Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 461:

Chương 461. Ấn ký Hoa gia Địa Cầu! Hạo Thiên khiếp sợ!

Tu Thần báo một mạch địa chỉ dài dằng dặc của mình khiến Hạo Thiên ngây người. Y nắm trong tay Ngân Hà Tử giới, nhưng bên trong Ngân Hà Tử giới nhiều không gian tinh cầu như vậy, làm sao mà y nhớ hết được?

Có điều, y vẫn biết Tu Thần vừa nói cụ thể là cái gì.

Đó là địa chỉ nhà của hắn ở trên Địa Cầu!

"Ngươi đã tới Ngân Hà Tử giới của ta?" Hạo Thiên lạnh giọng hỏi.

Tu Thần nhìn phản ứng của y, mỉm cười đáp: "Cái gì mà ta đã đến Ngân Hà Tử giới của ngươi chứ? Ta đến từ nơi đó. Cho nên chúng ta chính là đồng hương. Nào tới đây, chỗ ta có trà Phổ Nhĩ ngon nhất. Chúng ta ngồi xuống từ từ tán gẫu."

"Ngươi đang nói giỡn với ta sao? Ngươi đến từ Ngân Hà Tử giới? Địa Cầu? Nếu ngươi đến từ Hoa gia của Địa Cầu ở Ngân Hà Tử giới, thì trên người ngươi chắc chắn có ấn ký đặc biệt của Hoa gia! Đưa cánh tay của ngươi ra đây!" Hạo Thiên hừ lạnh nói.

Ấn ký đặc biệt của Địa Cầu?

Tu Thần tròn mắt, sao hắn chưa từng biết đến thứ này?

Bên trên cánh tay sao?

Trên cánh tay hắn không hề có thứ gì, cùng lắm là vết sẹo do hồi bé tiêm vắc xin lưu lại, thứ này cơ bản người nào cũng có.

"Đợi chút!"

Tu Thần trợn tròn mắt, nhìn Hạo Thiên với vẻ không tin nổi, sau đó vén tay áo mình lên.

"Ý ngươi là vết sẹo để lại do tiêm vắc xin phòng bệnh á? Mẹ kiếp! Đây là ấn ký của Hoa gia Địa Cầu?" Hiện giờ Tu Thần cảm thấy cả người khó chịu.

Mẹ nó, việc này cũng được sao?

Cơ thể hiện giờ của Tu Thần vẫn là cơ thể lúc trước, những thứ tạp chất gì đó ở trên người đều đã bị loại bỏ, nhưng vết sẹo nhỏ này hắn vẫn giữ lại.

Thứ này đối với Tu Thần như một loại ký gửi tinh thần, mỗi lần sờ đến vết sẹo ấy hắn sẽ nhắc nhở mình đến từ đâu, mình từng là ai.

Hiện giờ Hạo Thiên lại nói cho hắn biết đây là ấn ký đặc hữu của Hoa gia Địa Cầu. Chết tiết, chuyện này nghiêm túc thật sao?

Chúng ta có thứ này là vì sinh tồn!

Hiện giờ ngươi lại nói với ta nó là ấn ký để các ngươi phân biệt người Hoa gia Địa Cầu?

"Ngươi! Ngươi thực sự có?"

Hạo Thiên nhìn thấy vết sẹo nhỏ trên tay Tu Thần, lập tức trợn mắt, tỏ vẻ không thể tin nổi.

Trong nháy mắt tiếp theo, bóng dáng Hạo Thiên lóe lên, xuất hiện ngay trước mặt Tu Thần. Y giơ tay nắm lấy cánh tay Tu Thần, sau đó ấn tay lên vết sẹo đó.

Lúc ngón tay Hạo Thiên chạm vào vết sẹo, bỗng nhiên nơi đó tỏa ra ánh sáng màu tím. Sắc mặt Hạo Thiên ngày càng hoảng hốt, sợ hãi, đến cuối cùng da gà da vịt nổi hết cả lên.

"Ngươi thực sự đến từ Hoa gia? Ngươi thật sự là người từ Ngân Hà Tử giới đi đến đây?"

Giờ phút này, ánh mắt Hạo Thiên vô cùng phức tạp. Y nhận được lệnh của Thần Vũ Qua Thiên, xuyên qua bản nguyên Tử giới tới đây bắt một người, rồi đưa hắn về Thần Vũ giới đợi xử lý.

Đương nhiên y không dám không tuân theo mệnh lệnh, hơn nữa Qua Thiên cũng nói cho y biết, người này có chút thực lực, bảo y phải cẩn thận, đừng nên coi thường.

Một người có thể khiến Qua Thiên coi trọng như thế, đương nhiên là Hạo Thiên không dám chậm trễ.

Vậy mà bây giờ y lại phát hiện kẻ này là người của Hoa gia Địa Cầu ở Ngân Hà Tử giới?

Là quốc gia mà kế hoạch hệ thống của Qua Thiên đã chọn?

Rất nhiều người Hoa gia được Qua Thiên lựa chọn, sau đó lão ta gắn các hệ thống lên người họ, truyền tống đến các Tán giới hoặc Tử giới ở Nguyên giới khác để thu thập sinh linh chi lực. Sau đó đợi những người được lựa chọn gắn hệ thống đạt được một thành tựu nhất định sẽ tiến hành thu hoạch sinh linh chi lực về.

"Ngươi là người nắm giữ hệ thống?" Hạo Thiên hỏi.

Tu Thần nhếch miệng cười, đáp: "Chưa vội nói đến những chuyện này. Nào, ngồi xuống hàn huyên."

Không biết vì sao, khi thấy Hạo Thiên, Tu Thần lại có cảm giác vô cùng thân thiết.

Vị này chính là đồng hương thực sự đấy!

Đối với Ngân Hà Tử giới, Tu Thần đã không biết bao lần muốn quay trở về. Ở Hoa gia còn có người thân, bạn bè của hắn. Giờ có bản lĩnh trâu bò thông thiên triệt địa rồi, không quay về ra oai sao được?

Song Thần Vũ giới thực sự quá xa xôi, Tu Thần tạm thời chưa có cách quay về đó.

Nhưng chắc chắn Tu Thần sẽ quay về để ra oai một trận cho mọi người xem.

Hạo Thiên nghe Tu Thần nói vậy, da mặt hơi run lên, nhìn chằm chằm hắn, cuối cùng vẫn quyết định ngồi xuống.

"Uống trà hay uống rượu?" Tu Thần tủm tỉm hỏi.

"Nơi này của ngươi có cái gì?" Hạo Thiên hỏi.

"Hoa gia có thứ gì, ở đây đều có thứ đó, chắc chắn đều là cực phẩm." Tu Thần nhướng mày đáp lời Hạo Thiên.

Hạo Thiên hơi nghẹn lời, đáp: "Mao Đài."

"Sành sỏi." Tu Thần cười ha ha một tiếng, sau đó trong tay xuất hiện một bình rượu Mao Đài.

"Người ta nói chúng ta là người tu luyện, không hề có bất cứ dục vọng nào đối với đồ của phàm trần, đều là rác rưởi. Nhưng ta nghĩ câu này sai rồi, rượu phàm trần thật ra uống vẫn là ngon nhất. Ngọc Lộ Quỳnh Tương quá ngấy, không ngon."

Tu Thần vừa rót rượu vừa nói.

"Nào, nếm thử đi. Hạo Thiên huynh đệ đã từng uống Mao Đài chưa?" Rót xong, Tu Thần hỏi.

"Mỗi lần tới Hoa gia tuyển người đều sẽ uống một chút." Hạo Thiên vừa nói vừa cầm chén rượu lên nhấp một ngụm, sau đó một hơi cạn sạch chén.

"Đúng là mùi này." Hạo Thiên hài lòng gật đầu.

Tu Thần bật cười một tiếng, lại rót đầy chén cho Hạo Thiên.

Hai người này lúc đầu còn giương cung bạt kiếm, rất có khả năng sẽ nổ ra một trận chiến long trời lở đất, đến giờ bỗng nhiên bình an vô sợ ngồi uống rượu tán gẫu.

May mà chín đại chúa tể không nhìn thấy cảnh này, nếu không Thần Vũ nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng gột không hết tội.

"Rốt cuộc ngươi có phải là người mang theo hệ thống không? Vì sao ta không thể dò ra được chút khí tức nào của hệ thống từ người ngươi? Nhưng ấn ký của ngươi thì đúng là ấn ký của người Hoa gia, thứ này không ai có thể làm giả được." Hạo Thiên hoài nghi hỏi.

Sau đó y lại uống một hớp rượu.

Chắc chắn Tu Thần sẽ không trả lời thật về câu hỏi này, hắn chỉ nở nụ cười đáp: "Đúng vậy, ta là người mang theo hệ thống, nhưng lúc đến thế giới đã bị một người tên là Thiên Nguyên Tử phát hiện, sau đó lão cướp mất hệ thống của ta."

Hạo Thiên nhướng mày, ánh mắt đầy nghi ngờ nhìn chằm chằm Tu Thần, hỏi: "Bị cướp đi? Thiên Nguyên Tử? Cái tên này nghe có vẻ quen tai."

Tu Thần nhướng mày. Không phải chứ? Lão già này thực sự nổi tiếng đến vậy sao? Ngay cả Thần Vũ giới cũng biết đến danh tiếng lão?

Lão già nhà mình cũng lợi hại phết đấy!

"Ta thấy ngươi hình như cũng không có tu vi trong người, có thể sống được ở Tử giới đã không dễ dàng rồi. Vì sao Thần Vũ đại nhân lại chỉ định ta tới bắt ngươi? Ngươi phạm phải chuyện gì? Hay là ngươi đang che giấu tu vi?" Hạo Thiên nhíu mày hỏi.

Trước mặt y, Tu Thần chỉ là cơ thể của người phàm, không hề có bất cứ tu vi gì.

Nhưng những thủ đoạn mà hắn vừa thể hiện ra lại không phải là thứ mà người phàm có thể làm được, nhất thời Hạo Thiên cũng cảm thấy mơ hồ.

Người có thể khiến Thần Vũ tự mình hạ lệnh truy bắt, có thể là người phàm được sao? Hơn nữa còn nhiều lần căn dặn mình nhất định không được lơ là thiếu cảnh giác.

"Nếu ngươi hỏi ta phạm phải chuyện gì, thì chuyện này có lẽ là to lắm, kể ra sợ là ngươi không dám tin."

Tu Thần nở nụ cười đầy ẩn ý.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch