Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 368: Dạ Hạ Thiên Quân, đã lâu không gặp!

Chương 368: Dạ Hạ Thiên Quân, đã lâu không gặp!

Chư Thiên Vạn Giới chỉ là một cách gọi mà thôi.

Nếu mà tính toán một cách nghiêm túc, nó không chỉ có một vạn thế giới.

Bên dưới mỗi Nguyên giới đều sẽ có chín Tử giới, mà bên trong Tử giới sử dụng Tán Giới Liên Đồ sẽ sinh ra vô số thế giới nhỏ.

Tán giới là thế giới nằm trong không gian của Tử giới.

Mà Tử giới lại không nằm trong không gian của Nguyên giới.

Nói theo cấp bậc của không gian, Tán giới và Tử giới thật ra có thể coi là cùng một cấp bậc không gian, nhưng vì Tán Giới Liên Đồ mà Tán giới bị đẩy xuống cấp bậc không gian thấp hơn.

Không gian có sự khác biệt về cấp bậc cũng không phải thể hiện ở mặt phẳng, mà là tổng số sinh linh chi lực.

Tu vi cao nhất ở Tán giới là Thánh Vương, ở Tử giới là Thánh Thiên, mà Nguyên giới lại không có bất kỳ một hạn chế nào.

Hạn chế về tổng số sinh linh chi lực chính là sự khác biệt của các cấp bậc không gian.

Nguyên giới và Tử giới cũng không nằm trong cùng một cấp bậc không gian. Ban đầu lúc Nguyên giới phân ra Tử giới, đã chia thành hai viên linh châu, một viên là Trú Giới Linh Châu, một viên khác chính là Nạp Giới Linh Châu. Hai viên linh châu hỗ trợ lẫn nhau để hoàn toàn khống chế Tử giới.

Trú Giới Linh Châu dùng để hấp thu và chuyển hoán sinh linh chi lực thu hoạch được từ Tử giới, mà Nạp Giới Linh Châu lại là cầu nối giữa Tử giới và Nguyên giới. Một khi cầu nối này bị gãy, Nguyên giới sẽ mất đi Tử giới, cũng chính là tước giới vị, mà Tử giới không có cầu nối tới Nguyên giới thì dần dần sẽ rơi vào vùng hư vô.

Chư Thiên Vạn Giới lại không bao gồm vùng hư vô.

Bên trong vùng hư vô không có bất kỳ sự vật nào, ngay cả linh khí và sinh linh chi lực cũng không có. Khi Tử giới bị tước giới vị, lưu đày đến vùng hư vô quá lâu thì đồng nghĩa với việc sự sống ở Tử giới sẽ không ngừng tiêu tan. Hơn nữa nó cũng không ngừng di chuyển trong hư vô, đến cuối cùng trở thành một Tử giới hoang vu, bay tới một nơi mà không ai có thể tìm được.

Một người có tu vi vô cùng cường đại là có thể phá vỡ không gian, nhìn thấy vùng hư vô. Nhưng cũng chỉ có thể nhìn thôi, bởi vì thế giới này có thành lũy bảo hộ, ngươi muốn tự mình phá vỡ không gian rồi tiến vào bên trong… thì quả thực là một chuyện vô cùng khó khăn.

Hơn nữa cũng không có kẻ nào thật sự muốn tiến vào, chẳng may không ra được hoặc không tìm thấy thành lũy bảo hộ của thế giới, thì chỉ có thể chờ chết mà thôi.

Lúc này, trong phạm vi của vùng hư vô gần Nguyên giới có ba nhóm người đang bay lơ lửng trong không gian. Bọn họ đứng từ đằng xa nhìn chằm chằm vào tám Tử giới trông có vẻ gần ngay trước mắt, nhưng lại xa tận chân trời.

Đó chính là Tử giới của Phù Tiên giới, một trong số đó đã bị Tu Thần hủy diệt để đe dọa Vô Thần.

Thật ra Tử giới đó không hề hủy diệt, chỉ là bị Tu Thần giấu đi mà thôi. Trong Lĩnh Vực Vô Địch, chỉ cần hắn muốn, Ngọc Hoàng Đại Đế cũng không thể nào thấy được.

"Vô Thần, ngươi cũng mạnh tay thật đấy!" Trường Sinh nhìn Vô Thần đang đứng cách đó không xa, liên tục cười lạnh.

Tu vi của những người có thể rời khỏi Nguyên giới, đi tới vùng hư vô ít nhất cũng phải từ cảnh giới Thần Vương.

Vô Thần mang theo ba người, Thiên Thọ Lão Quy, Phong Bà Tử và cả Thương Lan Dạ.

Còn Trường Sinh lại mang theo bốn người.

Dạ Hạ Thiên Quân mặc một bộ đồ đen, khuôn mặt yêu dị âm u, nhìn thôi đã biết là hạng người âm hiểm. Còn có tộc trưởng của bộ tộc Thăng Ngô, để một mái tóc đỏ, nhìn qua vô cùng ngông cuồng khí phách - Thăng Ngô Thiên Thông.

Một vị nữ tử tướng mạo xinh đẹp kiều diễm, có một đôi mắt phượng vô cùng ma mị, dường như có thể hút mất hồn phách của người ta vậy. Tên của nàng ta là Yêu Nguyệt. Người còn lại là một ông cụ râu tóc bạc phơ tên là Trình Minh. Thân phận của hai người này không khác Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy là bao, bọn họ đều là thuộc hạ tâm phúc của Trường Sinh.

Đối mặt với lời giễu cợt của Trường Sinh, nét mặt của Vô Thần vẫn không có gì thay đổi, chỉ nhìn về phía ba người ở bên trái.

Đó là Chú Ly của Bắc Lý giới, cùng hai đại tướng Thần Vương dưới trướng là Chú Tâm và Chú Võ.

So với Vô Thần và Trường Sinh, Chú Ly tin tưởng người nhà hơn. Hai người Chú Tâm và Chú Võ đều là thiên tài của Chú gia, đã được y bồi dưỡng từng bước.

Ba người này được xem là người nắm quyền đời thứ hai của Nguyên giới.

Về phần đời thứ nhất, đó chính là những người có cấp bậc như sư tôn của Vô Thần. Trên cơ bản nếu không xảy ra chuyện gì, thì họ chỉ âm thầm điều khiển và quan sát ở trong bóng tối.

Lời mà sư tôn của Vô Thần nói lúc trước cũng rất đúng, giang sơn đời nào cũng sinh ra người tài. Hậu bối không giống và không đuổi kịp tiền bối. Trận tranh đấu hiện giờ chính là cuộc đọ sức giữa các hậu bối với nhau.

Tất nhiên, tất cả bọn họ đều nhất trí cho rằng Tu Thần chỉ cùng cấp bậc với Vô Thần mà thôi.

"Cứ đứng ở chỗ này nhìn thôi sao? Không động thủ cướp lại?" Vô Thần cười nhạo một tiếng.

"Vì sao chỉ có tám Tử giới? Lúc đầu không phải có chín Tử giới sao?" Đôi mắt sâu của Chú Ly hơi nhíu lại, y lạnh giọng hỏi.

Ngay từ đầu y đã chú ý tới tình hình của Phù Tiên giới, cũng tận mắt nhìn thấy chín Tử giới bị tước giới vị, di chuyển vào vùng hư vô.

Song y cũng giống Trường Sinh, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tước giới vị của toàn bộ Tử giới trong một Nguyên giới, trận địa lớn như vậy chưa từng xuất hiện bao giờ, nói không có âm mưu thì ai dám tin chứ?

Chỉ có điều hai ngày đã trôi qua, vẫn không có người nào chịu ra tay. Sau đó lại nhìn thấy một trong số những Tử giới này biến mất, hai người Trường Sinh và Chú Ly đều không nhịn được, lập tức xuất hiện ở vùng hư vô.

Còn Vô Thần cũng xuất hiện ngay sau đó.

"Việc này thì ngươi phải hỏi người kia rồi." Vô Thần nói.

"Người kia, là ai?" Trường Sinh cau mày hỏi.

Lão biết trong Tử giới chắc chắn đã xuất hiện một nhân vật vô cùng mạnh mẽ, nếu không Vô Thần cũng không vô duyên vô cớ tước giới vị của toàn bộ Tử giới như vậy. Hành động của lão ngày hôm nay chỉ có thể nói là thuận nước đẩy thuyền, nếu không có biến số mà lập tức chiếm đoạt thì chẳng khác nào là đi tìm chết.

"Vậy phải hỏi vị thuộc hạ mặc đồ đen phía bên trái ngươi rồi." Vô Thần nhìn Dạ Hạ Thiên Quân, trên mặt lộ ra một nụ cười ẩn chứa hàm ý sâu xa.

Dạ Hạ Thiên Quân biến sắc, ánh mắt có chút hoảng hốt.

Y chỉ là một tên tiểu đệ, quả thực không có tư cách nói chuyện trong tình cảnh hiện giờ. Nghe thấy Vô Thần nhằm vào mình, y lập tức cảm thấy luống cuống, hoàn toàn không hiểu ý của Vô Thần là gì.

Trường Sinh vẫn chưa nói cho Dạ Hạ Thiên Quân biết Thượng Cung Cẩn đã xuất hiện ở Tử giới của Phù Tiên giới, bởi vì không cần thiết. Hơn nữa Dạ Hạ Thiên Quân cũng không có tư cách khiến Trường Sinh phải kể chuyện này với y.

Trường Sinh nhướng mày một cái, liếc nhìn Dạ Hạ Thiên Quân, sau đó nói: "Ngươi thật sự cho rằng nàng ta đã tìm được một chỗ dựa vững chắc sao?"

"Chà, cũng khá nhiều người đó chứ?"

Đột nhiên, hai bóng người xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Tất nhiên là Tu Thần và Thượng Cung Cẩn rồi.

"Ngươi xem, không phải chính chủ đã tới đây rồi sao? Ta nghĩ ta cũng không cần phải giải thích với tiểu bằng hữu kia của ngươi nữa." Vô Thần nhìn thấy Tu Thần, ánh mắt lóe lên một chút tức giận, song nhanh chóng bị y giấu đi.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Tu Thần, đồng thời cũng nhìn thấy người đang đứng ở bên cạnh hắn. Thượng Cung Cẩn mặt không biểu cảm, toàn thân tản ra sát ý nồng đậm.

Lúc Dạ Hạ Thiên Quân nhìn thấy Thượng Cung Cẩn, y không khỏi ngây ngẩn cả người.

Ánh mắt của hai người đụng vào nhau, một người thì kinh ngạc hoảng sợ, một người thì phẫn nộ căm hận.

"Ngươi... Ngươi tới Phù Tiên giới? Lúc nào? Vì sao ngươi có thể phá vỡ thành lũy của Nguyên giới?" Dạ Hạ Thiên Quân hỏi với vẻ mặt hoảng sợ.

Sau trận đại chiến ở Thương Cổ Tử giới lúc trước, y biết chút thần nguyên cuối cùng của Thượng Cung Cẩn chắc chắn chưa bị tiêu diệt, mà được chuyển thế.

Có điều y lại chưa từng nghĩ rằng Thượng Cung Cẩn không chỉ đặt chân tới Phù Tiên giới, hơn nữa còn đi theo người mà Vô Thần coi là đại địch?

Sắc mặt của Thượng Cung Cẩn vô cùng âm u, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Dạ Hạ Thiên Quân, lạnh giọng nói:

"Dạ Hạ Thiên Quân, đã lâu không gặp!"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch