Chương 452. Thiên Cương suy đoán! Điềm báo Nguyên giới đại loạn!
Bóng người đột nhiên hiện ra đó chính là Phù Tiên Tử!
Bản thể của Phù Tiên Tử!
Lúc Phù Ma Tử quay đầu nhìn thấy lão, mặt lập tức biến sắc, muốn trở tay đỡ lấy đòn tấn công bất ngờ, nhưng đã muộn rồi.
Phù Tiên Tử vỗ một tay xuống, toàn bộ vùng hư vô đều trở nên vặn vẹo, từng tầng vảy ánh sáng màu đen dao động dữ dội, trong nháy mắt đánh tan Phù Ma Tử.
Mà đám người Tu Thần cũng biến sắc, muốn ra tay cứu, nhưng lúc này chẳng ích gì nữa.
Quá mạnh!
Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, mọi thứ màu mè đều chỉ là hư không. Phù Tiên Tử chỉ tùy tiện đánh ra một chưởng, ngay cả thân thể của đám người Tu Thần cũng vỡ nát trong tích tắc.
Chớp mắt sau, vùng hư vô đã khôi phục lại trạng thái yên ả, cơn lốc phệ hồn cũng tiêu tan hết.
Lúc này Vô Thần ngây người nhìn về phía trước, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.
Phù Tiên Tử một lần nữa cho y biết thế nào là chúa tể!
Đối đầu với bản thể Tu Thần, Pháp Hải và Phù Ma Tử, Vô Thần không có một chút xíu lòng tin nào. Trong lòng y hết sức rõ ràng, trong ba người này có lẽ y chỉ có thể đánh một trận với Pháp Hải! Còn Tu Thần và Phù Ma Tử, chắc chắn là không có cơ hội sống sót nào!
Từ đầu đến giờ, Vô Thần thấy Phù Tiên Tử đều ẩn nhẫn không ra tay, thực ra trong đã thầm cho rằng thực lực của lão chỉ đến vậy, không phải là sự tồn tại mà bản thân tuyệt đối không thể với tới.
Nhưng nhìn tình hình trước mắt, y phát hiện mình đúng là một thằng ngu.
Chúa tể là thế nào?
Đây chính là chúa tể!
Bản thể vừa xuất hiện, chỉ đánh ra một chưởng đơn giản, tất cả kẻ địch đều tan thành mây khói! Không hề có chiêu thức màu mè gì, đầy quyết đoán và khí phách!
Vô Thần cảm thấy miệng khô lưỡi đắng.
Trong nội tâm, y đã thật sự tuyệt vọng về Phù Tiên Tử. Thậm chí tham vọng chiếm đoạt ngôi vị còn khiến ý nghĩ muốn giết lão trong đầu y càng thêm mãnh liệt.
Nhưng bây giờ nhìn thấy thực lực bản thể của Phù Tiên Tử, y nhất thời cảm thấy trời đất đảo lộn.
Một sự tồn tại như lão, mình có thể chống lại được sao?
Đây không còn là vấn đề có mạnh hay không nữa, mà là Vô Thần hoàn toàn không rõ Phù Tiên Tử mạnh đến đâu, không biết thực lực của người đến cấp bậc như lão rốt cuộc là thế nào.
Vùng hư vô lại quay về bóng tối, hai Phù Tiên Tử đứng đối diện nhau.
Trước mặt Vô Thần là hóa thân, mà trước mặt hóa thân lại là bản thể của lão.
"Sư tôn..." Vô Thần gọi một tiếng.
Bản thể của Phù Tiên Tử bỗng nhiên biến mất. Bản thể xuất hiện quá lâu ở một chỗ không phải là chuyện tốt đối với lão, huống hồ đây còn là vùng hư vô. Sau khi diệt trừ đám người Tu Thần, lão lập tức cho bản thể rời đi.
Hóa thân Phù Tiên Tử quay đầu lại nhìn về phía Vô Thần, sắc mặt vẫn vô cùng âm trầm.
"Hai người các ngươi quay về đi." Phù Tiên Tử nói.
Vô Thần khẽ mấp máy môi, định nói thêm gì đó, nhưng thấy vẻ mặt của Phù Tiên Tử, nhất thời không dám nói gì nữa. Sau khi chắp tay hành lễ với Phù Tiên Tử xong, y lập tức mang theo Thương Lan Dạ đang như người mất hồn rời đi, quay về Phù Tiên giới.
Phù Tiên Tử nhìn vùng hư vô xung quanh một vòng, bỗng nhiên lạnh giọng nói: "Ra đi, khỏi phải trốn trốn tránh tránh."
"Ha ha ha! Vẫn là ngươi lợi hại, thế mà cũng phát hiện ra được."
Một bóng người xuất hiện trước mặt Phù Tiên Tử. Người vừa đến là Thiên Cương.
"Lần này động tĩnh ở chỗ ngươi lớn quá nhỉ? Trực tiếp phá vỡ một khu vực ở trong nội vực Phù Tiên giới cơ à? Sao, mọi chuyện giải quyết rồi chứ?" Thiên Cương tươi cười hỏi.
Thực ra lão cũng vừa mới đến, vùng hư vô không phải là nơi dễ tìm ra, không gian bên trong vùng hư vô là vô tận. Sau khi Phù Tiên giới xuất hiện biến động, lão liền đoán ra sẽ xuất hiện tình huống thế này, cho nên lập tức đi tìm kiếm.
Lão vừa mới tìm đến nơi thì thấy Vô Thần đưa Thương Lan Dạ đi.
"Bản thể của Tu Thần chết rồi." Phù Tiên Tử lạnh giọng nói.
Lão tiêu diệt Tu Thần, nhưng người sau lưng Tu Thần không hề xuất hiện ngăn cản. Điều đó khiến lão rất khó hiểu.
Ngay cả bản thân Phù Tiên Tử cũng phải công nhận Tu Thần lợi hại, nếu cho thêm thời gian thì có thể tự mình đảm đương một Nguyên giới, thậm chí trở thành kẻ địch của lão.
Vậy mà hắn chết, người đứng phía sau lại hoàn toàn thờ ơ.
Vì sao?
Chẳng lẽ muốn mượn tay lão để diệt trừ tai họa ngầm ư?
Không thực tế, Tu Thần không phải kẻ ngốc, dám để bản thể xuất hiện ở đây thì chứng tỏ là sau lưng có chỗ dựa. Nhưng bây giờ hắn quả thực đã hình thần câu diệt rồi!
Không sao nghĩ ra nổi.
Hoàn toàn không nghĩ ra nổi. Điều này khiến trong lòng Phù Tiên Tử hơi lo lắng.
"Bản thể Tu Thần chết rồi? Hắn cứ thế trắng trợn đến tìm ngươi sao? Người sau lưng hắn đâu? Không xuất hiện?" Thiên Cương cũng ngẩn người.
Mặc dù lão chưa từng gặp Tu Thần, nhưng nhìn từ những tin tức gần đây, lão cảm thấy thằng nhóc này là một nhân tài, không chỉ mạnh hơn Trường Sinh một chút thôi đâu.
Thiên Cương không thể ngờ một người như thế tự nhiên lại chết, thậm chí lão còn cho rằng Phù Tiên Tử đang lừa gạt mình.
"Vừa rồi Phù Ma Tử cũng xuất hiện." Phù Tiên Tử nói.
Con ngươi Thiên Cương hơi co lại, lão hỏi với vẻ không tin lắm: "Phù Ma Tử? Sư huynh của ngươi? Tô Thiên Trạch... Sao có thể? Là giả phải không?"
"Đúng là giả, Tu Thần biến hóa ra hình dạng của hắn rồi cho xuất hiện trước mặt ta. Hiện giờ điều ta muốn biết chính là chuyện về Phù Ma Tử, gồm cả hình dáng hắn, Tô Thiên Trạch... rốt cuộc là ai tiết lộ cho Tu Thần biết?" Lúc nói ra những lời này, vẻ mặt của Phù Tiên Tử hơi dữ tợn, sát ý trên người cũng nồng hơn.
Thiên Cương cau mày, rơi vào trầm tư.
Người biết những chuyện này gần như chết hết rồi, hiện giờ chỉ còn lại chúa tể của chín đại nguyên giới này thôi. Tu Thần biết kỹ càng đến vậy, lại còn biến ra dáng vẻ của Phù Ma Tử, điều này chứng tỏ hắn có được nguồn tin vô cùng cặn kẽ.
Kẻ nào giao tin tức này cho Tu Thần thì kẻ đó chính là người đứng sau lưng hắn.
"Nhưng bây giờ Tu Thần bị ngươi giết chết, manh mối bị đứt rồi. Ngươi cũng không tra ra được người sau lưng hắn." Thiên Cương suy nghĩ một chút rồi nói.
Đối với bọn họ mà nói, chuyện này không thể chỉ do một mình Tu Thần đứng ra quấy phá được!
Chắc chắn là do một chúa tể nào đó ở Nguyên giới gây náo loạn!
Nói cách khác trong chín đại chúa tể của Nguyên giới đã có một người bắt đầu có suy nghĩ khác, muốn thò tay ra khỏi Nguyên giới của mình.
Đây không phải là tin tức tốt đối với Phù Tiên giới và Thiên giới, bởi vì thực lực của hai Nguyên giới này đứng hạng bét, hơn nữa đối phương quả thực là ra tay với Phù Tiên giới đầu tiên.
Trong lòng Thiên Cương lúc này cũng rất nặng nề, lão không thể khoanh tay đứng nhìn. Nếu Phù Tiên giới bị người hãm hại, thì tiếp theo chắc chắn là Nguyên giới của lão!
"Tra không ra cũng phải tra!" Phù Tiên Tử lạnh giọng nói.
Thiên Cương nheo đôi mắt sâu thẳm lại, thoáng nhìn vùng hư vô xung quanh, nói: "Hiện giờ đừng nghĩ đến chuyện khác vội, ngươi tu sửa vùng hư vô bị mở ra trong nội vực Phù Tiên giới đi. Trong thời điểm thế này, bên trong mở ra một lối đi không phải là chuyện tốt đâu."
Mí mắt Phù Tiên Tử run lên. Chẳng lẽ lão không biết đấy là chuyện quan trọng nhất hay sao?
Nhưng tu sửa cần tiêu hao của lão rất nhiều sinh linh chi lực, cứ nghĩ đến là lão lại đau lòng không gì sánh được.
"Được rồi, ta quay về tu sửa chỗ bị sụp vỡ trước. Ngươi rảnh rỗi thì tới Phù Tiên điện của ta, chúng ta nên hàn huyên một chút." Phù Tiên Tử nhìn sâu vào Thiên Cương, giọng nói có phần nghiêm trọng.