Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 439: Khiến người ta kinh sợ! Chỉ là công cụ bằng người!

Chương 439: Khiến người ta kinh sợ! Chỉ là công cụ bằng người!

Thương Lan Dạ là kẻ đứng đầu ba đại gia tộc của Phù Tiên giới, thế nên lão vẫn có hiểu biết nhất định về những thế lực lớn ở các khu vực trong Nguyên giới này.

Cái tên Lôi Vân Vô Cực này lão nghe có chút quen tai, nhưng cũng chỉ là quen tai mà thôi, không quen biết gì mấy.

Khoảng cách giữa Nam Cảnh và gia tộc Thương Lan có thể nói là xa xôi vô cùng, cho dù là Thương Lan Dạ dùng tốc độ cao nhất để tới đó thì cũng phải mất hai canh giờ. Còn Lôi Vân Vô Cực lại mất nguyên một ngày mới tới được đây.

Giờ phút này, trái tim của Lôi Vân Vô Cực đập rộn lên, nội tâm quả thật vô cùng sợ hãi.

Sở dĩ Lôi Vân Vô Cực tới đây là bởi vì y đã ‘ngửi’ ra thế cục có gì đó không đúng lắm. Nếu Phong Bà Tử thật sự là người do Vô Thần phái tới, vậy thì y chắc chắn sẽ không thể nào gánh nổi hậu quả của chuyện này.

Có điều trong cái rủi có cái may, lúc trước y không thể có cơ hội bám lấy mấy vị đại lão, bây giờ cơ hội đã hiển hiện ở ngay trước mắt, có thể bám víu vào vị đại lão Thương Lan Dạ này thì tất cả mọi chuyện đều vô cùng đáng giá.

"Đại nhân, hôm qua Phong Bà Tử và hai người nữa đã tới Lôi Vân Tông của tiểu nhân, kêu tiểu nhân triệu tập toàn bộ cường giả ở Nam Cảnh. Tiểu nhân cảm thấy tình hình có gì đó không đúng lắm, thế nên đã lập tức chạy tới đây bẩm báo với đại nhân." Lôi Vân Vô Cực vội vàng nói.

Thương Lan Dạ và Thương Lan Thần Uy đều sầm mặt lại, hai cha con liếc nhau một cái.

"Ngươi chắc chắn người đó là Phong Bà Tử? Hai người khác là ai?" Thương Lan Thần Uy hỏi.

Chuyện này không phải là chuyện đùa, Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy đã bị Phù Tiên Tử giết chết, lúc sau xuất hiện thì đều là người của Tu Thần. Nếu lời của Lôi Vân Vô Cực là thật, vậy tại sao Tu Thần phải phái người tới Nam Cảnh? Tại sao phải triệu tập cao thủ ở đó?

"Chắc chắn là thật, đây là chiếu lệnh Phong Vũ do Phong Bà Tử đưa. Thứ này là thật, người Nam Cảnh chúng tiểu nhân đều có thể nhận ra nó. Về chuyện hai người đi theo bà ta là ai thì tiểu nhân cũng không biết. Một người là một nữ tử trẻ tuổi, người còn lại là một lão già, hình như trên người còn có một luồng yêu khí. Thực lực của đối phương rất mạnh, tiểu nhân cũng không dám xác nhận kẻ đó có phải là người của Yêu tộc hay không."

Lôi Vân Vô Cực dứt lời, lập tức lấy chiếu lệnh Phong Vũ ra đưa cho Thương Lan Thần Uy.

Thương Lan Thần Uy cau mày nhìn chiếu lệnh Phong Vũ trong tay, sau đó giao cho phụ thân mình.

"Đúng thật là chiếu lệnh Phong Vũ của Phong Bà Tử, khí tức ở bên trên không sai." Thương Lan Dạ trầm mặt nói.

"Một nữ tử trẻ tuổi với một lão già. Lão già kia chắc là Thiên Thọ Lão Quy nhỉ? Vậy còn nữ tử trẻ tuổi là ai?" Thương Lan Thần Uy có chút suy tư.

"Thiên Thọ Lão Quy? Ngài nói lão già kia là Thiên Thọ Lão Quy?" Lôi Vân Vô Cực không khỏi ngây ngẩn cả người.

Y thật sự không ngờ Thiên Thọ Lão Quy cũng đến đây!

Nói như vậy hai vị đại tướng của Vô Thần đều tới Nam Cảnh?

Phong Bà Tử đã phản bội, không đến mức ngay cả Thiên Thọ Lão Quy cũng phản bội chứ?

Giờ phút này, Lôi Vân Vô Cực giống như rơi xuống vực sâu, nỗi sợ hãi khôn cùng bủa vây trong lòng y.

Lôi Vân Vô Cực cảm thấy lần này bản thân đã sai lầm, tự mang đá đập vào chân mình!

Làm chậm trễ việc mà Phong Bà Tử giao cho, còn nghi ngờ bọn họ phản bội Vô Thần, rồi từ xa chạy tới để báo tin cho Thương Lan Dạ, mấy việc này quả thực không khác gì là đi tìm chết.

"Phụ thân, nữ tử trẻ tuổi kia, có phải là..."

Thương Lan Thần Uy không hề nhìn Lôi Vân Vô Cực, cũng mặc kệ sắc mặt không khác gì màu đất của y. Bây giờ thân phận của nữ tử kia chưa thể xác định, điều này làm cho Thương Lan Thần Uy trong nháy mắt nhớ tới một người.

Một nữ tử khiến y dù nằm mơ cũng sẽ tỉnh lại!

Kinh Như Tuyết!

Đồ đệ của Tu Thần!

Nữ tử chỉ dùng một mũi tên đã bắn nát gia tộc Thương Lan!

Đặc biệt là Thương Lan Thần Uy, lúc trước suýt chút nữa đã bị nàng tiêu diệt.

Y đã sinh ra bóng ma tâm lý với nữ tử tên là Kinh Như Tuyết ấy.

"Kinh Như Tuyết?" Thương Lan Dạ cũng nheo mắt.

Nữ tử dám đối đầu chính diện với Vô Thần, lão cũng vô cùng kinh sợ.

Có thể nói hai cha con nhà này đã bị Kinh Như Tuyết dọa cho hết hồn.

Lôi Vân Vô Cực lúc này mặt cắt không còn giọt máu, nhìn thấy hai cha con Thương Lan Dạ không hề để ý tới mình, trong lòng lại càng thêm hoảng hốt.

"Hai vị đại nhân... Chuyện này... Kinh Như Tuyết là ai vậy?"

"Không hỏi gì đến ngươi thì câm miệng đi." Thương Lan Thần Uy lạnh giọng quát.

"Xin lỗi, thật xin lỗi..."

Lôi Vân Vô Cực sợ tới mức hồn vía lên mây, không ngừng lên tiếng xin lỗi.

Thương Lan Dạ cau mày, hiện giờ suy nghĩ của lão đang vô cùng rối loạn.

Dựa theo những gì Lôi Vân Vô Cực miêu tả, nữ tử trẻ tuổi kia chính là Kinh Như Tuyết, nhưng mà lão không tài nào nghĩ ra nổi, bọn họ tới Nam Cảnh làm gì?

Chẳng lẽ muốn dựa vào đám phế vật ở Nam Cảnh kia để chống lại Vô Thần và Phù Tiên giới sao?

"Phụ thân, làm sao bây giờ?" Thương Lan Thần Uy nhìn về phía phụ thân mình. Y vốn không có ý kiến gì, bây giờ lại nghe thấy cái tên Kinh Như Tuyết này, trong lòng loạn hết cả lên.

"Chuyện này chắc chắn có gì đó mờ ám. Một Nam Cảnh nhỏ bé như vậy chưa đủ để khiến một nhân vật như Kinh Như Tuyết phải ra mặt." Thương Lan Dạ trầm giọng nói.

Chưa đủ khiến một nhân vật như Kinh Như Tuyết ra mặt?

Chính là nữ tử đến cả Phong Bà Tử cũng phải cung kính mười phần kia sao?

Nàng ta rốt cuộc là ai vậy?

Lôi Vân Vô Cực đứng ở một bên đã ngây cả người. Bất kể là từ thái độ của Phong Bà Tử hay là sắc mặt, lời nói của cha con Thương Lan Dạ hiện giờ, đều chứng minh nữ tử kia không phải là một người bình thường. Có thể thực lực của nàng không cao hơn những người khác, nhưng mà địa vị chắc chắn là hơn hẳn tất cả bọn họ.

"Lôi Vân Vô Cực." Thương Lan Dạ kêu một tiếng.

"Ha? Dạ dạ! Đại nhân, có thuộc hạ!" Lôi Vân Vô Cực quay người lại, vội vã đáp.

"Tin tức này của ngươi rất quan trọng. Tin Phong Bà Tử và Thiên Thọ Lão Quy phản bội Phù Tiên giới vẫn chưa công bố ra bên ngoài. Nhưng ngươi lại có thể lập tức phát hiện ra, hơn nữa còn tới đây báo cáo với chúng ta, điều này đã chứng minh ngươi là một người rất có tài năng. Bản vương nhất định sẽ báo cho Vô Thần đại nhân biết về công lao của ngươi."

Lôi Vân Vô Cực trợn tròn hai mắt, kinh hãi nhìn về phía Thương Lan Dạ.

Tuy rằng y cảm thấy sẽ xuất hiện biến cố, cũng đã nghĩ tới chuyện Phong Bà Tử phản bội, nhưng sau khi nghe được tin này từ trong miệng của Thương Lan Dạ, y vẫn bị dọa sợ.

Hai cường giả có cấp bậc Thần Vương dưới trướng Vô Thần đều phản bội, gia nhập thế lực thù địch, hơn nữa bây giờ còn quang minh chính đại không chút kiêng nể đi khắp Phù Tiên giới, như vậy chứng minh được điều gì?

Chứng minh thực lực của đối phương hoàn toàn không hề thua kém Vô Thần!

Vậy lần này mình đi mật báo có phải là chết chắc rồi không? Nếu như đối phương truy cứu, trừ khi mình ở bên cạnh Vô Thần, nếu không cho dù có đi theo Thương Lan Dạ thì cũng chắc chắn phải chết!

Phải biết rằng ở bên ngoài đối phương đã có hai vị Thần Vương rồi. Mà bên phía Vô Thần cũng chỉ còn một mình Thương Lan Dạ mà thôi, nhìn thế nào cũng thấy đối phương mạnh hơn nhiều!

Trong lòng Lôi Vân Vô Cực hiện giờ như sóng cuộn biển gầm. Y cảm thấy bản thân đã tự đi tìm đường chết luôn rồi, thế nên không hề nghe vào tai những lời mà Thương Lan Dạ vừa mới nói.

"Lôi Vân Vô Cực!" Thương Lan Thần Uy nhìn thấy Lôi Vân Vô Cực quỳ dưới đất với vẻ mặt ngây dại, thấp giọng hô lên một tiếng.

"Ha? Dạ dạ, tạ ơn đại nhân! Tạ ơn đại nhân đã bồi dưỡng!" Lôi Vân Vô Cực xoay người lại, vội vàng lên tiếng cảm tạ.

Thương Lan Dạ làm sao không nhìn ra hiện giờ Lôi Vân Vô Cực đang nghĩ gì trong đầu, chẳng qua lão cũng không quan tâm cho lắm. Lôi Vân Vô Cực cũng không khác con kiến hôi là bao, ngoại trừ bẩm báo được tin này ra, căn bản là không còn tác dụng gì khác.

Y chẳng qua là một công cụ bằng người mà thôi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch