gian của Tử giới.

Chuyện mà mỗi sinh linh làm, hay sự trưởng thành của hoa cỏ cây cối đều tăng nhanh.

Người Tử giới hoàn toàn không cảm nhận được sự thay đổi của thời gian trôi, bởi vì chuyện mà bọn họ làm mỗi giây mỗi phút đều y như cũ, chỉ là thanh tiến độ tăng nhanh hơn thôi.

Sở Nguyệt bắt đầu điên cuồng tàn sát, cường giả yêu tộc của Hải Đô Tử giới cũng liên hợp lại đối đầu với cô bé, sau đó cường giả nhân loại cũng hết cách, chỉ có thể hợp tác với Yêu tộc.

Sở Nguyệt đã hoàn toàn hắc hóa, không phân chủng tộc, trong ý thức của cô bé chỉ muốn hủy diệt Hải Đô Tử giới đến cùng, biến nơi đây thành luyện ngục.

Sát khí vô biên tràn ngập toàn bộ phạm vi Tử giới, trăm họ lầm than, những nơi Sở Nguyệt đi qua đều hóa thành cảnh chết chóc.

Sát khí của Sở Nguyệt càng ngày càng nặng, cường giả Hải Đô Tử giới cũng không chống đỡ được sự tiến công của cô bé.

Thế là họ lập tức báo lên gia tộc Hải Đô.

Vô số hóa thân đỉnh cấp tầng chín hạ xuống Tử giới, mà lúc này Sở Nguyệt đã đến tình trạng không khống chế được.

Cô bé hoàn toàn mất đi lý trí, thứ còn lại chỉ là sứ mạnh vô biên của oán linh, còn một tấc đất, một con kiến nàng cũng phải hủy diệt cho bằng hết.

Tu Thần vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh nhạt nhìn một loạt sự việc xảy ra.

Linh hồn ác oán đã được khôi phục lại, hoàn toàn xâm chiếm linh hồn Sở Nguyệt, bây giờ cô bé không còn là Sở Nguyệt nữa mà chính là một ma nữ mang đến sự hủy diệt cho Chư Thiên Vạn Giới.

Hóa thân cường giả của gia tộc Hải Đô đang tiến hành vây quét Sở Nguyệt, một trận đại chiến có một không hai đang được tiến hành điên cuồng. Tử giới bắt đầu không ngừng sụp đổ, mà Sở Nguyệt vẫn chưa rơi vào thế yếu.

Độ khuếch trương của cô bé còn cao hơn so với dự đoán của Tu Thần!

"Vốn cho rằng con bé không thể đối phó với sự vây quét của mấy tên Hải Đô Tử giới, hiện tại dường như ngay cả hóa thân cường giả của gia tộc Hải Đô cũng không bắt được nó. Linh hồn ác oán mới này thực sự quá mạnh! Sau này muốn kéo trở về chỉ có nước hủy đi hoàn toàn mới xong.” Tu Thần cau mày thì thào nói.

Muốn để Sở Nguyệt khôi phục thần trí và biến thành một người bình thường, chỉ dựa vào việc tách linh hồn ác oán ra thì không có tác dụng, bởi vì ngay từ đầu linh hồn của cô bé đã bị linh hồn ác oán ăn mòn rồi.

Tu Thần quả thực có thể tách linh hồn ác oán ra khiến nó biến mất trước, nhưng linh hồn của Sở Nguyệt không còn đơn thuần nữa, nó đã bị lây nhiễm, hai linh hồn bị giày xéo thành một thể, có tách ra thế nào cuối cùng vẫn phát triển theo chiều hướng xấu.

Giống như đổ mực vào chậu nước trong vậy, Tu Thần có thể tách mực ra khỏi nước, nhìn chỗ nước kia đã trong trở lại rồi, nhưng thực ra bên trong vẫn tồn tại vô số chất mực li ti, nhìn không thấy và cũng không rửa sạch được.

Đồ vật đã nhiễm bẩn thì mãi mãi vẫn bẩn.

Cho nên nếu Tu Thần muốn kéo Sở Nguyệt về thì nhất định phải đập đi xây lại, hoàn toàn hủy diệt linh hồn ban đầu của cô bé, sau đó mới tiến hành tái tạo.

Trận chiến đấu vẫn đang tiếp diễn, sát khí khắp Tử giới quá nồng nặc, đặc đến mức mỗi khi Sở Nguyệt bị thương nặng cô bé đều có thể hấp thu sát khí và chữa trị cho mình một cách nhanh chóng.

Chuyện ngoài sức tưởng tượng!

Nếu không xuất hiện sức mạnh lớn hơn có thể đàn áp Sở Nguyệt thì thế giới này coi như sắp xong đời rồi.

Mà Tu Thần vẫn luôn áp chế tu vi của cô bé, nếu không thì chẳng mấy chốc cô bé sẽ đột phá cảnh giới bay thẳng lên Nguyên giới. Đến lúc đó Vô Thần có thể trực tiếp tiêu diệt Sở Nguyệt.

Kế hoạch hiện tại của Tu Thần chính là muốn xem Vô Thần còn có thủ đoạn hạ phàm nào không.

...

Lúc này trong điện Vô Thần, Vô Thần đang ngồi trên ghế chủ vị, hai bên trái phải y có ba người ngồi, theo thứ tự là Thương Lan Dạ, Phong Bà Tử mặt mũi nhăn nheo, lưng còng, còn có lão Thiên Thọ cõng mai rùa.

Trên đại điện có một con yêu quái đang quỳ.

Yêu quái này chính là tộc trưởng của gia tộc Hải Đô – Hải Đô Vân Long!

"Đại nhân, Hải Đô Tử giới đã bị sát khí ăn mòn hoàn toàn, chúng thuộc hạ không giết chết được linh hồn ác oán kia, con bé thông qua sát khí chữa trị liên tục cho bản thân. Thuộc hạ chỉ có thể phái hóa thân tầng chín xuống dưới nhưng căn bản không bắt được đối phương." Hải Đô Vân Long trắng bệch mặt nói.

Theo lý mà nói, có cường giả đỉnh cấp tầng chín xuống cũng chỉ cần vài phút là có thể trấn áp.

Nhưng Sở Nguyệt thực sự quá mạnh! Pháp bảo, pháp thuật thần thông gì bọn họ cũng sử dụng hết rồi nhưng không thể đàn áp được. Hải Đô Vân Long không còn biện pháp nào khác, y lại không thể tự mình xuống dưới vì như vậy toàn bộ Tử giới sẽ sụp đổ.

"Sao linh hồn ác oán lại trưởng thành nhanh như vậy? Đột nhiên xuất hiện mà đã đạt tới tu vi cực hạn của Tử giới sao?" Thiên Thọ Lão Quy cau mày hỏi.

Tin tức quả thực quá mức đột ngột với bọn họ.

"Chẳng nhẽ tốc độ thời gian ở Tử giới đã bị thay đổi?" Vô Thần hỏi với vẻ mặt không cảm xúc.

Y vừa định hiến tế ba Thần Vương này sau đó phong ấn Thương Lan Tử giới, lại không ngờ xuất hiện vấn đề như vậy, điều này khiến y không khỏi nghĩ đến Tu Thần.

Linh hồn ác oán đột nhiên xuất hiện, lại đột nhiên đạt tới trình độ này, ngay cả y cũng chưa kịp phản ứng mà toàn bộ Hải Đô Tử giới đã trở thành mảnh đất máu tanh, nhất định là có người âm thầm dùng thủ đoạn.

"Thời gian không có gì bất thường, thuộc hạ cũng không biết tại sao lại đột nhiên xuất hiện..." Hải Đô Vân Long run giọng đáp lại.

Trong lĩnh vực của Tu Thần, hắn muốn để ai thấy thứ gì thì sẽ thấy thứ đó, tăng tốc độ thời gian của Tử giới chỉ có mình hắn biết mà thôi, những người khác hoàn toàn không cảm nhận được.

"Đại nhân Vô Thần, hay chúng ta xử lý chuyện Hải Đô Tử giới trước đi, chuyện linh hồn ác oán mà để lâu thì Tử giới này sẽ hoàn toàn bị hủy diệt mất." Phong Bà Tử khàn khàn lên tiếng.

Vô Thần vẫn không để lộ biểu cảm gì, im lặng không đáp lời.

Thiên Thọ Lão Quy cất tiếng: "Vân Long, ngươi sử dụng Trú Giới Linh Châu đi, lợi dụng sinh linh chi lực để giết chết nó."

Thiên Thọ Lão Quy là yêu quái, thậm chí có thể nói là người ủng hộ phía sau gia tộc Hải Đô, mọi người đều là yêu tộc dĩ nhiên sẽ chiếu cố nhau.

Hải Đô Vân Long hoảng sợ hỏi: "Phải sử dụng Trú Giới Linh Châu thật sao? Vậy sẽ tổn thất lượng sinh linh chi lực thu thập được trong hơn mấy trăm kỷ nguyên đó!"

"Không cần." Vô Thần đột nhiên lên tiếng.

Thiên Thọ Lão Quy nhìn về phía Vô Thần, trong đôi mắt tang thương và sâu sắc của lão toát lên vẻ ngạc nhiên.

"Bản tọa đến xử lý, các ngươi lui ra đi." Vô Thần nói xong thì phất tay.

Những người khác vội đứng dậy, quỳ xuống hành lễ.

Lời nói của Vô Thần đại biểu cho quyền uy tuyệt đối, ai cũng không dám dừng lại trong chốc lát, nhao nhao lui ra.

Sau khi tất cả mọi người rời đi, Vô Thần xòe bàn tay ra, một hạt châu bảy màu xuất hiện trong lòng bàn tay y.

Đây chính là Trú Giới Linh Châu của Hải Đô Tử giới.

Y có thể tự nhiên lấy đi Trú Giới Linh Châu của bất cứ Tử giới nào, đương nhiên không thể để người khác trông thấy cảnh này.

Vô Thần nhắm mắt lại, sau đó một cỗ thần niệm phóng ra, trực tiếp tiến vào trong Hải Đô Tử giới.

Lúc này ở Hải Đô Tử giới, ánh mắt Tu Thần sáng lên, hắn chợt nhếch miệng cười.

"Dùng thần niệm bản thể tiến vào Tử giới sao? Cũng coi là thuốc bổ đấy.”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch