Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 416: Khắp thiên hạ, đều là Phù Tiên!

Chương 416: Khắp thiên hạ, đều là Phù Tiên!

Mây đen ngập trời.

Vô số tia chớp lóe lên rồi giáng xuống, không gian của toàn bộ biên cảnh Cực Bắc liên tục bị xé rách rồi khép lại, cứ thế lặp đi lặp lại nhiều lần.

Tu Thần chắp tay sau lưng bình tĩnh đứng ở giữa không trung, trên mặt nở một nụ cười nhàn nhạt.

"Ầm ầm…"

Trên đỉnh đầu Tu Thần, một đám mây đen khổng lồ bắt đầu quay cuồng nổ vang, tia sét màu đen giống như dây leo lấp lóe không ngừng. Tia sét này ẩn chứa pháp tắc chi lực có thể hủy thiên diệt địa, chỉ cần bị một tia đụng vào thôi thì chắc chắn sẽ hình thần câu diệt.

"Ầm!"

Đột nhiên, mấy trăm tia sét pháp tắc hung hãn bổ về phía Tu Thần. Những không gian mà tia sét pháp tắc đi qua lập tức vỡ vụn rồi biến mất vào trong hư vô, sau đó lại xuất hiện ở trước mặt Tu Thần, hung hãn bổ về phía hắn.

Tu Thần không hề động đậy, tùy ý để tia sét pháp tắc kia đánh lên trên người mình.

Trong phút chốc, trời sụp đất nứt.

Tu Thần bị tia sét pháp tắc cắn nuốt rồi biến mất, nơi mà hắn đứng cũng lập tức hóa thành hư vô.

Lúc này, thân ảnh của Vô Thần xuất hiện, sau đó hai người Thiên Thọ Lão Quy và Phong Bà Tử cũng hiện thân.

Vẻ mặt của Vô Thần vô cùng âm u. Y nhìn không gian hư vô hỗn độn rung chuyển không ngừng phía trước, ánh mắt lóe lên sát ý nồng đậm.

"Đại nhân, đó là... Đó là pháp tắc hỗn độn?" Thiên Thọ Lão Quy trợn tròn hai mắt, hoảng sợ hỏi.

Đối với những người có cấp bậc như Thiên Thọ Lão Quy mà nói, pháp tắc hỗn độn chính là độc dược trí mạng, đụng phải sẽ chết! Chết một cách hoàn toàn không chừa lại một thứ gì!

Loại pháp tắc hỗn độn này ngoại trừ Phù Tiên Tử ra, không một ai có thể sử dụng được, cho dù là Vô Thần cũng không được!

Bởi vì đây là pháp tắc chi lực đáng sợ và thâm ảo nhất Phù Tiên giới, đồng thời nó cũng là thứ lợi hại nhất, bá đạo nhất.

"Quả nhiên... Là người đó ra tay?" Phong Bà Tử cũng như người mất hồn lẩm bẩm một mình.

Bà ta biết vị chúa tể chân chính của Phù Tiên giới là Phù Tiên Tử, nhưng lại chưa bao giờ được gặp, cũng chưa từng thấy Phù Tiên Tử ra tay với bất kỳ kẻ nào. Bởi vì ở bên trong Phù Tiên giới, lão chính là vị vua tuyệt đối!

Lão muốn ai chết thì chỉ cần một câu nói hay một suy nghĩ mà thôi.

Hiện giờ lão lại tự mình ra tay, như vậy đã đủ để chứng minh thực lực của Tu Thần đã đạt tới cấp bậc nào, cũng phải cao hơn Vô Thần một hai cấp là ít.

Vô Thần không để ý tới sự thán phục và hoảng sợ của hai thuộc hạ, ánh mắt của y vẫn đang nhìn chằm chằm vào khu vực hỗn độn không ổn định phía trước mặt kia.

Y đang chờ.

Chờ Phù Tiên Tử thu hồi pháp tắc hỗn độn này, sau đó nhìn xem Tu Thần còn sống hay không!

Chết thì mới là bình thường.

Nhưng nếu hắn còn sống, như vậy đối với Vô Thần mà nói, chuyện này sẽ là một đả kích vô cùng lớn.

Đến tận bây giờ, y vẫn cho rằng Tu Thần là người cùng đẳng cấp với mình, nên mới đấu tới đấu lui với hắn. Tuy rằng lần nào cũng bị Tu Thần gài bẫy chiếm thế thượng phong, nhưng y vẫn chưa hề trọng thương tới gân cốt, cũng còn con bài chưa lật.

Nhưng nếu như Tu Thần ra khỏi pháp tắc hỗn độn mà không có chút tổn thương nào, vậy cũng đồng nghĩa với việc y không có tư cách đấu với hắn.

Bởi vì trong lòng Vô Thần hết sức rõ ràng, đến y cũng không thể nào chống đỡ được pháp tắc hỗn độn này! Ít nhất dựa vào tu vi của y hiện giờ, quả thực không thể nào chống đỡ được.

"Chỉ có một chút thủ đoạn này thôi sao?"

Ngay lúc Vô Thần đang khẩn trương chờ đợi pháp tắc hỗn độn phía trước mặt tiêu tan, đột nhiên giọng nói của Tu Thần truyền vào trong tai y.

Ngay lập tức, Vô Thần chỉ cảm thấy cả người không ngừng run rẩy, sau đó trời đất quay cuồng.

Quả thật không chết!

Hơn nữa hắn còn dùng giọng điệu trào phúng như vậy để chất vấn Phù Tiên Tử!

Hoặc là Tu Thần đang vùng vẫy giãy chết, mạnh miệng nói mấy câu khiến cho người khác phải khiếp sợ.

Hoặc đúng là hắn không hề xảy ra chuyện gì.

Tuy rằng Vô Thần quen biết Tu Thần chưa lâu, nhưng mà y vẫn có một chút hiểu biết về con người này.

Cái tên này chưa bao giờ dọa nạt người khác, mà hắn sẽ trực tiếp ra tay với kẻ đó.

Pháp tắc hỗn độn vẫn đang điên cuồng khuấy động nơi mà Tu Thần đang đứng, hơn nữa ngày càng trở nên mạnh mẽ, tàn độc.

"Sư tôn."

Vô Thần đột nhiên cúi người chắp tay với người bên cạnh.

Hai người Thiên Thọ Lão Quy và Phong Bà Tử không khỏi sửng sốt một chút, sau đó cũng vội vàng chắp tay.

Một bóng người chậm rãi hiện ra, chính là Phù Tiên Tử.

Nội tâm của Thiên Thọ Lão Quy và Phong Bà Tử lúc này là vừa mừng vừa sợ.

Mừng là vì bọn họ cuối cùng cũng được gặp vị chúa tể chân chính của Phù Tiên giới, vị thần đích thực ngồi tít trên cao kia!

Mà sợ hãi là vì khi nhìn vào vở kịch trước mắt này, bọn họ lại không biết ai mới là người thắng!

Đây là một suy nghĩ vô cùng đáng sợ.

Với tư cách là chúa tể chân chính của Phù Tiên giới, hình tượng của Phù Tiên Tử ở trong lòng bọn họ vốn dĩ nên là vô địch bất bại! Bất kể là kẻ xâm nhập nào, bất kể là kẻ thù nào thì cũng đều không đáng để nhắc tới!

Nhưng mà vào lúc này, bọn họ lại có một loại cảm xúc khó hiểu với Tu Thần.

Suy nghĩ ở sâu trong nội tâm nói cho hai người biết, Tu Thần sẽ thắng!

Đây là một suy nghĩ không có một chút lý lẽ nào cả.

Một khi suy nghĩ này xuất hiện ở trong đầu, nó không khác gì sóng thần đổ ập vào bờ, trong nháy mắt sẽ nuốt chửng tất cả các suy nghĩ khác.

Cả người Thiên Thọ Lão Quy không khỏi run rẩy, cúi đầu, mồ hôi trên trán không ngừng rỏ xuống.

Cũng bởi vì lời nhắc nhở đột nhiên của Phong Bà Tử vừa rồi, đã khiến cho tâm tư của Thiên Thọ Lão Quy lúc này trở nên có chút không đúng.

Phong Bà Tử đứng bên cạnh cũng cúi đầu, chẳng qua khóe miệng lại xuất hiện một nụ cười như có như không.

Phù Tiên Tử nhìn về phía Phong Bà Tử.

Vô Thần cũng nhìn về phía Phong Bà Tử.

"Đây chính là thuộc hạ của ngươi?" Phù Tiên Tử hỏi.

Lúc này lão căn bản không hề chú ý tới Tu Thần bị nhốt ở bên trong pháp tắc hỗn độn.

Đối phó Tu Thần, Phù Tiên Tử có lòng tin tuyệt đối, nếu đã đứng ở trên địa bàn của lão thì không thể nào xảy ra cục diện lật ngược thế cờ được.

Ngần ấy năm qua, những kẻ phách lối, mạnh mẽ hơn Tu Thần không biết lão đã gặp bao nhiêu rồi. Kẻ nào cũng cảm thấy mình chính là vị chúa tể mới, cũng muốn khiêu chiến quyền uy của lão.

Chẳng qua kết quả đều không có gì khác biệt - đó chính là bị Phù Tiên Tử tiêu diệt trong nháy mắt.

Chưa bao giờ xảy ra điều ngoài ý muốn nào.

Giống loài viễn cổ mà lúc trước hệ thống nói sẽ uy hiếp đến tích điểm là ai?

Chính là nhân vật giống như Phù Tiên Tử!

Vô Thần chính là người phát ngôn của lão, nhưng y cũng chỉ là một người phát ngôn mà thôi.

Trong nhận thức của Vô Thần, y cảm thấy bản thân có thể trưởng thành rồi sau đó thay thế Phù Tiên Tử.

Nhưng y lại không biết, nhận thức ấy thật ra chỉ là một suy nghĩ mà Phù Tiên Tử cấy vào trong đầu y mà thôi, lý do là để Vô Thần có thể giúp lão quản lý tốt Phù Tiên giới.

Còn một điều khác nữa là, những thứ cổ xưa sẽ bị những thứ mới thay thế. Song những người như Phù Tiên Tử đã bị cố định tư duy. Muốn sáng tạo ra những thứ mới trong các phương diện như tu luyện hay bí thuật vẫn là việc khá khó khan.

Con đường tu luyện không phải là một khi hình thành thì không thể thay đổi được nữa, trái lại nó còn thay đổi khôn lường.

Thế nên lão cần những người mới không ngừng xuất hiện, mang linh cảm tới cho mình, từ đó không ngừng hoàn thiện bản thân, đưa bản thân lên một tầm cao mới.

Chỉ đáng tiếc là, Vô Thần tại vị nhiều năm như vậy, chút tâm tư thầm kín đó lại không bằng người ta, đây cũng là lý do vì sao Phù Tiên Tử muốn thu phục Tu Thần.

Chỉ tiếc Tu Thần lại không sợ chết, trực tiếp tuyên chiến với Phù Tiên Tử.

Bản thân lão là một vị đại lão của Nguyên giới, tuyệt đối sẽ không cho phép người khác miệt thị mình như vậy.

Thế nên Phù Tiên Tử đã lập tức động thủ.

Lão ra tay và đám người Vô Thần ra tay là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Phù Tiên Tử đứng bên cạnh bọn họ hiện giờ vẫn là hóa thân. Sự xuất hiện của tia sét hỗn độn mang pháp tắc chi lực này chỉ cần một ý niệm trong đầu lão là đủ rồi, căn bản không cần bản thể phải hiện thân.

Phù Tiên giới rộng lớn này đều là của Phù Tiên Tử lão, muốn giết một người hoàn toàn không cần phải chạy tới trước mặt người khác làm gì.

Khắp thiên hạ, đều là Phù Tiên!






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch