Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 457:

Chương 457. Uy thế của Phạt Ngô! Phù Tiên Tử tức giận!

Những lời này của Phạt Ngô khiến trong lòng Phù Tiên Tử sinh ra một dự cảm chẳng lành.

Tại sao lão ta lại hỏi vấn đề này?

Cứ kêu mình xác nhận Tu Thần thật sự đã chết hay chưa?

Nhất định muốn mình chắc chắn những gì mình đã nói là sự thật?

Lẽ nào lão ta biết chuyện gì đó? Hay là nói, thực ra, lão chính là người sau lưng Tu Thần?

Vừa nghĩ đến những thứ này, một giọt mồ hôi lạnh ứa ra trên trán Phù Tiên Tử.

Cho dù Thần Vũ là chỗ dựa vững chắc của Tu Thần thì lão cũng chẳng sợ, nhưng nếu như đối phương là Phạt Ngô, vậy thì chuyện này vô cùng bất lợi cho lão!

Phạt Ngô là ai?

Lão là sinh linh đầu tiên trong chín đại Nguyên giới!

Cũng là sự tồn tại có thực lực mạnh nhất trong chín đại chúa tể!

Thậm chí, quyết định của một mình lão có thể chi phối suy nghĩ của những chúa tể khác.

Nếu nói ai có cơ hội trở thành tích điểm tiếp theo nhất, vậy không còn nghi ngờ gì, người đó chính là Phạt Ngô.

Thế nhưng cho tới nay, lão vẫn luôn rất cẩn thận, từ đầu đến cuối, không hề tham gia vào bất cứ trận chiến nào của Nguyên giới khác, chỉ duy nhất có một lần bí mật ra tay, giúp đỡ Phù Ma Tử một phen mà thôi.

"Sao thế? Sao không lên tiếng?" Phạt Ngô nhìn thấy Phù Tiên Tử chậm chạp không trả lời, lão cười lạnh một tiếng.

Hiện giờ, những vị chúa tể Nguyên giới khác cũng không lên tiếng, khi Phạt Ngô nói chuyện, bọn họ biết tốt hơn là không nên xen mồm vào.

"Ta có thể chắc chắn."

Phù Tiên Tử ngẩng đầu lên, ánh mắt u ám và lạnh lẽo.

Lão vẫn chẳng biết mình đã đắc tội với Phạt Ngô chỗ nào, mà năm đó lão ta lại lén ra tay giúp đỡ Phù Ma Tử đối phó với mình, bây giờ lại đứng ra nghi ngờ mình nữa.

"Phạt Ngô, lẽ nào tình hình ta nói vẫn chưa đủ rõ ràng hay sao? Tu Thần xâm phạm vào Phù Tiên giới ta là thật, ta giết chết Tu Thần cũng là thật, mà năng lực Phệ Thiên Hành Giả cấp bốn của hắn cũng là thật, bây giờ không phải nên tìm ra lai lịch của Tu Thần đó hay sao? Ngươi cứ muốn ta xác nhận những chuyện này là thật để làm gì? Lẽ nào ngươi biết lai lịch của Tu Thần?"

Giọng nói của Phù Tiên Tử vô cùng cương quyết, không sợ hãi Phạt Ngô một chút nào.

Tuy Phạt Ngô là người có thực lực mạnh nhất trong chín người bọn họ, nhưng chỉ cần không có biến động và nội đấu trong Nguyên giới, thì lão cũng không cần phải sợ.

Một người không đánh lại ngươi, nhưng hiện giờ ta đã hợp tác với Thiên Cương, hai người mà còn sợ ngươi chắc?

"Ngươi chỉ cần trả lời ta, chắc chắn hay không chắc chắn, không cần nói nhiều lời thừa thãi như vậy." Phạt Ngô lạnh giọng nói.

"Ta vừa mới nói rồi, ta có thể chắc chắn!" Phù Tiên Tử nghiến răng nghiến lợi.

"Tốt lắm!"

Phạt Ngô gật đầu.

Sau đó lão đột nhiên vung tay lên.

Chỉ thấy một khe nứt được xé toạch ra giữa không gian, sau đó hình thành một tấm kính màu lam.

Bên trong tấm kính, có một người xuất hiện.

Đó là Tu Thần.

Lúc này, Tu Thần đang nằm trên ghế tắm nắng uống nước dừa một cách nhàn nhã và tự tại, đang nhìn vào hai chân vắt chéo của mình.

Đây là khung cảnh ở Thiên Trì Viên Bàn tại miếu Thiên Thần.

Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt Phù Tiên Tử kinh ngạc, vẻ mặt hoảng hốt và sợ hãi.

"Đây là..."

Thiên Cương cũng mang vẻ mặt kinh ngạc, nhìn thoáng qua Phù Tiên Tử trong sự hoài nghi.

Lão cũng không tận mắt chứng kiến Tu Thần bị Phù Tiên Tử chém giết, khi lão đuổi tới thì tất cả đều đã kết thúc rồi.

Hiện tại, một chiêu này của Phạt Ngô khiến vẻ mặt lão choáng váng, hoàn toàn không hiểu được.

"Thiên Khôn Tử giới của ngươi, không phải bây giờ Tu Thần đang sống ở nơi đó rất tốt hay sao?" Giọng nói của Phạt Ngô trở nên vô cùng uy nghiêm, như chuông đồng khiến người ta đinh tai nhức óc.

Sắc mặt Phù Tiên Tử trắng bệch, cơ thể lảo đảo lùi về sau vài bước.

"Không thể nào! Hắn đã chết rồi! Rõ ràng ta đã giết chết bản thể của hắn! Chuyện này không có khả năng!"

Phù Tiên Tử lắc đầu, vẻ mặt dữ tợn.

Tuy trong lòng lão từng có cảm giác Tu Thần vẫn chưa chết, nhưng đó chỉ là một loại cảm giác mà thôi, thế nhưng hiện giờ nhìn thấy Tu Thần vẫn còn sống thật, lão không thể nào chấp nhận được.

"Ngươi! Phạt Ngô! Chắc chắn là ngươi! Là ngươi đã hồi sinh Tu Thần! Nhất định là ngươi! Cho nên người sau lưng Tu Thần là ngươi, có phải không?" Phù Tiên Tử đột nhiên quay sang Phạt Ngô, chỉ vào lão rồi lớn tiếng quát.

Những chúa tể Nguyên giới khác nghe được lời này của Phù Tiên Tử, cũng nhìn về phía Phạt Ngô cùng một lúc.

Sự chất vấn của Phù Tiên Tử không phải không có lý.

Điều quan trọng nhất là Thiên Khôn Tử giới đã bị cướp mất, theo cách hiểu của bọn họ thì hiện giờ vẫn là một Tử giới vô chủ, nhưng tại sao Phạt Ngô lại có thể mở kính tượng và nhìn thấy tình hình của Thiên Khôn Tử giới? Điều này thật không hợp lý.

"Phạt Ngô, hiện giờ Thiên Khôn Tử giới là Tử giới vô chủ, vậy mà ngươi lại có thể mở kính tượng ra, dù thế nào cũng phải cho chúng ta một lý do về chuyện này đi chứ?" Thiên Cương cũng lạnh giọng nói.

"Quả thật, việc này có hơi quá sức tưởng tượng." Chúa tể của Trường Hà giới cũng nói theo.

Phạt Ngô chuyên quyền đã rất lâu rồi, bây giờ xuất hiện loại tình huống này, những người khác cũng nhìn vào một cách vui vẻ.

Tốt nhất là có thể tìm được lý do, để tám nhà cùng nhau thảo phạt Phạt Ngô!

Loại bỏ cường giả mạnh nhất như Phạt Ngô đối với những người khác mà nói, chính là chuyện không thể nào tốt hơn được.

...

Phạt Ngô đối diện với sự chất vấn của tám người, chỉ cười lạnh một tiếng rồi đáp: "Nếu ta nói, có một người không biết thân phận đã ném bản nguyên của Tử giới vào Phạt Ngô giới ta, thì các người có tin không?"

"Ngươi cảm thấy chúng ta sẽ tin sao?" Phù Tiên Tử cười một cách dữ tợn rồi bảo.

Bây giờ, quả tim mà lão vẫn luôn treo lên rốt cuộc cũng đã hoàn toàn buông xuống.

Bởi vì hiện tại, một hành động này của Phạt Ngô, đã trực tiếp kéo tất cả hiềm nghi về phía lão ta, hơn nữa theo quan điểm Phù Tiên Tử, thì quả thật chỉ có Phạt Ngô mới là người thích hợp nhất.

Người mạnh mẽ nhất, bồi dưỡng ra một Phệ Thiên Hành Giả cấp bốn cũng không phải là chuyện không có khả năng.

"Phạt Ngô, cái cớ này của ngươi cũng trẻ con quá rồi đấy, nếu người sau lưng tên Tu Thần đó là ngươi thật, thì cứ thừa nhận là xong, chúng ta cũng chẳng truy cứu, dù sao cũng chẳng tạo thành tổn thất gì." Thần Vũ mở miệng nói.

...

Phù Tiên Tử và Thiên Cương nghe được lời này của Thần Vũ, lập tức nhìn về phía lão ta, ánh mắt lóe ra sự giận dữ vô biên.

"Thần Vũ, lời này của ngươi là có ý gì? Bây giờ Phạt Ngô đã bắt đầu xâm chiếm Phù Tiên giới của ta! Ngươi có biết trong khoảng thời gian này, Tu Thần đã mang lại tổn thất lớn đến mức nào cho ta không? Chín đại Tử giới bị tước giới vị là vì Tu Thần gây nên! Xé rách một hư vô chi cảnh một triệu mét trong nội vực Phù Tiên giới ta cũng là vì hắn! Hiện tại, ngươi lại nói với ta để Phạt Ngô thừa nhận, sau đó thì bỏ qua sao? Ngươi coi ta là gì?”

Thần Vũ cười nhạo một tiếng rồi đáp: "Vậy ngươi đánh lão đi? Hung dữ với ta làm gì? Nếu ngươi đánh lão thì ta hoàn toàn đồng ý! Ta chỉ ở bên cạnh xem trò, tùy các ngươi chơi thế nào, chỉ cần không ảnh hưởng đến Thần Vũ giới ta là được."

"Ngươi!"

Phù Tiên Tử bị giọng điệu của Thần Vũ làm chọc tức điên lên, cảm thấy phổi mình như sắp bị xuyên thủng vậy.

Lúc này, những người khác cũng lựa chọn im lặng, việc không lên quan đến mình thì không cần quan tâm, nếu Phạt Ngô không giải thích được, thì bọn họ còn có thể liên thủ lại, nhưng giờ người ta cũng đã nói lý do rồi, nếu như vẫn còn liên thủ, vậy phải xem sự quyết tâm của mấy nhà khác nữa.

Thần Vũ vừa mở miệng, những người vốn muốn nhân cơ hội này để đối phó với Phạt Ngô cũng lập tức loại bỏ suy nghĩ này.

Chỉ cần Thần Vũ chọn sống chết mặc bây, thì những người khác cũng sẽ không ngu ngốc đến làm đầy tớ, lỡ như đánh nhau rồi, cho dù có tiêu diệt được Phạt Ngô thật, vậy cũng chỉ là trải đường cho Thần Vũ mà thôi.

Dù sao thì Phạt Ngô ngã xuống, thì người mạnh nhất trong các chúa tể Nguyên giới chính là Thần Vũ.

"Ta không nói dối, các người có thể chọn không tin, có bản lĩnh làm gì được ta?"

Phạt Ngô nhìn mọi người một vòng, giọng nói kiêu căng và ngạo mạn, vô cùng khí phách.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch