Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Đồ Nhi, Vi Sư Không Xuống Núi

Chương 548: Qua Thiên phẫn nộ! Thủ đoạn của Tu Thần!

Chương 548: Qua Thiên phẫn nộ! Thủ đoạn của Tu Thần!




Thế thân của Tu Thần thấy vẻ mặt Tu Viễn Quốc liền biết hiện giờ ông vẫn chưa đưa ra được quyết định.

Trong lòng hắn rất sốt ruột, nhưng không dám biểu lộ ra ngoài.

Viên thuốc hủy diệt này sở dĩ có thể né tránh được ánh mắt của Qua Thiên, là bởi vừa rồi hắn trở tay đánh ra một chưởng đã thu hút được sự chú ý của lão về phía mình.

Mà bây giờ Qua Thiên đang ở thế giằng cho với hắn, không có tâm tư nhìn về phía sau.

Nhưng thời gian càng kéo dài, thì khả năng viên thuốc bị bại lộ càng lớn!

Qua Thiên chỉ cần một suy nghĩ nho nhỏ trong đầu là có thể biết được!

Nếu để lão biết được thì thế thân của Tu Thần quả thực không có cách nào giết chết được ba người Tu Viễn Quốc!

Thậm chí hiện giờ hắn cũng đã không có cách nào ra tay rồi, chỉ có thể dựa vào việc Tu Viễn Quốc ấn vào viên thuốc hủy diệt kia!

"Bởi vậy, ngươi định không cho ta giết bọn họ phải không?" Tu Thần cố ý nở nụ cười giễu cợt.

Hiện giờ hắn không thể bị rối loạn, chỉ cần vẻ mặt và thần thái có chút dao động là Qua Thiên sẽ lập tức phát hiện ra! Hiện giờ thế thân của Tu Thần phải khiến Qua Thiên đặt toàn bộ sự chú ý vào mình mới được.

"Đương nhiên rồi, ta đâu có ngu xuẩn đến vậy. Điểm yếu tốt thế này mà không giữ cho chặt, thì sẽ bị trời phạt mất." Qua Thiên cười lạnh nói.

Thế thân Tu Thần mỉm cười, sau đó tay phải hắn bỗng nhiên ngưng tụ ra một trường kiếm đỏ như máu, khắp không gian nháy mắt nóng như lửa đốt.

Hắn quát khẽ một tiếng, rồi chém kiếm xuống.

Không gian trong phạm vi trăm dặm chớp mắt vặn vẹo vỡ vụn, sau đó ngọn lửa cao ngợp trời lan tới, nhiệt độ xung quanh nháy mắt cao tới mức đáng sợ.

"Có ý nghĩa gì sao?"

Qua Thiên khẽ cười một tiếng, búng ngón tay mình.

Một khắc sau, tất cả mọi thứ đều trở về trạng thái bình thường. Không gian được hồi phục hoàn toàn, ngọn lửa cháy phừng phừng cũng biến mất không còn tăm hơi, nhiệt độ trở về bình thường.

"Tu vi nửa chúa tể mà cũng muốn đối đầu với ta sao? Ngươi không cảm thấy suy nghĩ này rất buồn cười à? Lẽ nào ngươi không biết giữa chúng ta chênh lệch đến mức nào?" Qua Thiên lắc đầu cười nói.

Thế thân Tu Thần nheo mắt, sau đó hai tay vỗ mạnh.

"Uỳnh!"

Chỉ thấy hai bên ngưng tụ ra ảo ảnh hai bàn tay khổng lồ, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa, vỗ về phía Qua Thiên.

"Ấu trĩ!"

Qua Thiên hừ lạnh, sau đó bóng người biến mất, một khắc sau xuất hiện trước mặt Tu Thần, giơ tay bóp lấy cổ hắn.

"Ặc..."

Mặt của thế thân Tu Thần đỏ bừng, ảo ảnh bàn tay khổng lồ kia cũng biến mất trong nháy mắt.

"Ngươi còn chiêu gì nữa?" Qua Thiên nhìn Tu Thần trong tay, cười lạnh hỏi.

Thế thân Tu Thần cố gắng vùng vẫy, nhưng hoàn toàn vô ích.

Hình ảnh này giống hệt bản thân Tu Thần ngược đãi những cường giả trước kia, thực lực hoàn toàn áp đảo, đối phương không có bất cứ sức phản kháng nào.

Đây là chênh lệch thực lực!

Giữa chúa tể và nửa chúa tể cách xa nhau không biết bao nhiêu lần! Thậm chí không thể dùng số lượng bù vào!

"Ngươi... ngươi cho rằng ta thua à?" Thế thân Tu Thần không thở nổi, nhưng ánh mắt nhìn Qua Thiên vẫn đầy vẻ hài hước.

Sắc mặt Qua Thiên sầm lại, lão lạnh giọng nói: "Ánh mắt này của ngươi có ý gì? Cảm thấy mọi chuyện vẫn đang nằm trong kế hoạch của mình sao? Tu Thần, sự xuất hiện của người quả thực khiến ta rất kinh ngạc, thậm chí có thể nói là khiếp sợ, nhưng ngươi vẫn còn xanh và non lắm! Ngươi đấu với đám người Phù Tiên Tử và Thiên Cương có thể thắng, nhưng đấu với ta thì kết cục của ngươi chỉ có một. Đó chính là đau khổ! Kết quả cuối cùng là muốn sống không được, muốn chết không xong!"

"Ha ha ha...! Qua Thiên, ngươi luôn miệng nói ngươi không giống Phù Tiên Tử và Thiên Cương, nhưng thực ra các ngươi đều giống nhau cả! Biết giống nhau chỗ nào không?" Thế thân của Tu Thần không chút kiêng kỵ cười gằn hỏi.

Qua Thiên chợt tái mặt, hỏi: "Chỗ nào giống nhau?"

"Chính là cảm giác ưu việt luôn cho mình là đúng! Cảm thấy mình là cường giả hùng mạnh! Các ngươi cảm thấy mình là chúa tể, thì hậu bối mãi mãi chỉ là hậu bối, chỉ cần các ngươi nghiêm túc lên thì mọi chuyện đều chỉ là phù du! Phù Tiên Tử như thế, cho nên lão đã chết, Thiên Cương cũng vậy, cho nên hiện giờ đang bị nhốt trong Thiên giới không dám ra ngoài. Mà Qua Thiên ngươi, cũng không khác gì!" Thế thân của Tu Thần cười ha hả, nói.

Sắc mặt Qua Thiên ngày càng khó coi, lão híp mắt lại, lạnh giọng nói: "Cho nên hi vọng chuyển bại thành thắng của ngươi lúc này ở đâu ra? Lúc trước ngươi giết hóa thân nửa chúa tể của ta, hôm nay coi như ta có đi có lại với ngươi. Sau khi ta nghiên cứu xong, hóa thân này của ngươi chắc chắn phải chết. Mà cha mẹ và em gái ngươi vẫn ở trong tay ta, ngươi lấy cái gì để chê cười ta? Trận giao đấu này, chẳng phải ta thắng rồi sao?"

"Thắng lợi ư?" Thế thân của Tu Thần cười giễu cợt.

"Uỳnh!"

Đúng lúc này, phía sau họ bỗng vang lên tiếng nổ lớn. Qua Thiên biến sắc, một giây kế tiếp đã xuất hiện trong vụ nổ.

Thân thể ba người Tu Viễn Quốc đã biến thành thịt vụn.

"Vô liêm sỉ! Ngươi cho rằng có thể thành công được sao? Bọn họ còn đang ở Nguyên giới của ta! Mà bản thể của ngươi vĩnh viễn không thể lấy được một cọng lông trên người bọn họ!" Qua Thiên phẫn nộ rít lên một tiếng, sau đó giơ hai tay lên.

Những đốm sáng màu xanh biếc từ hai tay Qua Thiên điên cuồng tuôn ra.

Lúc này thế thân của Tu Thần đnag ngồi dưới đất, điên cuồng cười ha hả.

Rốt cuộc sắc mặt Qua Thiên cũng hoàn toàn tái mét. Lão đã sử dụng thuật hồi sinh đối với ba người Tu Viễn Quốc!

Nhưng lại hoàn toàn không có tác dụng!

Họ vừa tự sát thành công, giây kế tiếp Qua Thiên đã hồi sinh! Dựa theo lý mà nói thì tuyệt đối không có khả năng thất bại!

Nhưng nhìn tình hình bây giờ, lão quả thực đã thất bại rồi!

Điều này chứng tỏ cái gì?

Chứng tỏ họ đã được hồi sinh!

Điều này sao có thể?

Qua Thiên vô cùng phẫn nộ, ánh mắt tràn đầy sát ý, quay đầu lại nhìn về phía thế thân của Tu Thần/

"Ngươi mang một phần trên người bọn họ đi từ lúc nào?" Qua Thiên giận dữ hỏi.

Lão xác định chắc chắn rằng ba người Tu Viễn Quốc tuyệt đối không rời khỏi Thần Vũ giới! Hơn nữa họ đều là bản thể.

Lão hồi sinh không thành công, thì chỉ có một khả năng, đó là trong khoảng thời gian này bản thể của Tu Thần đã lấy được một phần trên thân thể của ba người Tu Viễn Quốc!

Nhưng là lúc nào?

"Ngươi nghĩ sao? Là lúc nào?" Thế thân Tu Thần nhìn Qua Thiên, hỏi với giọng điệu hài hước.

Qua Thiên sửng sốt, sau đó lập tức nhớ ra trong khoảnh khắc lối đi truyền tống được mở ra, có một vài đồ dùng gia đình và bụi bặm bị truyền tống vào đó.

Là lúc đó sao?

Nghĩ đến đây, trái tim của Qua Thiên chợt co rút mạnh.

"Tu Thần! Ngươi cho rằng như thế là ngươi đã thắng sao? Ta nói cho ngươi biết, chuyện không đơn giản vậy đâu! Ngươi sẽ phải hối hận! Ngươi nhất định sẽ phải hối hận vì hành động hôm nay của mình!"






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch