Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 541: Đề tài chỉ quay quanh Thiên Nguyên Tử! Tu Thần nghi hoặc!

Chương 541: Đề tài chỉ quay quanh Thiên Nguyên Tử! Tu Thần nghi hoặc!




"Có tung tích của sư phụ không?"

Cẩm Văn Thiên Thiên nhìn Tu Thần với ánh mắt đầy chờ mong.

Thiên Nguyên Tử đối với bọn họ không chỉ là sư phụ, mà còn giống như phụ thân, người đã nuôi mấy sư huynh đệ tỷ muội bọn họ từ nhỏ đến lớn, sau đó truyền thụ bản lĩnh.

Lúc trước Lệ Vô Hối và Thanh Viêm phản bội khiến Thiên Nguyên Tử thân tử đạo tiêu, mấy người bọn họ ai nấy đều vô cùng thương xót, ẩn nhẫn tu luyện. Thời điểm đó bọn họ chỉ có một mục đích sống duy nhất chính là báo thù cho Thiên Nguyên Tử.

Sau đó Tu Thần xuất hiện, biết được Thiên Nguyên Tử chưa chết, đó là một niềm vui lớn lao đối với họ. Thậm chí bao năm nhiêu qua bọn họ khổ sở tu luyện ở Thiên Nguyên Đại lục, một phần cũng là vì có thể gặp lại sư phụ của mình.

"Có." Tu Thần gật đầu đáp.

Ánh mắt Chu Thiên Thành trở nên nóng rực và kích động, hắn vội vàng hỏi: "Vậy vợ con lão nhân gia giờ vẫn sống tốt chứ? Có ở Nguyên giới này không? Lúc nào chúng ta có thể gặp được sư phụ?"

Nhìn dáng vẻ cấp thiết của Chu Thiên Thành, Tu Thần thầm thở dài. Bây giờ bọn họ muốn gặp Thiên Nguyên Tử, nhưng Thiên Nguyên Tử lại không muốn gặp bọn họ.

Không hẳn là không muốn, mà là lão không tìm được lý do thích hợp để giải thích với đám người Cẩm Văn Thiên Thiên, cũng như không biết đối mặt với bọn họ thế nào.

Năm đó Thiên Nguyên Tử lừa mọi người, gồm cả đệ tử của lão, cuối cùng phủi tay mặc kệ tất cả, quay về Nguyên giới tự mình phát triển.

Đám người Cẩm Văn Thiên Thiên coi Thiên Nguyên Tử như phụ thân, là tất cả của mình. Mà Thiên Nguyên Tử phái một hóa thân tới để bồi dưỡng bọn họ, thực ra là vì Thượng Cung Cẩn, muốn bọn họ có thể bảo vệ được nàng ta ở Thiên Nguyên Đại lục.

Cho nên trong lòng Thiên Nguyên Tử lúc này rất áy náy, xấu hổ, không dám trực tiếp gặp mặt bọn họ.

Lúc trước Tu Thần cũng từng đề cập đến chuyện này, nhưng bị Thiên Nguyên Tử từ chối. Lão vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện đó.

"Lão già hiện giờ rất lợi hại, là người dưới một người trên vạn người." Tu Thần cười đáp.

"Dưới một người trên vạn người? Tức là thực lực của sư phụ đứng thứ hai ở Nguyên giới này hay là toàn bộ chín đại Nguyên giới?" Cẩm Văn Thiên Thiên hoang mang hỏi.

"Chín đại Nguyên giới." Tu Thần đáp.

Cẩm Văn Thiên Thiên và Chu Thiên Thành nghe thấy câu trả lời, nhất thời kích động đến run lên. Hai người nhìn nhau, sau đó lại nhìn Tu Thần hỏi: "Thực sự lợi hại đến vậy sao? Vậy người đứng trên lão nhân gia là ai?"

Câu này thì không có cách nào trả lời được.

Bởi vì vị đó chính là Tu Thần, hơn nữa hiện giờ Tu Thần cũng không rõ sau này mình với Thiên Nguyên Tử sẽ phát triển thành cục diện gì. Nói không chừng lão sẽ liên thủ với hắn, hoặc chưa biết chừng lão sẽ thảo phạt hắn.

"Không rõ lắm, chỉ biết bên trên lão còn có một người nữa mà thôi." Tu Thần đáp.

Có một số việc không nhất thiết phải cho bọn họ biết. Dù sao hai người này hiện giờ có tu vi quá thấp, để họ biết ngược lại sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh.

Không thể nói kỳ thực các ngươi không quan trọng lắm với Thiên Nguyên Tử đâu, sở dĩ lão chuyển kiếp các ngươi đến Thiên Nguyên Đại lục thật ra là để ở cùng với Thượng Cung Cẩn? Chỉ bởi vì Thánh Vương của Thiên Nguyên Đại lục phát hiện ra tung tích của lão, sau đó dẫn quân đến thảo phạt hóa thân của lão, cho nên kế hoạch bảo vệ Thượng Cung Cẩn không thể hoàn thành?

Đương nhiên Tu Thần không thể nói ra những lời này.

"Sư phụ lợi hại như vậy, vì sao lại không hề tới gặp chúng ta lần nào?" Cẩm Văn Thiên Thiên bỗng nhiên cúi đầu, giọng nói có chút thất lạc.

Tu Thần bật cười, đáp: "Muốn phát triển đi lên thì phải có sự hi sinh, điều mà lão thiếu lúc này chính là thời gian."

Chu Thiên Thành nhíu mày hỏi: "Hiện giờ kẻ địch của ngài và sư phụ là cùng một người sao? Cho nên hai người đang liên thủ lại để đối phó với hắn?"

Câu này thì Tu Thần thật sự không biết đáp thế nào.

Kẻ địch của hắn là ai?

Ai lợi hại thì chính là người đó, gồm cả Thiên Nguyên Tử.

Chỉ cần là người cản trở hắn nắm giữ chín đại Nguyên giới thì đều là kẻ địch.

Hiện giờ thái độ của Thiên Nguyên Tử vẫn còn khá nhập nhằng, mặc dù nói là nếu Tu Thần muốn, lão sẽ đồng ý giúp đỡ, nhưng tâm tư của lão già kia sâu như vậy, ai biết được thật giả chứ?

Tu Thần còn không rõ lão già này hay sao?

Lão trở mặt còn nhanh hơn mình lật sách nữa, hơn nữa ngoài miệng chẳng có lấy một lời nói thật. Việc này Tu Thần đã được lĩnh hội sâu sắc rồi.

"Cứ coi là vậy đi." Tu Thần nói nước đôi.

Về chuyện của lão già, hắn không muốn nói quá nhiều với đám Cẩm Văn Thiên Thiên. Vẫn là câu nói kia, thực lực của bọn họ quá thấp.

Đối với lão già mà nói, không có tu vi nửa chúa tể thì cũng chỉ là đồ ăn dâng miệng, hoàn toàn không giúp ích được gì.

Mà đối với Tu Thần, tất cả đều là đồ ăn dâng miệng mà thôi, kể cả ngươi có tu vi nửa chúa tể cũng vô dụng.

"Không biết lúc nào có thể gặp được sư phụ nhỉ?" Cẩm Văn Thiên Thiên ủ rũ, hiện giờ nàng chỉ muốn được gặp Thiên Nguyên Tử mà thôi.

"Sắp rồi, cứ chăm chỉ tu luyện đi, sau này sẽ gặp được." Tu Thần chỉ đành an ủi như thế.

Gia Cát Chấn Hùng ngồi bên cạnh họ cũng hơi xấu hổ, hắn coi như là một người ngoài, giờ nghe ba người Tu Thần nói chuyện về Thiên Nguyên Tử, hoàn toàn không xen được câu nào. Thực ra trong lòng hắn vẫn còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi Tu Thần, nhưng lại không dám lên tiếng.

"Các sư tỷ đến rồi." Cẩm Văn Thiên Thiên quay đầu nhìn về phía sau.

Có mấy khí tức đang chạy đến sau họ với tốc độ cực nhanh, phỏng chừng vài phút là tới.

Tu Thần gật đầu, lần này dung hợp Tán giới vào Nguyên giới chỉ là thí nghiệm mà thôi, đồng thời cũng gặp được cố nhân, coi như đây là lần gặp mặt cuối cùng.

Tu Thần và bọn họ không phải là người cùng một thế giới, chỉ là nể tình quen biết nhau một hồi nên gặp mặt một lần cuối. Sau này bọn họ phát triển ở Nguyên giới phải dựa tất cả vào bản thân, Tu Thần sẽ không can thiệp gì cả.

Vốn chỉ là một nhân duyên do Thiên Nguyên Tử mang đến, cũng không cần quan hệ quá sâu.

Chốc lát sau, Diệp Thanh Huyền và Lý Như Ca đều đáp xuống đình nghỉ mát, sau đó còn có Nhất Nguyên, Nhị Nguyên và Tam Nguyên cũng đến.

"Đại nhân!"

Ba vị Thánh Vương cảnh thấy Tu Thần, vội vàng cúi người hành lễ.

Thực ra năm đó bọn họ với Tu Thần là quan hệ đối địch, chỉ có điều sau này bị Tu Thần hành hạ đến chết đi sống lại, cuối cùng đầu hàng. Khi đó Tu Thần cũng lo đám người Diệp Thanh Huyền không thể quản lý được Thiên Nguyên Đại lục, nên giữ lại mạng cho bọn họ để cùng nhau quản lý.

Diệp Thanh Huyền và Lý Như Ca nhìn thấy Tu Thần, vẻ mặt có chút phức tạp.

Các nàng có tâm tư sâu hơn Cẩm Văn Thiên Thiên và Chu Thiên Thành, biết hiện giờ tuy trên danh nghĩa là sự đệ của các nàng, nhưng thực ra đã là người của hai thế giới.

"Mấy nghìn năm qua, tu vi cùng tăng lên khá nhiều nhỉ?" Tu Thần nhìn ba người Nhất Nguyên, cười nói.

Ba người cười bồi vài tiếng, Nhất Nguyên nói: "Thánh Vương cảnh vốn là giới hạn cao nhất ở Tán giới, muốn tăng thêm thì rất khó."

Tu Thần gật đầu, nhìn Diệp Thanh Huyền và Lý Như Ca, chào hỏi: "Hai vị sư tỷ, những năm qua khỏe chứ?"

"Cũng tạm, ngươi thế nào? Sư phụ đã tới tìm ngươi chưa?" Diệp Thanh Huyền tươi cười hỏi.

Đề tài giữa bọn họ cuối cùng vẫn chỉ quanh quẩn về Thiên Nguyên Tử. Mà cũng chỉ có liên quan đến Thiên Nguyên Tử thì họ mới có đề tài mà nói.

"Lão già có tới tìm vài lần. Đúng rồi, ta vẫn luôn tò mò, lão cửu bị Lệ Vô Hối đánh lén mà chết, lão thập là Dạ Lãng Thiên, vậy lão thất và lão bát đâu? Đến giờ vẫn chưa tìm được à?" Tu Thần nghi ngờ hỏi.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch