Chương 435. Suy đoán của Thiên Cương, trong lòng Trường Sinh nguội lạnh!
Điện Trường Sinh ở Thiên giới.
Lúc này, Trường Sinh đang quỳ dưới mặt đất, người đang ngồi ở trên ghế có gương mặt uy nghiêm.
Người này chính là chúa tể chân chính của Thiên giới, Thiên Cương.
"Phù Ma Tử? Ha ha, có chút thú vị đấy."
Khóe miệng Thiên Cương nhếch lên một nụ cười nghiền ngẫm.
Trường Sinh cúi đầu và nói: "Đại nhân, Phù Ma Tử này là ai vậy? Lẽ nào thật sự giống như Pháp Hải kia đã nói, là đồng môn của Phù Tiên Tử sao? Nếu thật sự là thế, vậy rốt cuộc người sau lưng Tu Thần là ai cũng đã có đáp án rồi."
Thiên Cương cười nhạo một tiếng, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường, lão nói: "Quả thật, Phù Tiên Tử có một sư huynh tên là Phù Ma Tử, nhưng đó đã là chuyện từ thời thượng cổ, Phù Ma Tử đã sớm bị hủy diệt cả nguyên thần lẫn linh hồn rồi, làm sao còn có thể xuất hiện được nữa?"
"Đã chết rồi sao?" Trường Sinh ngẩng đầu lên, vẻ mặt kinh ngạc.
Lão giống với Vô Thần, hoàn toàn xa lạ với Phù Ma Tử, chưa bao giờ từng nghe nói về người này.
Cho tới nay lão cũng hoang mang, rốt cuộc người sau lưng Tu Thần là ai, mà có thể khiến hắn nổi dậy nhanh như vậy, thậm chí còn ép Vô Thần đến mức không ngẩng đầu lên nổi.
Trường Sinh cũng không tin sau lưng hắn không có người chống đỡ.
Hiện tại, khó khăn lắm mới xuất hiện một người có thể là người phía sau Tu Thần, nhưng Thiên Cương lại nói người đó đã sớm chết rồi.
Thời kì thượng cổ, thậm chí lúc ông nội của Trường Sinh còn chưa ra đời, đó là một đoạn bí sử, phỏng chừng người biết được cũng chỉ có chúa tể của chín đại Nguyên giới.
"Tu Thần này có chút thú vị, lấy đi chín Tử giới của Phù Tiên giới vốn là muốn kéo Thiên giới ta vào cuộc, hiện giờ ngươi đã đồng ý lời thỉnh cầu của Vô Thần. Như vậy, Thiên giới ta cũng không thể không bước chân vào vũng bùn này." Thiên Cương híp mắt nhìn Trường Sinh, nói một cách đầy ẩn ý.
Sắc mặt Trường Sinh trắng bệch, lão vội vàng nói: "Đại nhân, thuộc hạ cũng chỉ vì Thiên Nguyên Tử mà thôi! Thiên Nguyên Tử trộm huyễn chi bản nguyên của Thiên giới ta đi mất. Tất cả những gì thuộc hạ làm đều là để đưa bản nguyên của Nguyên giới ta về đúng chỗ, thuộc hạ tuyệt đối không hai lòng!"
Thiên Cương cười lạnh một tiếng rồi đáp: "Ngươi cho rằng Thiên Nguyên Tử đang ở Phù Tiên giới sao?
Trường Sinh sững sờ, rung giọng hỏi: "Không có sao?"
"Nếu lão ở Phù Tiên giới, ngươi cho rằng Phù Tiên Tử sẽ không quan tâm chuyện lão lấy huyễn chi bản nguyên của Thiên giới ta mà không cướp lấy sao? Ngươi thật sự coi Phù Tiên Tử đã đạt đến cảnh giới không còn dục vọng gì nữa ư? Lão chỉ mong sao có thể xâm chiếm Thiên giới ta thôi!"
Trường Sinh và Vô Thần không giống nhau, lão cực kỳ hiểu rõ vị trí của mình, cho nên từ trước đến nay, lão chưa từng muốn thay thế Thiên Cương. Thiên Cương cũng nhìn thấy điều đó, cho nên mới chọn Trường Sinh và lưu đày Vô Thần vào Phù Tiên giới.
Vô Thần chính là một tên phản đồ trời sinh, dã tâm cực kỳ lớn, không bao giờ có thể thỏa mãn được.
Lúc đầu, sở dĩ Thiên Cương để Vô Thần bảo toàn tính mạng đến Phù Tiên giới, thực ra cũng là muốn nhìn xem Vô Thần có thể mang đến phiền phức gì cho Phù Tiên Tử, chỉ một chút cũng được.
Nhưng đã nhiều năm trôi qua như vậy, Vô Thần vẫn luôn sống trong mộng, luôn cho rằng kế hoạch đã được sắp xếp của mình đang được tiến hành một cách đâu ra đấy, sớm muộn gì cũng có ngày y lật đổ được Phù Tiên Tử.
Tất cả những gì Vô Thần tự cho là đúng đều chỉ là nằm mơ mà thôi, trận chiến giữa Phù Tiên Tử và Tu Thần chẳng khác nào châm biếm y, để y biết được bản lĩnh của mình đến đâu.
Hiệu quả cũng không tồi, sau khi Vô Thần nhìn thấy Tu Thần và Phù Tiên Tử quyết đấu, lập tức sợ đến mức hồn bay phách lạc, thực lực của hai người vốn dĩ không cùng một khái niệm.
Hiện giờ, trong lòng Vô Thần phỏng chừng đang vô cùng dằn vặt và đau khổ, nỗ lực nhiều năm như vậy, mà vẫn chỉ dạo chơi ở tầng thấp nhất, đừng nói là lật đổ Phù Tiên Tử, bây giờ có thể sống được hay không cũng là vấn đề.
"Vậy... vậy tiểu nhân sẽ hủy bỏ hợp tác với Vô Thần!" Trường Sinh vội vàng nói.
"Không cần, đã đàm phán xong rồi thì cứ thuận theo tự nhiên đi. Ta cũng rất tò mò về Tu Thần đó, ngược lại muốn nhìn xem hắn sẽ hạ ván cờ này như thế nào." Thiên Cương phất tay và nói.
Vẻ mặt của Trường Sinh hoang mang, hoàn toàn không rõ rốt cuộc Thiên Cương đang nghĩ những gì, nhưng Thiên Cương đã nói vậy, lão cũng không dám cãi lời, chỉ có thể gật đầu.
Ánh mắt Thiên Cương nhìn ra ngoài điện, khóe miệng hơi nhếch lên, lão nói: "Con người của Phù Tiên Tử, cái gì cũng tốt, nhưng chỉ có một điểm không đáng có nhất."
"Là gì ạ?" Trường Sinh hỏi.
"Tự đề cao mình! Luôn luôn cho rằng hậu bối không có khả năng đuổi kịp bước chân của lão, luôn coi người phía dưới như đồ chơi để trêu đùa, ta và ngươi cùng đánh cược đi." Thiên Cương nhìn về phía Trường Sinh.
Trường Sinh vội vàng xua tay, cười gượng đáp: "Đại nhân, ngài coi trọng thuộc hạ quá rồi, ánh mắt của thuộc hạ làm sao có thể so với đại nhân được. Ván cược này, không cần nói cũng biết tiểu nhân thua chắc rồi..."
Đánh cược với Thiên Cương, cho dù Trường Sinh có tự tin cũng chẳng dám, việc này chẳng khác gì tự tìm đường chết hết.
"Không cần vội vã từ chối như vậy, ván cược này của ta rất thú vị. Ta cược chúa tể sau này của Phù Tiên giới sẽ là Vô Thần, ta cược cuối cùng Phù Tiên Tử sẽ không chết trong tay Tu Thần, mà là trong tay Vô Thần." Thiên Cương nói xong, trên mặt treo một nụ cười đầy hàm ý.
Trường Sinh trợn trừng mắt nhìn Thiên Cương, lập tức cả người phát lạnh, sợ đến mức không nói nên lời.
Nhìn vẻ mặt của Thiên Cương, thì những lời nói này dường như không phải là nói bừa? Lẽ nào, Thiên Cương biết chuyện gì đó?
Sau này, Vô Thần thật sự có thể tiêu diệt Phù Tiên Tử, thay thế lão và trở thành chúa tể của Phù Tiên giới sao?
Dựa trên lý trí mà nói, thì Trường Sinh tuyệt đối không tin, hoàn toàn không có khả năng! Lão và Vô Thần là những người cùng một cấp bậc, hơn nữa cũng có hiểu biết rất sâu về thực lực của Thiên Cương, đánh bại Phù Tiên Tử là chuyện hoàn toàn không có khả năng?
"Không... không có khả năng?" Trường Sinh nhỏ giọng nói.
"Trước đây thì không thể, nhưng từ khi Tu Thần xuất hiện thì khó mà nói được. Một hậu bối, im hơi lặng tiếng phát triển đến trình độ này. Ha ha, ngươi không cảm thấy rất kỳ lạ sao? Tu Thần phất lên từ Tử giới thuộc Phù Tiên giới, Phù Tiên Tử lão chỉ cần một suy nghĩ là có thể tra xét tất cả mọi chuyện trong Tử giới thuộc Nguyên giới, tại sao lại hoàn toàn không biết đến sự xuất hiện của Tu Thần?"
Trường Sinh á khẩu không trả lời được.
Quả thật, đừng nói là sự tồn tại như Phù Tiên Tử, cho dù là lão, cũng có thể dò xét tình hình của mọi vấn đề ở Tử giới cấp dưới.
Một cường giả như Tu Thần xuất hiện, chắc chắn sẽ xảy ra hiện tượng lạ trong Tử giới. Nhưng tình hình hiện giờ, không chỉ Vô Thần không hề phát hiện ra, mà ngay cả chúa tể của Phù Tiên giới như Phù Tiên Tử cũng không biết được chút chuyện gì về Tu Thần, điều này cũng thật quá vô lý.
"Đại nhân, ý của ngài là nói, có người đứng sau lưng hắn?" Hô hấp của Trường Sinh có hơi dồn dập.
Giờ khắc này, Trường Sinh dường như cảm thấy chín đại Nguyên giới sắp xảy ra chuyện lớn rồi! Hơn nữa còn là chuyện lớn kinh thiên động địa! Thậm chí sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh của Nguyên giới!
Thiên Cương chỉ cười ha ha, xoa xoa cằm, rồi chậm rãi nói: "Người sau lưng Tu Thần không có khả năng là Phù Ma Tử, lão ta đã chết, sẽ không thể phục sinh lại được, vậy thì sau lưng hắn là một người khác. Lúc trước ta nghi ngờ người đó là Qua Thiên, nhưng hiện tại xem ra cũng không phải là Qua thiên. Không phải ta, không phải Phù Tiên Tử, cũng không phải Qua Thiên, vậy còn có thể là ai trong sáu người còn lại?"
Trường Sinh nuốt nước miếng rồi thì thào: "Bây giờ vẫn còn lại sáu đại giới là Hoang giới, Bắc Lý giới, Vẫn Sinh giới, Trường Hà giới, Vũ giới và Phạt Ngô giới..."
"Ngươi cảm thấy, Bắc Lý giới thế nào?" Thiên Cương nhìn về phía Trường Sinh với một nụ cười.